Hậu Duệ Kiếm Thần
Vèo!
Vô số tia sáng đó chém vào trên người Ngao Thiên Thiên, vang lên từng tiếng xé nát dày đặc.
Ngay lúc này Ngao Thiên Thiên bỗng vung đuôi rồng lên, sức mạnh đáng sợ quét ngang qua.
Ầm!
Vô số tia sáng lạnh lẽo đó vỡ nát, vô số sát thủ bị chấn động văng ra xa.
Nhưng lúc này người đàn ông trung niên cầm thanh thương dài đó bỗng xông đến, mục tiêu của ông ta là Ngao Thiên Thiên.
Ngay lúc này một cây thương dài xé tan không khí lao thẳng đến chỗ người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên híp mắt, cảm nhận được sức mạnh đáng sợ trong cây thương dài này, ông ta không dám xem thường, lập tức xoay thế thương đâm vào bên phải mình.
Xoẹt!
Người đàn ông trung niên lùi về chỗ cũ.
Ông ta quay đầu nhìn sang bên phải, có một cường giả bí ẩn mặc áo giáp đen đứng đó.
Người đàn ông trung niên nheo mắt: “Ngươi là ai?”
Cường giả áo giáp đen mặc kệ người đàn ông trung niên, chỉ quay đầu nhìn Diệp Quân, hơi cúi người: “Thống lĩnh Hắc Giáp Vệ chào thiếu chủ”.
Thống lĩnh Hắc Giáp Vệ!
Diệp Quân nhìn thống lĩnh Hắc Giáp Vệ, cảm thấy hơi tò mò, rốt cuộc mẹ mình tìm ở đâu ra nhiều cường giả đỉnh cấp như thế?
Lúc này thống lĩnh Hắc Giáp Vệ bỗng nói: “Ngôn Phụng, dẫn thiếu chủ đi gặp các chủ”.
Cô gái giáp trắng bên cạnh Diệp Quân gật đầu, cô ấy quay lại nhìn Diệp Quân: “Thiếu chủ, chúng ta đi thôi”.
Nói rồi cô ấy dẫn Diệp Quân đi về phía đằng xa.
Lúc này cường giả cầm thương dài đó bỗng cười mỉa: “Muốn đi à?”
Nói rồi ông ta bỗng biến mất chỗ đó chạy thẳng đến phía Diệp Quân.
Ông ta vừa ra tay, thống lĩnh Hắc Giáp Vệ cũng biến mất theo, một cây thương dài bỗng đâm về phía người đàn ông trung niên.
Rầm!
Sau khi sức mạnh đáng sợ đó bộc phát từ khu vực này, thời không Tuế Nguyệt xung quanh bắt đầu bị chôn vùi.
Người đàn ông trung niên cầm thương dài cũng đột ngột bị đâm, buộc dừng lại.
Người đàn ông trung niên nhìn thống lĩnh Hắc Giáp Vệ, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Là ông”.
Thống lĩnh Hắc Giáp Vệ cười nói: “Thế mà cũng có thể nhận ra ta à?”
Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm thống lĩnh Hắc Giáp Vệ: “Ông là Cam Mạc – trưởng đoàn của đoàn thánh kỵ sĩ của thần điện Tuế Nguyệt trước kia”.
Thống lĩnh Hắc Giáp Vệ khẽ cười không nói gì.
Người đàn ông trung niên hơi nghi ngờ: “Ông thế mà lại phản bội thần điện Tuế Nguyệt đi dựa dẫm vào vũ trụ Quan Huyên”.
Cam Mạc cười nói: “Vu Nhiễm, chẳng phải ông – cường giả đỉnh cấp trên bảng Tuế Nguyệt trước kia cũng dựa dẫm vào Quá Khứ Tông đó sao?”
Vu Nhiễm nhìn Cam Mạc: “Ông sẽ hối hận vì quyết định này”.
Cam Mạc khẽ cười: “Ta và ông đều chiến đấu vì tín ngưỡng của mình, ai cũng sẽ không hối hận”.
Vu Nhiễm gật đầu: “Vậy thì đánh đi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...