Đợi!
Cổ Trấn bỗng nói: “Mặc dù không dễ ra tay với Diệp Quân, nhưng chúng ta có thể giết nữ kiếm tu đó trước”.
Giết nữ kiếm tu đó trước.
Nghe Cổ Trấn nói thế, Nguyên Thiên Đế Quân lập tức nhìn Diệp Thanh Thanh ở phía xa, ông ta cười nhạo: “Vừa đúng ý ta”.
Suốt cả chặng đường, nếu không phải vì nữ kiếm tu váy đen trước mặt thì họ đã giết được Diệp Quân tám trăm lần rồi.
Cổ Trấn không nói gì thêm, lập tức lao đến chỗ Diệp Thanh Thanh.
Mục tiêu là giết Diệp Thanh Thanh trước.
Diệp Thanh Thanh ở phía xa như cảm nhận được, lập tức quay đầu lại, lúc này quyền thế đáng sợ cuồn cuộn lao đến sát bà ấy như thủy triều.
Ánh mắt Diệp Thanh Thanh lóe lên tia sát khí, bà ấy lại thi triển kiếm vực, ngay sau đó bà ấy cầm kiếm vung lên, thoáng chốc vô số kiếm quang bộc phát từ trong kiếm vực.
Ầm ầm…
Ngay lập tức, đám người Cổ Trấn bị văng ra xa cả vạn trượng, nhưng kiếm vực của Diệp Thanh Thanh cũng bị phá vỡ ngay lập tức, sau đó bà ấy liên tục lùi lại, trong lúc đó hàng chục bóng đen đánh đến trước mặt bà ấy.
Ánh mắt Diệp Thanh Thanh hiện lên vẻ tàn độc, tay cầm kiếm lại vung lên phía trước, kiếm quang như vũ bão che phủ cả một vùng thời không trước mặt.
Vèo vèo!
Từng tiếng xé tan không khí khiến người ta tê cả da đầu liên tục vang lên.
Không lâu sau, “mưa kiếm” lại vỡ vụn, sau đó nắm đấm cả ngàn trượng đột nhiên từ bên cạnh đánh tới, lao thẳng đến Diệp Thanh Thanh, nắm đấm ẩn chứa sức mạnh cực kỳ đáng sợ, chấn động thời không Tuế Nguyệt xung quanh khiến nó liên tục bị phá vỡ.
Đối mặt với nắm đấm đáng sợ này, gương mặt Diệp Thanh Thanh trở nên hung dữ, chém một nhát kiếm.
Bùm!
Quyền ấn bị phá vỡ nhưng bản thân Diệp Thanh Thanh lại lùi ra xa cả ngàn trượng, bà ấy còn chưa kịp dừng lại thì sức mạnh của hàng trăm cường giả đã ập đến, sắp nhấn chìm bà ấy.
Diệp Thanh Thanh lại thi triển kiếm vực lần nữa, ngay khi kiếm vực xuất hiện, vô số sức mạnh tràn vào, sắc mặt bà ấy lập tức trở nên trắng bệch, bà ấy không thể làm gì khác ngoài việc vung thanh kiếm trong tay phải lên, từng luồng kiếm quang bay ra.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ dày đặc không ngừng vang lên, vô số sóng xung kích dữ dội lan tràn, các cường giả xung quanh đều bị sóng xung kích này làm cho chấn động liên tục lùi về sau. Mà Diệp Thanh Thanh đứng ở trung tâm nguồn sức mạnh này cũng liên tục lùi về sau, trong lúc đó một vệt máu chảy ra từ khóe miệng. Khi bà ấy dừng lại, áo trước ngực bà ấy đã bị máu tươi nhuộm đỏ, không chỉ thế, sắc mặt trắng bệch, không có chút huyết sắc.
Từ lúc đầu đến giờ, bà ấy liên tục bị đám người bao vây tấn công, bị vô số sức mạnh cực lớn tấn công, lúc này gần như đã sắp đến cực hạn của bà ấy rồi.
Dĩ nhiên nguyên nhân chủ yếu là vì tự bà ấy phong ấn một phần tu vi của mình.
Ngay khi Diệp Thanh Thanh dừng lại, một cú đấm khác ập đến. Thấy Cổ Trấn này được thế không buông tha cho mình, ánh mắt bà ấy lóe lên vẻ lạnh lùng, quay đầu nhìn Diệp Quân ở phía xa. Thấy Diệp Quân đã dần mất lý trí, bà ấy không cố ý kìm nén sức mạnh của mình nữa, không lùi mà phản công, bà ấy lao về phía trước rồi đâm một nhát kiếm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...