Hậu Duệ Kiếm Thần
Nói đến đây, hắn khẽ lắc đầu: “Nam Tình cô nương, thứ cho ta nói thẳng, mặc dù bây giờ ta đang gặp nguy hiểm, nhưng ta cũng sẽ không làm những chuyện lừa gạt, chứ đừng nói đến việc dùng bất cứ thủ đoạn nào với Nam Tình cô nương. Sở dĩ ta hứa sẽ giúp đỡ cô vì trong cuộc hôn nhân này cô đã chịu thiệt thòi, nên ta mới thoải mái đồng ý như vậy. Chỉ là không ngờ Nam Tình cô nương lại cho rằng ta có mục đích khác… thôi vậy, nói thêm cũng vô nghĩa”.
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Đôi khi, con người không thể quá tốt, nếu ngươi quá tốt, đối phương sẽ cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, hơn nữa còn cho rằng ngươi đang có âm mưu gì đó.
Hiền lành và nhân từ cần biết cách sử dụng.
Thấy Diệp Quân phất tay áo rời đi, Dạ Nam Tình hơi sửng sốt, vừa định nói gì đó thì Diệp Quân đã biến mất ở phía xa.
Trầm mặc một hồi, Dạ Nam Tình nhẹ giọng nói: “Ta cũng đâu nói ngươi gì đâu…”
…
Diệp Quân đến điện Vĩnh Dạ, biết tin Diệp Quân đến, Dạ Quân đang thảo luận vấn đề với một vài giới chủ đã dừng lại ngay lập tức, hơn nữa còn bảo mấy giới chủ ra ngoài.
Chỉ còn lại Diệp Quân và Dạ Quân trong điện.
Dạ Quân nói: “Ta nghe tiền bối nói, vài ngày nữa các người sẽ rời đi à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.
Dạ Quân hơi khó hiểu: “Sao lại vội vàng như vậy?”
Diệp Quân nói: “Không thể đặt chiến trường ở đế quốc Vĩnh Dạ”, Dạ Quân im lặng.
Quả thật, nếu khai chiến ở đế quốc Vĩnh Dạ sẽ gây ra thiệt hại nặng nề cho đế quốc Vĩnh Dạ.
Phải biết rằng, những kẻ đó đều là quái vật thượng cổ, ai nấy đều có thực lực đáng sợ có thể hủy diệt trời đất, nếu thật sự khai chiến ở đế quốc Vĩnh Dạ thì đủ để hủy diệt toàn bộ đế quốc Vĩnh Dạ.
Diệp Quân lại nói: “Tiền bối, nội bộ của đế quốc Vĩnh Dạ…”
Diệp Quân nói: “Về cơ bản đã không còn vấn đề”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Vậy thì tốt”.
Dạ Quân đột nhiên nói: “Cậu và Nam Tình …”
Diệp Quân cười nói: “Vẫn ổn”.
Vẫn ổn!
Lòng Dạ Quân trầm lắng.
Diệp Quân không nói gì nữa, ôm quyền rồi xoay người rời đi.
Vừa rời khỏi điện Vĩnh Dạ đã gặp ngay Dạ Nam Tình, hắn bình tĩnh nói: “Nam Tình cô nương có việc gì à?”
Dạ Nam Tình khẽ gật đầu: “Diệp công tử, ta muốn ngươi giúp ta một việc”.
Diệp Quân lắc đầu: “Không rảnh!”
Nói xong hắn quay người rời đi.
Dạ Nam Tình hơi sững sờ, sau đó cô ta rung chuyển, đứng chặn trước mặt Diệp Quân, nhìn chằm chằm vào mắt hắn.
Diệp Quân cũng nhìn lại, hai người trố mắt nhìn nhau, ánh mắt Diệp Quân bình tĩnh như nước.
Cuối cùng, Dạ Nam Tình nói: “Chuyện lúc nãy là ta sai”.
Diệp Quân vẫn không đáp lời.
Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân: “Ta đã xin lỗi rồi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...