Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ cười không nói gì nữa, sau đó biến mất ở tận cuối chân trời.
Diệp Quân đứng đó lặng thinh hồi lâu, sau đó xoay người quay lại vào điện.
Trong điện, Tống Chỉ Ngôn nhìn Diệp Quân, ánh mắt đầy vẻ hiếu kì.
Cảm nhận được ánh mắt của Tống Chỉ Ngôn, Diệp Quân cười nói: “Chỉ Ngôn cô nương, cô nhìn ta làm gì?”
Tống Chỉ Ngôn mỉm cười, vẻ mặt rất tự nhiên: “Diệp công tử, ngươi là kiếm tu à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Tống Chỉ Ngôn nói: “Tu vi kiếm tu của Diệp công tử là tu vi mạnh nhất ta từng thấy”.
Diệp Quân hỏi ngạc nhiên, cô gái này thế mà có thể cảm nhận được tu vi kiếm đạo của hắn.
Hiện giờ cảnh giới kiếm đạo của hắn là Bán Bộ Nhập Thần, hắn không hề để lộ tu vi kiếm đạo của mình ra, vẫn luôn che giấu khí tức của mình, nhưng hắn không ngờ cô gái trước mặt có thể cảm nhận được.
Tống Chỉ Ngôn lại nói: “Diệp công tử, nghe ý của ngươi lúc nãy, hình như ngươi không muốn hôn nhân sắp đặt lắm nhỉ?”
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Tống Chỉ Ngôn khó hiểu: “Tại sao?”
Diệp Quân cười nói: “Chỉ Ngôn cô nương, cô thích cuộc hôn nhân mà hai người ở bên nhau vì lợi ích không?”
Tống Chỉ Ngôn ngẫm nghĩ rồi nói: “Ai mà không muốn tìm được người mình thích, dĩ nhiên ta cũng không ngoại lệ, chỉ là Diệp công tử nên hiểu rõ những người như chúng ta thường không có lựa chọn, nhất là trong chuyện đại sự như kết hôn, càng không thể muốn làm gì cũng được”.
Diệp Quân khẽ cười, sau đó nói: “Chỉ Ngôn cô nương, gia tộc Vĩnh Dạ và gia tộc Vĩnh Hằng, bên nào dễ nói chuyện hơn?”
Tống Chỉ Ngôn nói: “Vừa không dễ nói chuyện, nhưng cũng rất dễ”.
Diệp Quân nói: “Phụ thuộc vào thực lực của ta à?”
Tống Chỉ Ngôn nhìn Diệp Quân, cười nói: “Đúng thế, nếu thực lực của Diệp công tử đủ mạnh thì họ rất dễ nói chuyện, nếu không đủ…”
Diệp Quân im lặng không nói.
Lợi ích!
Với các gia tộc đỉnh cấp này, làm việc gì cũng liên quan đến lợi ích, nếu mình muốn liên minh với họ thì chắc chắn phải có lợi ích khiến họ lung lay mới được.
Khó quá!
Diệp Quân thầm thở dài.
Tống Chỉ Ngôn bỗng nói: “Diệp công tử, nếu ngươi không muốn hôn nhân sắp đặt thì cũng không phải không có cách”.
Diệp Quân nhìn Tống Chỉ Ngôn: “Ý cô nương là muốn ta ủng hộ một bên, giúp đỡ một bên đăng cơ ngay bây giờ”.
Nghe Diệp Quân nói thế, Tống Chỉ Ngôn sửng sốt, người đàn ông này rất thông minh, cô ta nhìn Diệp Quân chằm chằm, lúc này cô ta cảm thấy không thể xem thường Diệp Quân nữa.
Diệp Quân lại nói: “Nhưng ta nghe nói, hoàng đế ở đây đều dựa vào tranh đấu tuyển chọn”.
Tống Chỉ Ngôn cười nói: “Đúng là như thế, nhưng nếu không có thực lực mạnh ủng hộ, đối phương sẽ không có tư cách được chọn, có thể nói mỗi một người được chọn đều sẽ có rất nhiều gia tộc giàu có ở sau lưng chống đỡ”.
Diệp Quân lặng thinh, hắn đã hiểu đại khái rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...