Diệp Quân nhìn Đông Lý Trần với vẻ mặt không thể tin nổi ở đằng xa, hắn không nói gì, quay người rời đi!
Hắn không giết ông ta!
Vì hắn biết, Đông Lý Trần đã toi đời rồi!
Bây giờ hắn mà ra tay có lẽ sẽ bị đế tộc Bất Tử đánh hội đồng, tuy Đông Lý Trần ngu ngốc nhưng trong đế tộc Bất Tử vẫn còn người thông minh!
Dưới sự theo dõi của cường giả đế tộc Bất Tử, Diệp Quân ngự kiếm biến mất phía chân trời.
Đương nhiên bọn họ không dám ngăn cản hắn!
Bây giờ bọn họ còn chưa thể tiêu hoá nổi những gì vừa xảy ra!
Kiếm khí của Kiếm Chủ Nhân Gian bị phá rồi sao?
Chuyện gì đang diễn ra vậy?
Đại trưởng lão đi tới bên cạnh Đông Lý Ngư, ông ta trầm giọng nói: "Cậu ấy đã phá được kiếm khí của Kiếm Chủ Nhân Gian!"
Đông Lý Ngư im lặng.
Cô ta cũng cảm thấy chuyện này quá khó tin!
Vừa rồi, cô ta đã nghĩ lần này Diệp Quân chắc chắn sẽ chết!
Đại trưởng lão bỗng trầm giọng than: "Ô Mộc kia..."
Đông Lý Ngư nhìn Đại trưởng lão: "Nếu không làm vậy, ông đoán xem Diệp công tử có chịu rời khỏi đây mà không có thu hoạch gì hay không?"
Nghe thế, sắc mặt Đại trưởng lão bỗng nghiêm trọng hẳn!
Đông Lý Ngư khẽ nói: "Huynh ấy dám giết cả thiên tài của nhà họ An và Thiên Đạo, huynh ấy còn sợ đế tộc Bất Tử chúng ta sao? Nếu không chủ động tặng cho huynh ấy, đợi đến lúc huynh ấy ra tay thì chúng ta không chỉ mất mỗi một khối Ô Mộc thôi đâu!"
Nghe vậy, Đại trưởng lão toát mồ hôi lạnh: "Đúng vậy thật!"
Nếu Diệp Quân không chịu bỏ qua, bắt đầu giết người cướp của thì sẽ khiến đế tộc Bất Tử bọn họ đau đầu!
Thằng nhóc này thật sự quá yêu nghiệt!
Đông Lý Ngư nhìn chân trời, khẽ nói: "Vẫn là con mắt nhìn người của chủ tịch Diệp Quan Chỉ kia đặc biệt! Tiếc là thế lực của đám thế gia ở tổng viện quá mạnh! Nếu không, bây giờ Diệp công tử này đã là thiên tài của thư viện rồi!"
Đại trưởng lão vội nói: "Tiểu Ngư, chúng ta cũng là thế gia!"
Đông Lý Ngư khẽ cười, không nói thêm gì về chuyện này.
Như nhớ ra chuyện gì, cô ta nhìn Đông Lý Trần đứng như kẻ mất hồn ở bên kia rồi nói: "Đại trưởng lão, ông còn không đứng ra chủ trì đại cục sao?"
Nghe vậy, Đại trưởng lão bỗng thấy kích động, ông ta vội bước ra: "Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa! Chúng ta xác định vị trí tộc trưởng đi rồi đánh tiếp..."
Mọi người: "..."
...!
Diệp Quân vừa rời khỏi đế tộc Bất Tử thì nhìn thấy Diệp Khải và Tịch Huyền!
Hai người không rời đi mà vẫn đứng quan sát đế tộc Bất Tử!
Diệp Khải trầm giọng nói: "Diệp Quân ca!"
Diệp Quân: "Cuộc chiến tranh giành số mệnh đại đạo này, chắc chắn ta không thể tham gia được nữa rồi! Hai người thì sao?"
Tịch Huyền: "Ta cũng không thể tham gia!"
Diệp Khải im lặng.
Diệp Quân cười nói: "Chắc là hai người vẫn có thể tham gia, dù thư viện có truy cứu thì nhất định cũng sẽ đối phó với mình ta thôi, sẽ không làm gì hai người đâu! Thế nên, hai người có thể tới tham gia.
Đó là số mệnh đại đạo đấy, nếu có được sẽ giúp ích rất nhiều cho hai người!"
Tịch Huyền lắc đầu: "Không cần nữa!"
Diệp Quân không hiểu: "Vì sao?"
Tịch Huyền cười nói: "Ta tham gia là để giúp ngươi chứ không phải vì tranh giành số mệnh đại đạo gì đó!"
Diệp Quân bỗng thấy lòng ấm áp, hắn khẽ nói: "Cảm ơn!"
Tịch Huyền lắc đầu cười: "Khách sáo gì chứ?"
Diệp Khải bỗng nói: "Diệp Quân ca, ta muốn đi thử!"
Diệp Quân nhìn Diệp Khải, Diệp Khải cười nói: "Ta muốn tranh giành cho nhà họ Diệp".
Diệp Quân cười nói: "Được! Nhưng xảy ra chuyện này, không biết cuộc chiến tranh giành số mệnh đại đạo có bị ảnh hưởng gì không! Tóm lại đệ tuỳ cơ hành động nhé!"
Diệp Khải đáp: "Ta hiểu mà!"
Tịch Huyền bỗng nói: "Có lẽ nhà họ An và tộc Thiên Long viễn cổ không chịu bỏ qua đâu!"
Diệp Quân trầm lặng.
Nhà họ An!
Tuy cô cô váy trắng đã giết chết nhiều cường giả nhà họ An, nhưng cường giả của nhà họ An ở tổng viện thư viện Quan Huyên vẫn chưa chết!
Hơn nữa, nhà họ An ở Thanh Châu vẫn còn!
E rằng đối phương sẽ không chịu bỏ qua mối thù này đâu!
Còn cả tộc Thiên Long viễn cổ, mình đã giết một thiên tài của bọn họ, tộc này vô cùng kiêu ngạo, chắc chắn cũng sẽ không chịu thiệt!
Lúc này, Tịch Huyền bỗng nói: "Nhà họ An và tộc Thiên Long viễn cổ còn tạm, thật ra điều ta lo lắng nhất là thư viện Quan Huyên!"
Diệp Quân nhìn Tịch Huyền, Tịch Huyền trầm giọng nói: "Ngươi đã giết Thiên Đạo, Thiên Đạo đấy! Đó là trọng tội ở cả vũ trụ Quan Huyên, vì Thiên Đạo có liên quan đến linh khí của một nơi, mà bây giờ, đại trận linh khí của cả Trung Thổ Thần Châu đã không còn hiệu quả, linh khí của Trung Thổ Thần Châu cũng đang tan biến nhanh chóng..."
Nói đến đây, sắc mặt của cô ấy bỗng trở nên phức tạp: "Tội của ngươi còn nghiêm trọng hơn tội của ta năm xưa nhiều!"
Diệp Quân im lặng.
Giết Thiên Đạo.
Hắn biết tính nghiêm trọng của chuyện này, nhưng hắn không hề hối hận!
Mẹ kiếp!
Thiên Đạo kia cứ nhất quyết phải khích bác mình, không giết sao mình nhịn nổi cục tức này!
Nếu lúc trước Thiên Đạo kia xin tha, nhận sai, rồi đền mình chút bảo vật gì đó thì có lẽ mình sẽ tha!
Nhưng thứ khốn kiếp đó còn dám khiêu khích mình!
Không giết, tức lắm!
Mẹ nó chứ!
Nếu ngươi cho ta chút lợi ích gì đó thì ta đã không giết ngươi rồi!
Đúng là tức chết đi được!
Diệp Khải bỗng nói: "Diệp Quân ca, bây giờ huynh tính sao?"
Tính?
Diệp Quân im lặng, hắn vốn định tới đế tộc Bất Tử để mượn kiếm làm cho Tiểu Ca sống lại, nhưng bây giờ, kiếm Thanh Huyên không có ở đế tộc Bất Tử, cũng có nghĩa là hắn phải tới tổng viện thư viện Quan Huyên!
Nhưng tình hình bây giờ...!
Đúng lúc này, viện trưởng Cố Triều Nguyên của thư viện Quan Huyên bỗng xuất hiện, ông ta nhìn Diệp Quân với vẻ mặt phức tạp: "Vừa nãy tổng viện đã ra lệnh, vì cậu đã giết Thiên Đạo nên tổng viện phát lệnh truy nã cấp mười đối với cậu, người giết được cậu sẽ được thưởng trăm vạn tiên tinh!"
Trăm vạn tiên tinh!
Diệp Quân nheo mắt, một tiên tinh bằng một trăm kim tinh, trăm vạn tiên tinh bằng với một trăm triệu kim tinh đấy!
Hơn nữa tiên tinh còn vô cùng trân quý, tiên tinh có thể đổi ra kim tinh nhưng kim tinh không thể đổi được tiên tinh đâu!
Lúc này, Cố Triều Nguyên lại nói: "Không chỉ thế, cách thức tranh giành số mệnh đại đạo lần này đã thay đổi! Đổi thành ai giết được cậu sẽ là quán quân, sẽ có được số mệnh đại đạo! Hơn nữa, còn là ba đạo số mệnh đại đạo, phần thưởng nâng lên gấp ba lần! Bây giờ, thiên tài của cả vũ trụ đều muốn tìm giết cậu! Thêm vào đó, giới hạn tuổi tác sẽ được nâng từ hai mươi hai lên bốn mươi lăm, cũng có nghĩa là thiên tài của đời trước cũng có thể tham gia!"
Nghe vậy, đám Diệp Quân đều sững sờ.
Tiểu Tháp chìm vào im lặng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...