Hậu Duệ Kiếm Thần
Trong nháy mắt, khắp người Diệp Quân bừng lên một ngọn lửa vô danh, ngọn lửa đó nhanh chóng thiêu đốt toàn thân…
Diệp Quân vô thức vươn tay ôm Từ Chân, nhưng Từ Chân đã lách người ra, cười giục: “Mau đi tắm đi”.
Nói đoạn, cô ta đi nhanh về phía giường ngủ.
Diệp Quân lắc đầu cười cười, lại bị Chân tỷ trêu đùa rồi.
Hắn không nghĩ nhiều nữa, đi vào phòng tắm xối nước lạnh chừng chục phút mới từ từ đè được ngọn lửa trong lòng xuống.
Sau khi tắm xong, Diệp Quân ra ngoài, lên trên giường rồi vòng tay ôm Từ Chân từ sau lưng, nói nhỏ: “Chân tỷ, viết xong rồi, chuẩn bị đi sao?”
Bị Diệp Quân ôm, cảm nhận được hơi ấm từ sau lưng truyền đến, gò má Từ Chân thoáng ửng hồng, nhưng không phản kháng mà chỉ tóm lấy bàn tay không chịu an phận của Diệp Quân, nói khẽ: “Ừ”.
Diệp Quân hỏi: “Còn có thể trở về không?”
Từ Chân chỉ cười cười không nói.
Diệp Quân cũng không hỏi lại, chỉ nhẹ nhàng hít ngửi mùi hương trên người cô gái nằm trong lòng mình, đó là mùi hương trộn lẫn của hương sữa tắm cùng với mùi thơm cơ thể của thiếu nữ.
Từ Chân đột nhiên lên tiếng: “Đợi thêm một thời gian nữa, chúng ta cùng ăn một bữa cơm với nhau, được chứ?”
Diệp Quân hỏi: “Cả Tiểu Thụ và Từ Nhu?”
Từ Chân gật đầu.
Diệp Quân hỏi: “Thực ra hai người ấy đã sớm biết ta tới nơi này rồi, đúng không?”
Từ Chân hỏi: “Sao cậu biết?”
Diệp Quân cười nói: “Họ tới nơi này chính là để tìm tỷ, ta không tin họ không tìm được tỷ”.
Từ Chân mỉm cười: “Thông minh ghê”.
Diệp Quân nói: “Tiểu Kính…”
Từ Chân cười bảo: “Có ta ở đây rồi, muội ấy sẽ không sao đâu”.
Diệp Quân gật đầu: “Vậy tốt”.
Từ Chân chầm chậm nhắm mắt: “Ngủ đi”.
Diệp Quân ngập ngừng một chút rồi nói: “Không ngủ được”.
Từ Chân nhắc: “Đừng có nghĩ linh tinh”.
Diệp Quân cười khổ, hắn cũng đâu có muốn nghĩ linh tinh, nhưng huyết mạch phong ma này thật sự quá không thuần khiết.
Huyết mạch hại ta!
Nhớ năm đó huyết mạch phong ma này chưa bị kích hoạt, Diệp Quân hắn đây cũng là một thanh niên đứng đắn nghiêm cẩn, không hề háo sắc, mặc dù ở bên cạnh cô gái mình thích, tình cảm đôi bên mặn nồng cũng vẫn biết giữ lễ nghĩa, quy củ. Nhưng từ sau khi huyết mạch phong ma thức tỉnh, đầu óc hắn càng ngày càng không trong sáng nữa, động chút là lại nghĩ đến những chuyện đẩu đâu.
Huyết mạch phong ma: “???”
Hồi lâu sau, Diệp Quân bỗng gọi nhỏ: “Chân tỷ?”
Nhưng Từ Chân không đáp. .
||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||
Diệp Quân lại nói: “Ta biết tỷ chưa ngủ”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...