Đông Lý Trần thật sự không sợ Diệp Quân, đế tộc Bất Tử có chỗ dựa mà!
Chỗ dựa này chính là Kiếm Chủ Nhân Gian!
Ai mà không biết người đứng sau lưng đế tộc Bất Tử chính là Kiếm Chủ Nhân Gian chứ?
Thế nên, dù vị Đại Kiếm Đế sau lưng Diệp Quân có thể hiện ra thực lực khủng bố đến cỡ nào thì đế tộc Bất Tử cũng không sợ!
Chưa nghe bà ấy nói à?
Nếu Kiếm Chủ Nhân Gian đánh bà ấy, bà ấy không dám đánh trả đấy!
Bây giờ người phụ nữ đó rất mạnh, nhưng ba mươi triệu năm trước, bà ấy chắc cũng chỉ là một cô bé thôi.
Nghe thấy lời của Đông Lý Trần, Diệp Quân nheo mắt lại, thanh kiếm kê ngang trước cổ Đông Lý Mạch bỗng chuyển động!
Vù!
Một dòng máu tươi ứa ra!
Đông Lý Mạch trợn tròn mắt, lòng hoảng sợ!
Ai có thể thản nhiên đối diện với cái chết được chứ? Vốn dĩ gã tưởng rằng mình có thể, nhưng lúc thật sự phải đối mặt với cái chết, gã vẫn cảm thấy sợ hãi!
Đặc biệt là Diệp Quân không kết liễu gã luôn mà giày vò từng chút một!
Nhiều khi chết không đáng sợ, đáng sợ là quá trình chờ đợi cái chết đến với mình!
"Dừng tay!"
Thấy vậy, lòng Đông Lý Trần hãi hùng, vội lên tiếng.
Đông Lý Mạch là thiên tài yêu nghiệt nhất đế tộc Bất Tử hiện nay, nếu chết ở đây thì đế tộc Bất Tử tổn thất nặng nề!
Diệp Quân dừng lại, nhìn chằm chằm Đông Lý Trần nhưng không nói gì.
Sao Đông Lý Trần không hiểu ý của Diệp Quân cho được? Sắc mặt của ông ta lập tức trở nên khó coi: "Diệp Quân, cậu thật sự định ức hiếp đế tộc Bất Tử của ta à?"
Diệp Quân gằn giọng nói: "Là ta ức hiếp đế tộc Bất Tử của ông hay đế tộc Bất Tử của ông ức hiếp ta? Thiên tài nhà ông bắt tay với nhà họ An đối phó ta, ông quên chuyện này rồi à? Hả?"
Đông Lý Trần nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Chẳng phải cậu vẫn còn sống sờ sờ đó sao?"
Tiểu Tháp: "..."
Nghe vậy, ánh mắt Diệp Quân loé lên sát ý, một giây sau, tay phải hắn kéo thật mạnh!
Phụt!
Nháy mắt, đầu của Đông Lý Mạch bay thẳng ra ngoài, máu tươi văng xa đến mấy trượng!
"To gan!"
Đông Lý Trần trợn trừng mắt, ông ta không ngờ người này thật sự dám đối đầu với đế tộc Bất Tử, dám xem thường Kiếm Chủ Nhân Gian!
Quá to gan!
Vừa tức giận vừa kinh hãi!
Vì Đông Lý Mạch đã bị giết chết mất rồi!
Đông Lý Mạch là hạt giống tốt nhất của đế tộc Bất Tử hiện nay!
Cứ thế chết đi rồi sao?
Diệp Quân nhìn Đông Lý Trần, mặt ông ta tái mét, giây phút này ông ta cũng cảm thấy hơi thở của cái chết đang cận kề!
Diệp Quân định giết ông ta!
Đông Lý Trần nhìn Diệp Quân chòng chọc, ánh mắt u ám vô cùng: "Diệp Quân, nơi đây là đế tộc Bất Tử!"
"Thứ ngu!"
Diệp Quân gào lên: "Mẹ kiếp, đến người của nhà họ An và Thiên Đạo mà ta cũng dám giết! Ta còn sợ đế tộc Bất Tử nhà ông sao? Ông trực tiếp cho ta mượn kiếm, ta tha cho thiên tài của nhà ông, hai bên hết nợ, không tốt sao? Ông còn uy hiếp ta vào lúc này, ta thật thấy lo cho đầu óc của ông đấy!"
Nghe Diệp Quân nói, cường giả của đế tộc Bất Tử đều nhìn Đông Lý Trần, ánh mắt đầy bất mãn.
Đúng như Diệp Quân nói, Diệp Quân đã tới đây có nghĩa là người ta không sợ đế tộc Bất Tử!
Lúc này cách làm đúng đắn là trấn tĩnh Diệp Quân, bảo vệ tính mạng của Đông Lý Mạch!
Nhưng tộc trưởng này thì hay rồi, sợ Đông Lý Mạch không chết hay sao ấy, ra sức uy hiếp Diệp Quân!
Đầu óc để làm gì thế không biết!
Lúc này, Diệp Quân bỗng nói: "Không đúng! Ông đường đường là tộc trưởng của đế tộc Bất Tử, không thể ngu như vậy được..."
Nói đến đây, hắn nheo mắt lại: "Ông cố ý để ta giết Đông Lý Mạch, nếu ta không đoán nhầm thì Đông Lý Mạch này không phải là con trai của ông hoặc không phải dòng chính nhà ông!"
Đông Lý Trần hơi nheo mắt lại.
Đám cường giả đế tộc Bất Tử đứng xung quanh thì đều nhìn Đông Lý Trần với vẻ kinh hãi.
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bỗng xông ra, quát giận: "Đông Lý Trần, thứ khốn kiếp nhà ngươi, đến lúc này rồi mà vẫn tiếp tục đấu đá với người trong nhà, ngươi trả mạng con trai lại cho ta!"
Nói rồi ông ta xông thẳng về phía Đông Lý Trần.
Những cường giả đế tộc Bất Tử cũng sững sờ!
Mẹ kiếp!
Tộc trưởng này quá đáng lắm rồi!
Bọn họ đều tức giận!
Thật sự tức giận!
Đến lúc này rồi mà mẹ kiếp, ông còn tính kế người trong tộc?
Đông Lý Mạch là thiên tài yêu nghiệt nhất đế tộc Bất Tử hiện nay đó! Đông Lý Mạch mà chết thì thế hệ trẻ không một ai có thể gánh nổi trọng trách lớn lao đâu!
Kẻ này thì hay rồi, vì dòng chính của mình mà giở trò, cố ý ép Diệp Quân giết Đông Lý Mạch!
Ngày thường ông ta đấu mấy cũng được!
Nhưng mẹ kiếp, vào lúc này ông ta còn giở trò!
Tất cả cường giả đế tộc Bất Tử đều phẫn nộ!
Diệp Quân nhìn cuộc đại chiến của hai người Đông Lý Trần ở đằng xa rồi lắc đầu: "Tháp gia, đây là đế tộc Bất Tử mà Kiếm Chủ Nhân Gian từng dẫn dắt à?"
Tiểu Tháp khẽ đáp: "Tộc trưởng trước đây của đế tộc Bất Tử là một người rất giỏi giang, người của đế tộc Bất Tử thời đó cũng rất lợi hại.
Mấy chục triệu năm qua đi...!vật đổi sao dời rồi!"
Diệp Quân thầm nói: "Tháp gia, ngươi có thể cảm nhận được kiếm Thanh Huyên không?"
Tiểu Tháp im lặng một lát rồi ngờ vực nói: "Không cảm nhận được...!điều này rất bất thường!"
Nghe vậy, Diệp Quân nhíu mày, hắn nhìn cuộc đại chiến phía xa, thấy cạn lời!
Mẹ kiếp!
Ông đây tới mượn kiếm, không phải tới xem mấy người nội chiến!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...