Hậu Duệ Kiếm Thần
Từ Chân gật đầu: “Bọn họ cũng thường gọi ta là Chân Thần, nhưng ta không thích xưng hô này lắm”.
Diệp Quân không hiểu: “Vì sao?”
Từ Chân cười bảo: “Bởi vì ta chưa bao giờ muốn làm thần, nhân gian tốt đẹp như thế, làm thần có gì thú vị đâu?”
Diệp Quân trầm mặc.
Từ Chân mỉm cười: “Uống tiếp”.
Nói xong, cô ta lại cầm chai rượu lên, cụng một cái vào chai của Diệp Quân rồi uống vài hớp.
Diệp Quân do dự giây lát rồi cũng dốc mấy hớp vào miệng, rượu này thật sự rất mạnh, uống vào, cảm giác nóng cháy chạy dọc từ họng xuống đến dạ dày.
Lúc này, Từ Chân đột nhiên hỏi: “Ở Chân vũ trụ, danh tiếng của ta có phải rất tệ không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Danh tiếng của tỷ ở Chân vũ trụ rất tốt, nhưng ở nơi khác thì rất tệ”.
Từ Chân chớp mắt: “Tệ cỡ nào?”
Diệp Quân trầm giọng: “Tóm lại là rất xấu xa”.
Từ Chân cười cười, giơ chai rượu trong tay: “Nào, cạn ly”.
Diệp Quân chần chừ giây lát rồi cũng cầm chai rượu chạm vào chai của Từ Chân một cái, hai người cạn sạch.
Xong một chai rượu!
Từ Chân lại mở cho Diệp Quân một chai khác, Diệp Quân vội cản lại: “Uống nhiều quá rồi”.
Từ Chân cười bảo: “Không việc gì, ở đây không có người xấu”.
Diệp Quân đang định nói gì thì Từ Chân đã giục: “Cạn ly”.
Sắc mặt Diệp Quân cứng đờ ra.
Hồi lâu sau, hắn cảm thấy đầu mình dường như choáng váng, không còn tỉnh táo.
Từ Chân lại bảo: “Cậu không còn muốn hỏi thêm vấn đề gì à?”
Diệp Quân nói ngay: “Có”.
Từ Chân cười nói: “Hỏi đi”.
Diệp Quân hỏi: “Vũ Trụ Kiếp khủng bố cỡ nào?”
Vũ Trụ Kiếp!
Từ Chân mỉm cười: “Tóm lại là… Nó có thể hủy diệt toàn bộ vũ trụ mà cậu đã biết”.
Sắc mặt Diệp Quân trở nên nặng nề: “Tỷ có thể tiếp tục trấn áp chứ?”
Từ Chân cười cười, bảo: “Cạn ly”.
Diệp Quân: “…”
Lại uống thêm vài hơi, Diệp Quân bắt đầu cảm thấy lâng lâng. Hắn đột nhiên nhìn về phía Từ Chân như vừa sực nhớ tới điều gì: “Sao tỷ vẫn tỉnh táo thế?”
Từ Chân chớp chớp mắt, sau đó nhũn người, nghiêng đầu, tựa ngay lên vai Diệp Quân: “Ôi chao, sao đầu ta choáng váng thế nhỉ”.
Diệp Quân đã tê rần cả người.
Một lúc sau, Diệp Quân lại hỏi: “Vũ Trụ Kiếp chỉ có thể bị trấn áp chứ không thể bị hủy diệt à?”
Từ Chân khẽ lắc đầu: “Không thể”.
Diệp Quân thắc mắc: “Vì sao?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...