Hậu Duệ Kiếm Thần

Không suy nghĩ nhiều, Lạc Chiêu Kỳ xoay người rời đi.



Khi trở lại Tiêu phủ, Diệp Quân biết rằng Tiêu Qua, Tôn Hùng và Nạp Lan Ca vẫn đang tu luyện!

Vẫn còn ba ngày nữa là đến cuộc tỷ võ!

Đúng lúc này, Phí Bán Thanh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân, bà ấy liếc nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Ra rồi à?”

Diệp Quân cười đáp: “Đúng vậy!”

Phí Bán Thanh cười nói: “Tiến bộ bao nhiêu?”

Diệp Quân đáp lời: “Rất nhiều!”

Phí Bán Thanh hơi sửng sốt, sau đó hỏi: “Rất nhiều ư?”


Diệp Quân gật đầu: “Rất nhiều!”

Phí Bán Thanh cười nói: “Vậy thì tốt!”

Bà ấy dừng lại, rồi nói tiếp: “Vào tốp mười có áp lực không?”

Diệp Quân chớp mắt: “Mục tiêu của con là đứng đầu!”

Phí Bán Thanh lắc đầu cười nói: “Trước đây là ta nói đùa với con, con không cần tạo quá nhiều áp lực cho mình, chỉ cần đứng trong tốp mười là được! Đứng trong tốp mười đã phá kỷ lục cao nhất của thư viện chúng ta rồi!”

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Con sẽ cố gắng!”

Phí Bán Thanh gật đầu: “Tốt!”

Bà ấy dừng lại, rồi nói tiếp: “Con có biết cuộc tỷ võ sẽ diễn ra như thế nào không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Con không biết!”


Phí Bán Thanh cười nói: “Cuộc tỷ võ chia làm ba phần. Phần thứ nhất là sàng lọc. Nội dung của phần này là thư viện sẽ đưa ra một đạo sức ép ý chí võ đạo cường đại. Ai có thể kiên trì một canh giờ thì có thể tiến vào phần thứ hai! Mà ở phần này sẽ đào thải ít nhất tám mươi phần trăm số người tham gia!”

Diệp Quân khẽ nhíu mày: “Tám mươi phần trăm?”

Phí Bán Thanh gật đầu: “Đúng vậy! Nhiều người đến đây chỉ là để dạo chơi”.

Diệp Quân im lặng.

Phí Bán Thanh tiếp tục nói: “Phần thứ hai sẽ trở nên tàn khốc hơn, phải sinh tồn trong yêu vực vô tận”.

Diệp Quân hơi nghi hoặc: “Yêu vực vô tận?”

Phí Bán Thanh gật đầu: “Đúng vậy! Đó là địa bàn thuộc về yêu giới, nơi có đủ loại yêu thú hùng mạnh. Muốn sống sót ở đó rất khó. Trước đây, một trăm người tiến vào, chỉ chưa đến hai mươi người có thể sống sót. Mà ở bên trong thật sự sẽ chết người”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, nói: “Còn phần thứ ba thì sao?”

Phí Bán Thanh trầm giọng nói: “Phần thứ ba càng tàn khốc hơn, tiến vào hoang địa tranh đoạt lá cờ thứ hạng. Trong hoang địa có mười lá cờ. Lá cờ ở giữa chính là lá cờ dành cho hạng nhất, hai bên trái phải là hạng hai, hạng ba, cứ thế mà tính! Mỗi châu chỉ có thể tranh một vị trí mà thôi”.

Vừa nói, bà ấy vừa nhìn về phía Diệp Quân: “Con muốn xếp thứ mấy thì có thể đến lá cờ số mấy”.

Vừa nói, bà ấy vừa nhìn về phía Diệp Quân: “Con muốn xếp thứ mấy thì có thể đến Thanh Vân Đài số mấy”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Con hiểu rồi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận