Hậu Duệ Kiếm Thần
Tả Tướng nghe mà trợn mắt há mồm.
Từ Nhu tiếp tục: “Ba quân đoàn lớn không giới hạn chiêu binh trong Chân Vũ Trụ nữa mà hãy tiếp nhận người từ vũ trụ Quan Huyên và chư thiên vạn giới. Chỉ cần họ đồng ý, đáp ứng đủ điều kiện, chúng ta sẽ nhận”.
Thấy Tả Tướng muốn nói gì, nàng ta ngắt lời: “Mỗi năm tổ chức một lần tỉ võ trong thành. Người từ vũ trụ Quan Huyên, chư thiên vạn giới – trừ Chân Vũ Trụ – đều có thể tham gia. Hạng Nhất được ba nghìn vạn Linh Nguyên, phương pháp tu luyện và công pháp võ kỹ của Chân Vũ Trụ ta… Chi tiết thế nào thì bà nghĩ đi”.
Tả Tướng bật dậy, nhưng chưa kịp mở miệng thì Từ Nhu lại nói: “Cuối cùng, xóa bỏ phong ấn giữa Chân Vũ Trụ và vũ trụ Quan Huyên lẫn chư thiên vạn giới. Nếu có người ngoài tỉ võ giành được mười hạng đầu thì có thể hủy bỏ cống nạp một trăm năm; trong năm hạng đầu thì hủy bỏ trong năm trăm năm; ba hạng đầu thì vĩnh viễn không cống nạp… Cuối cùng nữa, khuyến khích người Chân Vũ Trụ và vũ trụ Quan Huyên kết hôn với nhau. Bất kể trai gái đều được pháp luật bảo vệ, đồng thời trọng thưởng…”
“Từ Nhu!!”
Tả Tướng quát lên: “Bà có biết bà đang làm gì không?! Tất cả những gì bà vừa nói quá khó! Nhất là điều cuối cùng! Bà cho rằng khuyến khích hai bên kết hôn khả thi sao?”
Từ Nhu nhìn bà ta: “Phong Kỳ, cai trị bằng quyền lực không thể tiếp tục nữa. Thế đạo ngày nay, chủ nhân bút Đại Đạo bị trấn áp, loạn thế xuất hiện. Chân Vũ Trụ cứ tiếp tục như vậy sẽ bị diệt vong”.
Tả Tướng liên tục lắc đầu: “Không, tuyệt đối không được! Nếu làm theo lời bà, vô số thế lực và tông môn Chân Vũ Trụ sẽ phản đối, chưa kể vũ trụ Quan Huyên còn là kẻ thù truyền kiếp với chúng ta…”
Từ Nhu buột miệng: “Chủ nhân bút Đại Đạo bị cô cô hắn trấn áp!”
Tả Tướng sửng sốt.
Từ Nhu: “Chân Vũ Trụ và vũ trụ Quan Huyên đúng là kẻ thù truyền kiếp, nhưng bà biết gì không? Không phải bọn họ không thể tiêu diệt chúng ta, mà là Kiếm Chủ Nhân Gian năm ấy muốn Phá Thần nên người sau lưng hắn mới không ra tay, bằng không Chân Vũ Trụ đã tiêu tùng từ thời đại ấy rồi”.
Nàng ta lắc đầu: “Chúng ta không thể tiếp tục đối kháng với vũ trụ Quan Huyên nữa, bởi vì khi ấy chỉ có một con đường chết. Chúng ta chỉ có thể hòa nhập, để người của hai bên hòa vào nhau, kết hôn với nhau. Trong ngươi có ta, trong ta có ngươi…”
Nàng ta xoay người nhìn ra bên ngoài: “Chỉ trong trăm năm, thù hận giữa hai bên sẽ được hóa giải, khi ấy hai bên sẽ là người một nhà. Tứ Kiếm khi ấy không còn là mối nguy mà sẽ là tấm khiên vững chắc nhắc… Từ Kính và hắn… cũng sẽ không còn trắc trở nữa, ngược lại còn có thể thúc đẩy tình hữu nghị giữa hai vũ trụ, sẽ được mọi người chúc phúc…”
Đôi môi nàng ta cong lên thành nụ cười, nhưng khóe mắt lại có dòng lệ chảy ra: “Nha đầu này…”
Nghe hết những lời Từ Nhu vừa nói, sắc mặt Tả tướng trắng bệch như tờ giấy, đặt mông ngồi phịch xuống ghế.
Khiếp sợ.
Hãi hùng.
Không cam!
Khiếp sợ, vì những ý tưởng quá mức kinh thiên động địa của Từ Nhu! Nàng ta muốn dung hợp hai kẻ thù truyền kiếp là vũ trụ Quan Huyên và Chân Vũ Trụ, có khả năng này sao? Khả thi sao?
Hãi hùng, vì người trấn áp chủ nhân bút Đại Đạo chính là vị cô cô mặc váy trắng đứng sau Diệp Quân. Nói cách khác, vũ trụ Quan Huyên có tận mấy vị tuyệt thế cường giả có thể sánh ngang với Kiếm Chủ Nhân Gian. Hay nói theo cách của Từ Nhu là bọn họ có muốn tiêu diệt Chân Vũ Trụ thật thì cũng không phải chuyện gì khó.
Không cam, vì nếu làm theo lời Từ Nhu, Chân Vũ Trụ sẽ phải từ bỏ rất nhiều lợi ích…
Tả tướng lắc đầu: “Không được, Từ Nhu. Thật sự không được. Những gì bà vừa nói… Sẽ có rất nhiều người phản đối!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...