Hậu Duệ Kiếm Thần
Từ Chân đỏ mặt, vội lắc đầu: “Tôi chỉ biết viết thôi, sẽ không làm đâu”.
Uyển Nhi chớp mắt: “Từ Chân, cô xinh đẹp như thế, lẽ nào chưa có bạn trai sao?”
Từ Chân lắc đầu: “Chưa có”.
Uyển Nhi khó hiểu: “Vậy tại sao cô không tìm một người? Cô đẹp như thế, đàn ông trên thế giới này mặc cho cô lựa chọn”.
Từ Chân mỉm cười: “Tôi có ba đứa em gái, bọn ta đã có hẹn ước nếu gả cho ai thì gả cho cùng một người”.
Uyển Nhi sửng sốt, sau đó bật cười, cũng không để ý lắm, chỉ xem như Từ Chân đang đùa với mình.
Dường như nghĩ đến điều gì đó, cô ta hỏi: “Cuốn sách này của cô bao giờ mới viết xong?”
Từ Chân suy tư, sau đó khẽ nói: “Còn một quyển cuối cùng, viết xong quyển cuối thì tôi sẽ rời đi”.
Uyển Nhi nhíu mày: “Rời đi hả?”
Từ Chân cười nói: “Đúng thế”.
Uyển Nhi hơi tò mò: “Đi đâu?”
Từ Chân: “Đi trấn áp một thứ rất mạnh, chuyến này đi e là sẽ không trở lại nữa”.
Trấn áp?
Uyển Nhi đầy khó hiểu, đang định hỏi thì lúc này bỗng có người lại: “Quét đồ sắc tình lại đến rồi”.
Nghe nói thế, các chủ hàng ở trên cầu vượt này lập tức nhìn sang Từ Chân cách đó không xa, vẻ mặt không thân thiện mấy.
Cả cây cầu vượt này chỉ có cô gái này làm mấy thứ đó.
Uyển Nhi vội nói: “Từ Chân, chạy mau”.
Từ Chân nhìn đám người mặc đồng phục đằng xa, sau đó vội vàng dọn sách vào: “Ôi ôi, chạy mau chạy mau…”
Dứt lời, cô ta ôm vài cuốn sách xoay người bỏ chạy…
Uyển Nhi quay lại vị trí quầy hàng của mình, cô ta là người bán mấy món trang trí linh tinh, việc kinh doanh không tốt lắm nên cô ta mới rảnh rỗi như thế.
Cô ta lấy cuốn sách do Từ Chân viết, sau đó bắt đầu đọc, đọc một lúc lâu mặc cô ta không khỏi đỏ bừng, cảm thấy rất xấu hổ nhưng cũng không thể dừng đọc, một lúc sau, cả người cô ta bỗng trở nên hơi mất tự nhiên, hai chân kẹp chặt lại…
Đúng lúc này, giọng một người phụ nữ bỗng vang lên ở một bên: “Này, ông chủ, dưa này có chín không thế?”
Uyển Nhi quay sang nhìn, một người phụ nữ và một người đàn ông đang đứng trước quầy hàng dưa hấu.
Người đàn ông mặc chiếc trường bào màu trắng.
Người phụ nữ mặc chiếc váy trắng.
Dưa có chín không?
Nghe người phụ nữ váy trắng nói thế, mọi người đều đồng loạt liếc mắt nhìn sang.
Lúc nhìn thấy người phụ nữ váy trắng, mọi người trên cầu vượt đều sửng sốt.
Người phụ nữ này xinh quá.
Người phụ nữ mặc chiếc váy màu trắng, sạch sẽ tao nhã, mái tóc màu lam xõa sau vai như thác nước, ngón tay thon dài trắng nõn như ngọc đang gõ nhẹ vào quả dưa hấu, gương mặt nở nụ cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...