Hậu Duệ Kiếm Thần
Thời gian rất huyền ảo, bây giờ Diệp Quân không thể nào lĩnh ngộ được, nên Tiểu Tháp chỉ đưa cho hắn lĩnh ngộ về không gian.
Không gian nói thẳng ra chính là một hình thức khách quan mà vật chất tồn tại. Nhưng đến lúc ngươi tiếp xúc với nó thì ngươi sẽ phát hiện, nó không đơn giản đến vậy.
Dần dần, Diệp Quân thấy mơ hồ.
Hắn không thể nào ngờ được không gian lại thâm sâu đến vậy.
Trong công pháp tu luyện thời không mà Tiểu Tháp cho hắn đã ghi chép tường tận, chỉ dạy hắn làm cách nào để cảm nhận thời không, sau đó dung nhập vào nó và rồi cuối cùng là hoàn toàn nắm bắt được thời không.
Không biết qua bao lâu, tay phải Diệp Quân từ từ nâng lên, lúc này, thời không trước mặt lại bắt đầu vặn vẹo theo chuyển động tay phải của hắn!
Lại qua thêm một lúc, tay phải Diệp Quân bỗng giơ về phía trước, trong tích tắc, tay của hắn đã xuất hiện cách đó mấy trượng!
Thấy vậy, Diệp Quân mừng như điên!
Thì ra nắm giữ thời không lại đơn giản đến vậy!
Sau đó, hắn bắt đầu ngự kiếm. Chẳng mấy chốc, trong phòng xuất hiện một cảnh tượng rất quái lạ, kiếm Hành Đạo của hắn chốc thì xuất hiện ở bên phải, chốc lại xuất hiện ở bên trái, không tài nào lường trước được.
Thấy cảnh này, Diệp Quân lại càng phấn khích hơn!
Ngự kiếm xuyên thời không!
Trong tháp, Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Thiên phú của thằng nhóc này… thật khó tin! Rốt cuộc hắn kế thừa thiên phú của ai vậy chứ? Nếu là của tiểu chủ, cũng không đúng! Tiểu chủ không nghịch thiên cỡ này, còn tiểu chủ mẫu thì đâu có tu luyện…”
Giọng nói bí ẩn chợt lên tiếng: “Bà ấy không tu luyện nhưng bà ấy đã sáng tạo ra rất nhiều cảnh giới ở vũ trụ này đấy! Bà ấy chỉ không thích tu luyện thôi, không đồng nghĩa với việc thiên phú của bà ấy thấp!”
Tiểu Tháp im lặng.
Suýt chút thì quên!
Ngay lúc này, Diệp Quân bỗng lấy giấy bút ra, bắt đầu viết lại thật nhanh.
Tiểu Tháp không hiểu: “Ngươi viết công pháp tu luyện thời không của ta cho ngươi ra làm gì?”
Diệp Quân cười đáp: “Đồ tốt thế này ta phải chia sẻ với Tiểu Ca!”
Tiểu Tháp do dự một lát rồi nói: “Cái này quý giá lắm đấy!”
Diệp Quân ngoác miệng cười: “Cô ấy là vợ ta mà, ta chính là… Tháp gia, không phải ngươi không có vợ đấy chứ?”
Tiểu Tháp: “???”
…
Một lát sau, sau khi hắn đã chép lại công pháp tu luyện thời không của Tiểu Tháp cho mình xong thì vội chạy đến viện của Nạp Lan Ca.
Trong tháp, Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Thằng nhóc này không giống cha hắn!”
Giọng nói bí ẩn: “Đúng là không giống!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...