Hậu Duệ Kiếm Thần

Tả tướng nói: “Cần ta phái người điều tra không?”

Từ Nhu lắc đầu: “Không được, dù ông ta đang âm mưu điều gì thì cũng không phải là thứ mà ta và bà có thể nhúng tay vào. Bây giờ cứ làm tốt chuyện của chúng ta là được”.

Tả tướng gật đầu, sau đó nói: “Lần này nền văn minh Vĩnh Sinh khai chiến với vũ trụ Quan Huyên, Chân vũ trụ chúng ta phải…”

Từ Nhu nói: “Không cần làm gì cả, chỉ cần khoanh tay đứng ngoài nhìn là được, tất nhiên lúc cần thiết, có thể đi khiêu khích Vĩnh Sinh Đại Đế một chút, để ông ta càng cố gắng tấn công vũ trụ Quan Huyên”.

Tả tướng nói: “Không thể tiêu diệt vũ trụ Quan Huyên…”

Từ Nhu gật đầu, nghiêm túc nói: “Không thể tiêu diệt, lần này Chân vũ trụ ta cứ đứng ngoài, không thể ra tay, trừ khi vũ trụ Quan Huyên thật sự không đánh lại. Nếu vũ trụ Quan Huyên đánh không lại thì chỉ có một nguyên nhân, đó là tên đó không gọi người nữa”.

Nói rồi nàng ấy lắc đầu thở dài: “Tên này cái gì cũng giỏi nhưng lại quá kiêu ngạo, thật ra ba đời đều mạnh như nhau thì có gì không tốt chứ? Nhiều người đều muốn như thế nhưng không có cơ hội”.

Tả tướng gật đầu, lại nói: “Từ Kính…”

Từ Nhu lặng thinh hồi lâu rồi nói: “Ta đi xem tỷ ấy thử”.

Dứt lời, nàng ấy biến thành một vầng sáng, sau đó biến mất.




Thôn Thạch.

Trong một căn phòng, Từ Thụ im lặng ngồi đó, trong tay cô ấy là một cái bát lớn.

Từ Thụ nhìn cái bát trong tay hồi lâu, nở nụ cười động lòng người, sau đó tay phải đặt lên bụng mình.

Lúc này cửa bỗng bị mở ra, một người phụ nữ bước vào.

Chính là Chấp Kiếm Nhân.

Tay phải đặt trên bụng của Từ Thụ lặng lẽ di chuyển sang chỗ khác.

Chấp Kiếm Nhân nhìn Từ Thụ không lên tiếng.

Từ Thụ cười nói: “Có việc gì sao?”


Chấp Kiếm Nhân nói: “Vĩnh Sinh Đại Đế muốn tấn công vũ trụ Quan Huyên”.

Từ Thụ khẽ gật đầu, cũng không nói gì.

Chấp Kiếm Nhân bước đến trước mặt Từ Thụ, nàng ta nhìn Từ Thụ: “Muội không thích hắn dù chỉ một chút sao? Ngủ với hắn chỉ là vì tính kế thôi ư?”

Từ Thụ cười nói: “Từ Kính, tỷ thích hắn như thế thì ta hỏi tỷ, nếu giữa đại tỷ và hắn phải giết một người thì tỷ chọn ai?”

Chấp Kiếm Nhân quay đầu sang chỗ khác: “Ta không thích hắn”.

Từ Thụ mỉm cười: “Tỷ nghĩ tỷ giấu được ta và Từ Nhu sao?”

Chấp Kiếm Nhân không nói gì.

Từ Thụ lại nói: “Trả lời câu hỏi của ta”.

Chấp Kiếm Nhân im lặng một lát, sau đó nói: “Ta sẽ không hại hắn vì đại tỷ nhưng ta cũng sẽ không làm hại đại tỷ vì hắn, nếu họ thật muốn đánh nhau, vậy ta sẽ tự sát, không nhìn thấy thì không phiền lòng”.

Từ Thụ lặng đi một lúc, khẽ cười: “Thảo nào hắn cũng thích tỷ”.

Chấp Kiếm Nhân nhíu mày: “Muội đang nói lung tung gì thế?”

Từ Thụ khẽ cười: “Hắn ngốc, tỷ cũng rất ngốc”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui