Hậu Duệ Kiếm Thần
Vĩnh Sinh Đại Đế bỗng nói: “Bây giờ việc chúng ta cần làm nhất là gì?”
Nghe thế ông lão mặc áo đạo sĩ và Tịnh Thần đều sửng sốt, ngay sau đó sắc mặt hai người đều vô cùng khó coi.
Bây giờ họ thiếu cái gì?
Thiếu tiền!
Thiếu linh khí!
Mặc dù Loạn Tinh Giới bị họ thu phục nhưng nơi này là đâu cơ chứ?
Quả thật là một nơi rác rưởi!
Không có linh khí, hơn nữa có cả một đống kiếp nạn, cho dù họ có đợi cũng cực kỳ đau đầu.
Muốn phát triển ở nơi này khó như lên trời.
Phải biết các cường giả xuất hiện lại ở thế gian của họ, cho dù là tu luyện hay trị thương đều cần một lượng nguyên khí rất lớn. Mà Loạn Tinh Giới này rất hiếm linh khí, thiếu thốn tài nguyên, không thích hợp cho việc tu luyện và sinh sống.
Lúc này Vĩnh Sinh Đại Đế lại nói: “Trước mắt chúng ta có hai lựa chọn, một là tiêu diệt vũ trụ Quan Huyên hoặc Chân vũ trụ, hai là mở biên giới vũ trụ, đi tìm thế giới mới”.
Nói rồi ông ta nhìn hai người kia: “Các ngươi nghĩ cái nào đơn giản hơn?”
Hai người đều lặng thinh, chắc chắn là đi đánh hai thế lực kia.
Phá vỡ biên giới vũ trụ, nếu là ở thời kỳ đỉnh cao của Vĩnh Sinh Đại Đế, dĩ nhiên là có thể, nhưng bây giờ sợ là rất khó.
Vĩnh Sinh Đại Đế nói: “Chuẩn bị đi, tiêu diệt vũ trụ Quan Huyên trước”.
Tịnh Thần trầm giọng nói: “Phải cẩn thận với Chân vũ trụ này”.
Vĩnh Sinh Đại Đế cười nói: “Người phụ nữ kia tự cho là thông minh nhưng bà ta không hiểu gì về ta, không hiểu khi đối mặt thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu và thủ đoạn đều là mây khói. Chỉ cần ta lấy được cây thần tự nhiên, hồi phục vết thương, bà ta sẽ hiểu thế nào là tuyệt vọng. Đến lúc đó ta sẽ tự tay bóp nát đầu bà ta”.
Tịnh Thần định lên tiếng lại thôi, ông ta vốn dĩ muốn nhắc nhở đừng sơ suất khinh địch nhưng nghĩ lại thời đại bây giờ, chủ nhân bút Đại Đạo không còn thì quả thật đã không còn ai có thể đe dọa được Vĩnh Sinh Đại Đế nữa.
Ngông cuồng?
Ông ta thật sự có tư cách để tỏ ra ngông cuồng.
Dù sao cả đời cũng chỉ bị đánh bại một lần.
Vĩnh Sinh Đại Đế lại nói: “Tịnh Thần, lần này ngươi dẫn đoàn đến vũ trụ Quan Huyên”.
Tịnh Thần nhìn Vĩnh Sinh Đại Đế: “Đế chủ, nếu đã quyết định tiêu diệt vũ trụ Quan Huyên thì chi bằng để Đế chủ đích thân ra tay chôn vùi Quan Huyên, không cho chúng có cơ hội”.
Vĩnh Sinh Đại Đế: “Ta có việc quan trọng hơn cần phải làm”.
Tịnh Thần tò mò hỏi: “Việc quan trọng hơn ư?”
Vĩnh Sinh Đại Đế cười nói: “Vũ trụ Quan Huyên chỉ là bước đầu tiên của chúng ta, kẻ địch thật sự của chúng ta là Chân vũ trụ nên ta muốn cứu hết các cường giả bị phong ấn ở thế gian này ra, để họ có thể phục vụ cho ta”.
Tịnh Thần khẽ gật đầu: “Dẫn theo bao nhiêu người?”
Ông lão mặc áo đạo sĩ ở một bên nhắc: “Thực lực của vũ trụ Quan Huyên không hề yếu, không thể khinh thường”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...