Đột nhiên, sau lưng Diệp Quân truyền tới một tràng ngâm xướng cổ xưa.
Diệp Quân chợt cảm thấy bất an. Ngay sau đó, thời không trước mặt hắn bất chợt rung chuyển, Diệp Quân phát hiện, thời không nơi này đang chảy ngược, hắn đang chạy về phía trước nhưng giờ đây đã biến thành chạy về phía sau.
Diệp Quân vô cùng kinh hãi, vội chém mạnh một kiếm xuống.
Roẹt!
Kiếm quang rạch vỡ màn trười trước mắt.
Lúc này, ông lão mặc áo đạo sĩ đã đứng trước mặt hắn, sáu vị Mệnh Vận Đại Đế bao vây xung quanh.
Vậy là tổng cộng có bảy vị Mệnh Vận Đại Đế vây lấy Diệp Quân ở nơi này.
Hơn nữa, ông lão khoác áo đạo sĩ này còn là một vị thuật sư.
Thấy tình cảnh trước mắt, sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, với thực lực của hắn hiện nay, lấy một đánh một còn có chút khả năng thắng được, nhưng lấy một chống bảy thì tuyệt đối không có bất kì hi vọng thắng lợi nào.
Dù hắn có thiêu đốt sạch cả thân thể và linh hồn cùng với huyết mạch thì cũng không thể thay đổi kết cục ấy.
Ông lão mặc áo đạo sĩ nhìn Diệp Quân, cười bảo: “Ngươi làm bọn ta rất bất ngờ đấy, chỉ mới tới cảnh giới Chí Tiên mà đã có thể đối kháng với Mệnh Vận Đại Đế, chớ nói ở thời đại này, dù là ở thời đại Vĩnh Sinh thì ngươi cũng xứng là bậc yêu nghiệt trong đám yêu nghiệt, thiên tài của giới thiên tài”.
Diệp Quân nhìn ông lão mặc áo đạo sĩ: “Ông là thuật sư của thời đại Vĩnh Sinh”.
Ông lão mặc áo đạo sĩ gật đầu: “Phải”.
Diệp Quân lại nói: “Ta từng gặp cổ thần sư, cũng từng gặp thần thuật sư, nhưng ta chưa từng gặp thuật sư của thời đại Vĩnh Sinh, có thể để ta tìm hiểu chút không?”
Ông lão mặc áo đạo sĩ cười nói: “Ngươi muốn một đấu một với ta?”
Diệp Quân chăm chú nhìn ông ta: “Mong hãy chỉ bảo cho”.
Ông lão mặc áo đạo sĩ mỉm cười: “Cũng được”.
Nói đoạn, ông ta phất tay một cái.
Đám cường giả Đại Đế đang vây quanh lập tức lùi sang một bên.
Ông lão mặc áo đạo sĩ nhìn Diệp Quân, cười bảo: “Ngươi đánh trước đi”.
Diệp Quân gật đầu, không nói gì thêm, ngay sau đó, hắn biến mất khỏi chỗ cũ, một luồng kiếm quang rạch toạc thời không, vọt tới, tiếp đó, Diệp Quân xuất hiện trước mắt ông lão mặc áo đạo sĩ kia, vung kiếm chém mạnh.
Bảy mươi đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm chồng chất!
Thêm nữa, lúc này hắn còn thúc phát sức mạnh của Lôi Thần Ấn cùng với sức mạnh của cây thần tự nhiên kết hợp với sức mạnh Đạo Ấn.
Lần này, Diệp Quân thật sự dốc hết toàn lực.
Một kiếm chém ra, vùng tinh hà quanh đây đột nhiên bốc cháy, sau đó từ từ tan biến, vùng tinh hà này hoàn toàn không thể chịu nổi sức mạnh từ một kiếm này của hắn.
Ông lão mặc áo đạo sĩ kia vẫn bình thản như không. Khi Diệp Quân chém kiếm xuống, ông ta đột nhiên mở lòng bàn tay, một luồng kim quang tuôn ra từ đó, hóa thành một tấm khiên vàng che trước người ông ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...