Hậu Duệ Kiếm Thần
Diệp Quân vừa định lên tiếng, Chấp Kiếm Nhân túm lấy vai hắn dẫn hắn biến mất khỏi đây, không cho hắn cơ hội phản kháng.
Không lâu sau, đám người Chân vũ trụ hoàn toàn biến mất.
Lúc này một cường giả bên cạnh Vĩnh Sinh Đại Đế bỗng nói: “Đế chủ, thần vật trị thương trong tay thanh niên đó…”
Vĩnh Sinh Đại Đế khẽ cười: “Yên tâm, hắn chạy không thoát đâu”.
Nói rồi ông ta nhìn xuống dưới, các cường giả ở sâu trong lòng đất liên tục thức tỉnh.
Nhìn thấy cảnh tượng này, khóe môi Vĩnh Sinh Đại Đế cong lên.
Chủ nhân bút Đại Đạo đã không còn, thời đại vũ trụ bây giờ ai là đối thủ của ông ta chứ?
Chủ nhân bút Đại Đạo không xuất…
Khóe miệng Vĩnh Sinh Đại Đế dần cong lên cao hơn: “Vĩnh Sinh ta vô địch ở thế gian này”.
“Hả?”
Đúng lúc này, một giọng nói khẽ bỗng vang lên từ tinh không vô tận.
Vĩnh Sinh Đại Đế nhíu mày, ngẩng đầu lên nhìn tinh không kia, là ai thế?
Trong tinh không nào đó, Tiêu Dao Kiếm Tu bỗng xoay người lại, lúc này Kiếm Chủ Thanh Sam bên cạnh ông ấy bỗng nói: “Sao thế?”
Tiêu Dao Kiếm Tu nói: “Có ngươi đang nói vô địch”.
Kiếm Chủ Thanh Sam bật cười: “Chắc cũng là một tên tép riu, ngươi để ý làm gì? Xử lý chuyện chính quan trọng hơn”.
Ông ấy vừa nói vừa biến thành kiếm quang rồi biến mất ở tinh không.
Tiêu Dao Kiếm Tu trầm ngâm suy tư một lúc rồi cũng biến thành kiếm quang biến mất ở tận cuối tinh không.
Rất mấy lần có người nói vô địch, ông ấy về mới phát hiện đều đang khoe mẽ, quả thật khiến ông ấy rất thất vọng.
Lần này xác suất cao cũng là một tên khoe khoang, đừng nên về lãng phí thời gian. .
||||| Truyện đề cử: Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||
… Chân vũ trụ…
Trong đại điện ở nơi nào đó chỉ có hai người, là Diệp Quân và Chấp Kiếm Nhân.
Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân trước mặt, vẻ mặt hết sức bình tĩnh, hắn không phản kháng vì không có tác dụng gì cả.
Chấp Kiếm Nhân bước đến trước mặt Diệp Quân, nàng ta nhìn Diệp Quân: “Ta cứu ngươi là vì muốn đích thân giết ngươi, hiểu chưa?”
Diệp Quân gật đầu: “Hiểu”.
Chấp Kiếm Nhân cau mày: “Vẻ mặt gì đấy? Sao nào, ngươi nghĩ ta không dám giết ngươi à?”
Tay phải nàng ta bỗng bóp chặt cổ Diệp Quân: “Chỉ cần ta bóp nhẹ một cái, đầu ngươi sẽ biến mất”.
Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân không nói gì.
Chấp Kiếm Nhân bị hắn nhìn cũng cảm thấy phiền, lập tức nổi giận nói: “Nhìn gì mà nhìn?”
Diệp Quân hỏi: “Tỷ muốn tôi xin tha sao?”
Chấp Kiếm Nhân cười mỉa: “Ngươi sẽ cầu xin tha thứ sao?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...