Hậu Duệ Kiếm Thần
Chấp Kiếm Nhân hung dữ nhìn Diệp Quân, bộ dạng đó như thể muốn nuốt sống hắn.
Diệp Quân đang định lên tiếng thì đúng lúc này, bên cạnh bỗng vang lên tiếng bước chân.
Diệp Quân không do dự bước đến trước mặt Chấp Kiếm Nhân, ôm nàng ta lên, sau đó bay về phía đằng xa.
Người phụ nữ này vẫn còn bị thương chưa khỏi, chẳng có lấy một chút sức chiến đấu, ở lại đây nếu đánh nhau với kẻ xấu thì không có phần thắng.
Chấp Kiếm Nhân ở trong lòng Diệp Quân nhìn chằm chắm hắn, không nói gì.
Chạy được khoảng nửa canh giờ, Diệp Quân mới dừng lại, hắn để Chấp Kiếm Nhân xuống đất, sau đó lùi sang một bên: “Tỷ có biết Vĩnh Sinh Đại Đế sẽ phá giải phong ấn vào lúc nào không?”
Khuôn mặt Chấp Kiếm Nhân không cảm xúc: “Ta không biết”.
Diệp Quân thấp giọng thở dài, hắn ngồi sang một bên không nói gì.
Chấp Kiếm Nhân cũng không lên tiếng.
Bầu không khí bỗng rơi vào tĩnh lặng.
Chấp Kiếm Nhân bỗng lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh: “Từ Thụ đâu?”
Bát Uyển!
Diệp Quân lắc đầu: “Cô ấy ở thôn Thạch”.
Chấp Kiếm Nhân cau mày: “Nó không đi theo ngươi ư?”
Diệp Quân gật đầu.
Chấp Kiếm Nhân đột nhiên có hứng thú: “Tại sao?”
Diệp Quân im lặng một hồi lâu mới nói: “Cô ấy có quan hệ tốt với tỷ và đại tỷ của mọi người như vậy, đi theo ta tức là sau này sẽ bắt tay với ta để đối phó mọi người… Cô ấy chắc chắn không muốn, ta cũng không muốn ép buộc cô ấy làm gì”.
Chấp Kiếm Nhân cười khẩy: “Đó là đương nhiên, bọn ta từ nhỏ đã dựa vào nhau sống để trưởng thành, sao nó có thể giúp ngươi đánh lại bọn ta được chứ?”
Diệp Quân khẽ gật đầu không nói gì.
Thấy sắc mặt Diệp Quân không tốt, Chấp Kiếm Nhân nói tiếp: “Sao thế, có phải cảm thấy đau lòng khi nghĩ đến việc trọng lượng của ngươi trong lòng nó không bằng bọn ta à?”
Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân, sau đó nói: “Tỷ từng thích ai chưa?”
Chấp Kiếm Nhân nheo mắt có vẻ như sắp nổi giận, Diệp Quân cười nói: “Chắc chắn tỷ chưa từng, tỷ nghiêm khắc như thế, lại luôn tự cho mình là đúng, sao có thể thích người nào được chứ?”
Chấp Kiếm Nhân lạnh lùng nói: “Ta khắt khe, tự cho mình là đúng vậy đấy, sao nào, có liên quan gì đến ngươi không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không liên quan một chút nào cả”.
Nói xong, hắn bước đến một bên cách xa Chấp Kiếm Nhân rồi nằm xuống.
Thấy Diệp Quân ở cách xa mình, Chấp Kiếm Nhân cười nhạt cũng không nói thêm gì.
Ầm!
Ngay lúc này, đột nhiên xảy ra thay đổi, trong ngôi chùa cách đó khá xa, một tia sáng màu đỏ lao lên trời.
Sắc mặt Diệp Quân bỗng chốc thay đổi, hắn vội vàng đứng lên, nhưng lúc này một nguồn sức mạnh bí ẩn bỗng khóa chặt hắn, ngay sau đó trong toàn bộ linh nguyên trong người hắn bị sức mạnh cực lớn cưỡng ép đoạt đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...