Hậu Duệ Kiếm Thần
Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân, lúc này Chấp Kiếm Nhân cũng đang nhìn chằm chằm bức tượng chủ nhân bút Đại Đạo, như có điều suy nghĩ.
Cảm nhận được ánh mắt của Diệp Quân, Chấp Kiếm Nhân bỗng nhìn hắn, lần này nàng ta không nói mấy lời tổn thương người khác nữa.
Thấy Chấp Kiếm Nhân không nói mấy lời tổn thương người khác nữa, Diệp Quân hỏi: “Tỷ biết đây là đâu không?”
Chấp Kiếm Nhân im lặng một lúc mới nói: “Bí cảnh Vĩnh Sinh”.
Bí cảnh Vĩnh Sinh! . Đọc 𝙩hêm các chươ𝗇g mới 𝙩ại [ 𝙩𝗋 ùm𝙩𝗋𝒖yệ𝗇.VN ]
Diệp Quân nhíu mày: “Có liên gì đến Vĩnh Sinh Đại Đế đó?”
Chấp Kiếm Nhân nhìn tượng chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Vĩnh Sinh Đại Đế là người sáng lập ra nền văn minh Vĩnh Sinh, sau đó Vĩnh Sinh Đại Đế đại chiến với chủ nhân bút Đại Đạo, ngươi biết kết cục cuối cùng của Vĩnh Sinh Đại Đế là gì không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Ta không biết”.
Chấp Kiếm Nhân nhìn Diệp Quân: “Muốn biết không?”
Diệp Quân gật đầu, Chấp Kiếm Nhân bình tĩnh nói: “Tự ngươi đoán đi”.
Diệp Quân sa sầm mặt mày.
Thấy Diệp Quân sầm mặt, Chấp Kiếm Nhân cảm thấy cực kỳ vui sướng, cười nhạo hắn, trong ngôi chùa yên tĩnh này, tiếng cười lại cực kỳ chói tai.
Diệp Quân cũng không tự chuốc vạ vào thân nữa, hắn nghiêng người quay lưng với Chấp Kiếm Nhân, nhắm mắt lại.
Chấp Kiếm Nhân cũng nằm xuống đất, nàng ta nhìn bức tượng cách đó không xa, cau mày.
Một lúc sau Chấp Kiếm Nhân cũng nhắm mắt lại như đi vào giấc ngủ.
Đêm khuya.
Ngoài ngôi chùa bỗng có tiếng bước chân.
Diệp Quân lập tức lật người lại nhảy lên, bước ra ngoài chùa, lướt mắt nhìn xung quanh tối đen như mực, cực kỳ yên tĩnh, chẳng có gì cả.
Diệp Quân cau chặt mày, tiếng bước chân vừa rồi rất rõ, không thể nào là giả nhưng lại không có người.
Có người đang đùa giỡn với mình ư?
Ánh mắt Diệp Quân dần trở nên lạnh lùng, trầm tư hồi lâu, hắn xoay người quay lại vào trong chùa, lúc này Chấp Kiếm Nhân đang nhìn hắn.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Chấp Kiếm Nhân, vừa rồi tỷ cũng nghe thấy tiếng bước chân đúng không?”
Chấp Kiếm Nhân không nói gì.
Diệp Quân thấy hơi đau đầu.
Chấp Kiếm Nhân bình tĩnh nói: “Đối phương vẫn còn ở bên ngoài”.
Diệp Quân sửng sốt, hắn lập tức vụt ra ngoài nhưng lại chẳng thấy gì cả.
Chấp Kiếm Nhân lại nói: “Đang ở trước mặt ngươi”.
Diệp Quân sởn tóc gáy: “Tỷ đừng dọa ta”.
Chấp Kiếm Nhân lạnh nhạt nói: “Thích tin hay không thì tùy”.
Diệp Quân nhìn trước mặt, chẳng có gì ở phía trước cả, có người đâu?
Như nghĩ đến gì đó, Diệp Quân bỗng nhìn dưới đất, trên mặt đất bụi bặm có dấu chân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...