Hậu Duệ Kiếm Thần
Thì sợ chi?
Vũ Thần cau mày, rồi đột nhiên lại cảm nhận được điều gì, ông ta quay phắt về phía đám mây nơi chân trời xa xa, trên đó có một người phụ nữ trong bộ váy trắng.
Vừa thấy người phụ nữ kia, sắc mặt Vũ Thần tức thì thay đổi kịch liệt, chỉ kịp rủa một câu “Mẹ kiếp” rồi vội vàng quay đầu bỏ chạy. Ông ta chạy rất nhanh, giây lát đã ra khỏi Loạn Tinh Giới…
Bên ngoài Loạn Tinh Giới, Vũ Thần còn chưa hoàn hồn.
Người phụ nữ kia lại xuất hiện nữa!
Ông ta buộc phải chạy trốn khỏi Loạn Tinh Giới là vì ông ta biết, người phụ nữ này thường được người ta gọi là kẻ kết liễu bản đồ.
Một khi người đó ra tay, nhất định phải có một thế giới bị xóa sổ. .
||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||
Nếu chậm chân, có lẽ lát nữa chính ông ta sẽ bị chôn vùi cùng toàn bộ Loạn Tinh Giới.
Trốn ra ngoài rồi, Vũ Thần mới nhìn quanh, ông ta chợt ngẩn người, lòng chua xót.
Những tưởng rời xa vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ, tới nơi này rồi, mình sẽ được tận hưởng cảm giác vô địch, ai ngờ đã mò tới tận đây, không chỉ không thể vô địch mà cả tiền tài cũng bị cái tay thanh niên dựa vào bóng ông cha mình cưỡng chế cướp sạch.
Thế gian này quả là không còn lẽ phải nữa rồi.
Vũ Thần thở dài, nhìn quanh một lượt rồi quay đầu bỏ đi, chiếc bóng cô đơn đáng thương.
Thôi thì lại tiếp tục tìm một thế giới nào cấp thấp hơn chút đi.
Ông ta vẫn thích cảm giác vô địch hơn.
Trong Vân Hải Giới.
Rầm!
Diệp Quân vừa bị hai vị Đại Đế đánh lui ngoài vạn trượng, với thực lực của hắn bây giờ, lấy một chọi một đã hơi quá sức, mà nay, có đến hai vị Tuế Nguyệt Đại Đế liên hợp, hắn bị đẩy vào thế không thể chống trả.
Vừa dừng lại, khóe miệng trào máu tươi, Diệp Quân chưa kịp lau đi thì một quyền ấn đã đánh về phía hắn.
Diệp Quân xông lên phía trước, vung kiếm chém mạnh.
Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!
Thân thể hắn đã trọng thương, lần thứ hai thi triển thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm khiến cơ thể hắn rách toạc, máu tươi ồ ạt trào ra, vô cùng đáng sợ.
Rầm!
Một kiếm chém xuống, Diệp Quân lập tức lui lại, ông lão áo sặc sỡ vừa vung quyền cũng bị đẩy lùi vạn trượng.
Sau khi dừng lại, ông ta liếc nhìn cánh tay phải đã nứt vỡ của mình, lòng đầy hoảng hốt, thiếu niên kia mới chỉ tới cảnh giới Thiên Tiên, nhưng năng lực chiến đấu thật quá cao.
Vị Đại Đế áo đỏ bên cạnh trầm giọng nói: “Hắn là kiếm tu đạt cảnh giới Phá Phàm”.
Cảnh giới Phá Phàm!
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều không thể tin nổi.
Trong Loạn Tinh Giới này, từ bao giờ lại xuất hiện một thiên tài yêu nghiệt như thế?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...