Hậu Duệ Kiếm Thần
Đó là Chân Thần!
Lúc này, Tiểu Tháp chợt nói: “Sao ngươi không nói sẽ áp đảo cô cô?”
Diệp Quân trầm giọng đáp: “Ta sợ bà ấy đánh ta!”
Tiểu Tháp: “…”
Diệp Quân mở lòng bàn tay, một thanh ý kiếm xuất hiện, lúc này, ý kiếm trong tay hắn đã có sự thay đổi long trời lở đất. Bây giờ nếu gặp phải Tuyết Phong kia, hắn đã không còn sợ đối phương nữa!
Đương nhiên Tuyết Phong đó chỉ là một Đại Đế bình thường mà thôi.
Bây giờ hắn rất muốn đánh một trận với Tuế Nguyệt Đại Đế này!
Chiến đấu!
Ở trong tháp thêm một khoảng thời gian, sau khi củng cố cảnh giới của mình, hắn mới rời khỏi Tiểu Tháp.
Mà lúc này, bên ngoài vừa khéo cũng đã ba ngày trôi qua, chỉ cần lấy được nguyên liệu, hắn sẽ có thể nâng cấp hình nộm lên cảnh giới Đại Đế!
Lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân, sau đó, một ông lão áo xám chậm rãi đi vào.
Sau khi đi vào, ông ta nhìn Diệp Quân: “Thưa công tử, ta muốn nói với cậu một tin tức xấu”.
Diệp Quân tỏ vẻ nghi ngờ: “Tin tức xấu?”
Ông lão áo xám gật đầu, trầm giọng nói: “Cô gái phụ trách mua nguyên liệu giúp cậu trước đó ôm tiền chạy trốn rồi”.
Diệp Quân nhìn chằm chằm ông lão áo xám, không nói gì.
Ông lão khẽ thở dài: “Chuyện này là sơ suất của ta”.
Diệp Quân cũng không tức giận mà cười hỏi: “Vậy nguyên liệu của ta thì sao?”
Ông lão lắc đầu: “Không có nữa!”
Diệp Quân gật đầu: “Thế thì trả tiền lại cho ta đi!”
Ông lão tỏ vẻ nghi ngờ: “Tiền gì cơ?”
Diệp Quân nhìn ông ta: “Ta đưa cô ta sáu trăm triệu linh nguyên, bảo cô ta mua nguyên liệu giúp ta!”
“Nhiều thế ư!”
Ông lão tỏ vẻ kinh ngạc: “Công tử, thế thì cậu tổn thất lớn lắm”.
Diệp Quân nhìn chằm chằm ông lão, không nói một lời.
Ông lão khẽ thở dài: “Công tử, không giấu gì cậu, cô gái kia chỉ là một người làm việc tạm thời ở thương hội Vân Hải, những gì cô ta làm đều không liên quan gì đến thương hội chúng ta cả. Thương hội Vân Hải chúng ta vô cùng tiếc cho những gì mà cậu gặp phải”.
Nghe thấy lời của ông lão áo xám, Diệp Quân cũng không giận mà chỉ cười bảo: “Nói như vậy nghĩa là thương hội Vân Hải không chịu nhận trách nhiệm đúng không?”
Ông lão áo xám nghiêm túc nói: “Công tử, ta đã nói rất rõ ràng rồi, cô ta là người làm thuê tạm thời của thương hội Vân Hải, hành vi của cô ta không liên quan đến thương hội! Mong cậu đừng làm bừa!”
Khi nói, sau lưng ông ta bỗng có thêm hơn mười cường giả cảnh giới Thần Đế.
Nhìn thấy cảnh này, sao Diệp Quân còn chưa hiểu? Đối phương đang định ăn quỵt của hắn!
Diệp Quân thầm thở dài trong lòng, thương hội của vũ trụ này không quan tâm tới võ đức!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...