Phía dưới, vì Nạp Lan phủ và Diệp phủ gần nhau, cho nên chỉ trong chốc lát, Diệp Quân đã dẫn theo một nhóm người tới cửa Diệp phủ.
Diệp Tiêu cùng vài trưởng lão Diệp phủ đứng ở cửa đợi đã lâu.
Nhìn thấy Diệp Quân, Diệp Tiêu và những người khác mỉm cười, dưới sự chỉ đạo của Diệp Tiêu, Diệp Quân và Nạp Lan Ca bắt đầu quy trình, sau khi hoàn thành thủ tục, Diệp Quân dắt Nạp Lan Ca vào đại điện của gia tộc họ Diệp.
Lúc này, Tần Quan đang ngồi ở vị trí chủ tọa, trên mặt nở nụ cười.
Hôm nay Tần Quan không mặc váy ngắn tay như mọi hôm, mà mặc một chiếc sườn xám đỏ, màu của may mắn.
Diệp Quân nhìn phía bên trái Tần Quan, vị trí đó vẫn còn trống.
Diệp Quân trầm mặc, cha không đến thật sao?
Nhưng đây là ngày đại hôn của hắn, nếu không tới thì thật đáng tiếc.
Thực ra không chỉ Diệp Quân mà những người khác ngoài điện đều đang mong đợi.
Mong đợi ai?
Đương nhiên là Kiếm Chủ Nhân Gian!
Đây là đại hôn của Diệp Quân, Tần các chủ đã xuất hiện, Kiếm Chủ Nhân Gian không thể không đến.
Bởi vì rất nhiều người đều nóng lòng mong chờ sự xuất hiện của Kiếm Chủ Nhân Gian, đặc biệt là người Nam Châu, nếu là trước kia, bọn họ không hề có cơ hội nhìn thấy Kiếm Chủ Nhân Gian, dù sao thì Kiếm Chủ Nhân Gian cũng không đến những nơi nhỏ bé như vậy.
Nhưng bây giờ đã khác, Diệp Quân đại hôn, Kiếm Chủ Nhân Gian nhất định sẽ tới.
Nếu bọn họ có thể gặp mặt Kiếm Chủ Nhân Gian một lần thì bọn họ có thể khoe khoang cả mười đời.
Trong điện, Diệp Quân nhìn Tần Quan, Tần Quan mỉm cười, hắn cũng cười, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.
Hắn biết chắc chắn cha sẽ không vắng mặt trong ngày trọng đại của hắn.
Không cần suy nghĩ nhiều nữa, Diệp Quân dẫn Nạp Lan Ca đi tới trước mặt Tần Quan, đúng lúc này, trên bầu trời phía xa truyền đến tiếng kiếm ngâm.
Vù!
Nghe tiếng kiếm, mọi người đều biết người đàn ông kia đã trở lại.
Mọi người lần lượt ngẩng đầu lên, chỉ thấy tầng mây trên trời tách ra, sau đó một đạo kiếm quang bay xuống, sau khi kiếm quang tản ra, một người đàn ông chậm rãi bước ra.
Kiếm Chủ Nhân Gian.
Nhìn thấy người đàn ông quen thuộc này, vô số cường giả lập tức trở nên phấn khích, sau đó lần lượt khom người, đồng thanh nói: “Tham kiến Kiếm Chủ Nhân Gian!”
Tham kiến Kiếm Chủ Nhân Gian!
Tiếng vang như sóng biển, hết lần này tới lần khác, rung chuyển cả trời đất.
Đây chính là tín ngưỡng của vũ trụ Quan Huyên.
Trong đám mây, Mộ Niệm Niệm nhìn Kiếm Chủ Nhân Gian phía dưới, nở nụ cười, cuối cùng vị đệ đệ này cũng tới rồi.
Lúc nhìn thấy Kiếm Chủ Nhân Gian, Tín công chúa cũng mỉm cười, gặp lại Kiếm Chủ Nhân Gian vẫn cảm thấy rất thân thiết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...