Đặc biệt là cách đây không lâu, Diệp Quân còn đánh vào Chân vũ trụ, giết vô số thiên tài của Chân vũ trụ xong vẫn an toàn rời đi!
Cướp á?
Bọn họ không có gan đó.
Sau khi đi xa khỏi đám cường giả những tộc kia, Đại trưởng lão của tộc Thanh Đế bỗng bước tới, trầm giọng nói: “Thanh Việt, sao lại nhường cây thần tự nhiên đó đi?”
Những trưởng lão còn lại cũng khó hiểu nhìn Thanh Việt, ánh mắt hiện rõ sự bất mãn.
Thanh Việt dừng bước: “Các vị trưởng lão, các vị nghĩ tiên tổ là người như thế nào?”
Đại trưởng lão lập tức nói: “Đương nhiên là vạn cổ vô song…”
Nói đến đây, ông ta nhíu mày: “Tộc trưởng định nói gì?”
Thanh Việt trầm giọng nói: “Đại trưởng lão, vũ trụ Vô Gian bây giờ đã không giống như xưa, tộc Thanh Đế không còn là tộc Thanh Đế vô địch của khi ấy. Nếu ta đoán không nhầm thì có hai nguyên nhân khiến tiên tổ không để lại truyền thừa và cây thần tự nhiên cho tộc ta. Một là tộc Thanh Đế hiện nay không bảo vệ được truyền thừa và cây thần tự nhiên!”
Nói rồi y nhìn các trưởng lão: “Mọi người nghĩ mà xem, nếu có được truyền thừa của tiên tổ và cây thần tự nhiên thì trăm vạn gia tộc sẽ làm thế nào?”
Nghe hỏi vậy, sắc mặt của các trưởng lão trở nên khó coi.
Chắc chắn là nhăm nhe nhòm ngó rồi!
Tộc Thanh Đế hiện nay đã không còn là tộc Thanh Đế vô địch nữa, nếu có truyền thừa của Thanh Đế và cây thần tự nhiên thì sẽ bị trăm vạn tộc nhòm ngó, sau đó sẽ rước đại họa.
Nghĩ đến đây, sắc mặt của các trưởng lão trở nên phức tạp.
Thanh Việt lại nói: “Thật ra trăm vạn gia tộc cũng còn dễ đối phó, sợ nhất là thu hút những thế lực khác ngấp nghé, ví như tộc Bàn Võ, và cả tộc Bác Thiên kia nữa. Cây thần tự nhiên quá quý giá, công hiệu nghịch thiên, hai thế lực này ao ước từ lâu, thế nên ngày chúng ta có được cây thần tự nhiên thì cũng là ngày rước đại họa”.
Nói rồi y ngẩng đầu nhìn bầu trời, khẽ nói: “Nếu như trước đây, ý chí của tiên tổ vẫn còn, có lẽ bọn họ sẽ kiêng dè một chút, nhưng bây giờ, ý chí của tiên tổ đã không còn, bọn họ cũng sẽ không còn kiêng dè gì nữa”.
Đại trưởng lão thở dài, không nói gì.
Thanh Việt cười nói: “Tiên tổ giao truyền thừa và cây thần tự nhiên cho Diệp công tử chắc chắn là đang giúp Thanh Đế tộc ta vũ trụ Vô Gian kết một mối thiện duyên. Tầm nhìn của trăm vạn gia tộc hạn hẹp, chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà không biết rằng cái đáng quý nhất chính là mối thiện duyên với Diệp công tử. Có mối thiện duyên này, nếu chúng ta gặp khó khăn, Diệp công tử và vũ trụ Quan Huyên sẽ không khoanh tay đứng nhìn!”
Nghe lời phân tích của Thanh Việt, các trưởng lão đều gật gù, hài lòng nhìn Thanh Việt.
Chẳng trách khi xưa lão tổ đã bỏ qua thế hệ chỉ định Thanh Việt làm tộc trưởng.
Thanh Việt lại nói: “Trăm vạn tộc ngấp nghé truyền thừa và cây thần tự nhiên của Diệp công tử, không cần mối thiện duyên với Diệp công tử, nhưng chúng ta thì không được như vậy, nếu không, chúng ta không những mất đi truyền thừa và thần vật, mà còn mất đi một mối thiện duyên. Đến lúc đó, chúng ta thật sự đã lãng phí mất tấm lòng của tiên tổ”.
Y vừa dứt lời, thời không xung quanh bỗng khẽ rung lên, sau đó, vô số điểm sáng màu xanh lục xuất hiện rồi chậm rãi bay về phía Thanh Việt!
Truyền thừa của Thanh Đế!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...