Hậu Duệ Kiếm Thần
Chấp Kiếm Nhân lạnh lùng nhìn người phụ nữ trong luồng sáng, sau đó nhìn Diệp Quân, ánh mắt bà ta lạnh lùng, trong mắt có vẻ khinh bỉ: “Ngươi không xứng với Bát Uyển và nàng, nếu không phải ngươi tốt số thì ngươi chẳng là cái gì hết!”
Bà ta quay người rời đi.
Lúc này Diệp Quân bỗng nói: “Chờ một chút!”
Chấp Kiếm Nhân dừng bước, quay lại nhìn Diệp Quân, hắn nhìn thẳng vào bà ta nói: “Ba năm, cho ta ba năm, ta nhất định sẽ đánh bại được bà”.
Chấp Kiếm Nhân khinh khỉnh nói: “Cho ngươi ba trăm năm!”
Diệp Quân giơ một ngón tay lên: “Một năm! Chỉ một năm thôi!”
Chấp Kiếm Nhân nhìn Diệp Quân, không lên tiếng.
Diệp Quân nhìn Chấp Kiếm Nhân: “Một năm sau, nếu ta đánh bại được bà thì ta muốn bà quỳ xuống xin lỗi ta, nói: Diệp Quân ca ca, ta sai rồi, ta mắt chó coi thường người khác! Nếu ta không làm được thì ta sẽ quỳ xuống xin lỗi bà, đồng thời thừa nhận bà nói không sai, ta đúng là kẻ vô dụng!”
Chấp Kiếm Nhân nhìn Diệp Quân một lúc: “Ta cho ngươi một trăm năm!”
Diệp Quân đi tới trước mặt Chấp Kiếm Nhân: “Chỉ một năm thôi!”
Chấp Kiếm Nhân nhìn Diệp Quân một lúc lâu mới nói: “Được, một năm sau, ta chờ ngươi…”
Nói xong bà ta quay người bỏ đi.
Người phụ nữ trong luồng sáng bỗng lên tiếng: “Vũ Trụ Kiếp hiện tại…”
Chấp Kiếm Nhân không ngoảnh đầu lại; “Không làm phiền đến các ngươi, sống cuộc sống phong lưu cho thoải mái đi!”
Nói xong bà ta đã biến mất ở cuối bầu trời.
Người phụ nữ trong luồng sáng im lặng.
Lúc này, Diệp Quân nói: “Tiền bối, Bát Uyển vẫn chưa thực sự chết đúng không?”
Người phụ nữ bí ẩn nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân nhìn người phụ nữ bí ẩn, chờ đợi câu trả lời.
Một lúc sau, người phụ nữ bí ẩn khẽ gật đầu.
Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm, hắn biết quan hệ của Bát Uyển với hai người phụ nữ này rất bình thường, mà sau khi Bát Uyển chết, hai người phụ nữ này không đau buồn mà còn thốt ra những lời hung ác tàn bạo này.
Vì vậy hắn đoán rằng có thể Bát Uyển vẫn còn sống.
Bây giờ nghe người phụ nữ bí ẩn nói, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng lúc này người phụ nữ bí ẩn lại nói: “Nhưng có thể cô ấy…”
Diệp Quân nhìn người phụ nữ bí ẩn, trong lòng dâng lên chút bất an: “Có thể làm sao…”
Người phụ nữ bí ẩn nhẹ giọng nói: “Cô ấy mở một con đường riêng bên ngoài ba nghìn đại đạo, con đường ấy là đường Vong Ngã, nói cách khác khi ngươi gặp lại cô ấy thì có thể cô ấy đã không còn nhớ ngươi nữa!”
Diệp Quân cứng đờ người.
Người phụ nữ bí ẩn khẽ thở dài, không nói gì nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...