Hậu Duệ Kiếm Thần
Thân là quân cận vệ của Chân vũ trụ, bọn họ chỉ biết một chuyện, đó là trung thành với Chân Thần, bảo vệ Chân vũ trụ đến chết.
Năm người đồng thời thiêu đốt cơ thể và linh hồn, lúc này khí thế của năm người đã đạt đến đỉnh cao chưa từng có.
Mà lúc này, cơ thể Diệp Quân ở phía xa cũng bốc cháy, tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, chẳng mấy chốc một luồng kiếm quang cháy hừng hực đã xuất hiện.
Một kiếm này coi cái chết như chốn trở về!
Năm quân cận vệ trẻ kia cũng đồng loạt xông lên.
Năm ngọn lửa quét qua nơi đây.
Bùm!
Thời không trong phạm vi mấy nghìn trượng xung quanh vỡ vụn, sáu ngọn lửa bùng nổ, một bóng người bay ra ngoài.
Người bay ra là Diệp Quân, hắn bay ra hơn một nghìn trượng mới dừng lại, mà vừa dừng lại, Ngao Thiên Thiên đã từ từ lăn ra khỏi cơ thể hắn.
Diệp Quân đã ở trạng thái thể linh hồn kéo tay Ngao Thiên Thiên lại, hắn nhìn cô gái cạnh bên, lúc này cơ thể Ngao Thiên Thiên cũng đã không còn, chỉ dư lại linh hồn đang biến mất với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.
Tay trái của Ngao Thiên Thiên nắm lấy tay phải của Diệp Quân, cô ta quay đầu lại nhìn Diệp Quân gần trong gang tấc, miệng nở nụ cười, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Xin lỗi… không thể tiếp tục đi cùng ngươi được nữa rồi”.
Diệp Quân nắm chặt tay Ngao Thiên Thiên, cô ta nhìn hắn: “Ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, ngươi có từng thích ta không?”
Nói rồi cô ta dừng lại, cười nhẹ: “Không trả lời cũng được!”
Linh hồn của cô ta càng lúc càng mờ rồi chỉ còn là một làn khói mỏng, tựa như có thể tiêu tán bất cứ lúc nào.
Cô ta đang kiên trì đợi lấy câu trả lời cuối cùng!
Thích không?
Ngao Thiên Thiên không phải là một cô gái rụt rè, dường như tất cả mọi người đều biết cô ấy thích Diệp Quân, vì cô ấy chưa từng che giấu điều này.
Cô ấy cũng cảm thấy không cần thiết phải giấu.
Ta thích huynh thế nên ta có thể vì huynh làm bất cứ chuyện gì.
Kể cả chết!
Nhìn Ngao Thiên Thiên sắp ngọc nát hương tan, Diệp Quân bỗng nhếch miệng cười, hắn không trả lời câu hỏi của Ngao Thiên Thiên.
Ngao Thiên Thiên cũng cười.
Nụ cười rất rạng rỡ!
Vì cô ấy đã biết được đáp án rồi!
Ngay lúc này, Diệp Quân bỗng trở người nhảy lên, hắn ôm linh hồn của Ngao Thiên Thiên: “Muội sẽ không chết đâu, dù có chết thì cũng là ta chết trước!”
Dứt lời, hắn xòe tay ra, một khúc hồn mộc xuất hiện trong tay hắn.
Chính là khúc hồn mộc được đế tộc Bất Tử tặng lúc trước!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...