Hậu Duệ Kiếm Thần
Lý Bán Tri nhìn Nạp Lan Ca và Diệp Quan Chỉ rồi nói: “Lúc đó vũ trụ Vô Gian có một cường giả siêu cấp tên là Thanh Đế, tuổi còn trẻ đã thành danh nổi tiếng, ba mươi tuổi đã vô địch thiên hạ, cuối cùng không đến ba năm đã giết được linh hồn của vũ trụ Vô Gian, thống nhất hàng trăm vạn tộc trong vũ trụ Vô Gian, lập ra đạo thống Thanh Đế, sau đó được hàng trăm vạn tộc tôn lên làm Thanh Đế”.
Nói đến đây, bà ấy khẽ lắc đầu: “Thế nhưng dù là nhân vật tuyệt thế đáng sợ như vậy, lúc đối mặt Chân Thần của Chân vũ trụ vẫn bị trấn áp đến chết, trong trận chiến đó không chỉ có Thanh Đế bị trấn áp đến chết, mà còn có hàng trăm vạn tộc do Thanh Đế lãnh đạo cũng gần như bị quân viễn chinh quét sạch, cho đến tận bây giờ vùng đất của vũ trụ Vô Gian đều nhuộm một màu đỏ…”
Diệp Quan Chỉ và Nạp Lan Ca lặng thinh không nói gì, mặt hiện lên vẻ sầu buồn.
Lý Bán Tri nhìn hai cô gái: “Nói với các cô những chuyện này là mong các cô có thể nhìn nhận đúng về Chân vũ trụ”.
Nói rồi bà ấy quay sang nhìn ra phía ngoài điện, khẽ nói: “Giữa vũ trụ Quan Huyên của chúng ta và Chân vũ trụ, chắc chắn còn rất nhiều trận chiến gian nan. Diệp Huyên từng nói, trận chiến này vũ trụ Quan Huyên sẽ vẫn tiếp tục chiến đấu, một thế hệ đánh không nổi thì thế hệ tiếp theo sẽ tiếp tục chiến đấu cho đến khi nhà họ Dương không còn người nữa”.
Diệp Quan Chỉ và Nạp Lan Ca không nói gì.
Lúc này bầu không khí trong điện bỗng trở nên trầm lắng.
…
Chiến trường Hư Chân.
Một người đàn ông mặc đồ đen đứng tĩnh lặng trong hư không.
Người này chính là Diệp Khải.
Giữa trán Diệp Khải lóe lên tia lôi quang.
Lúc này khóe miệng y xuất hiện vệt máu, sắc mặt cũng hơi trắng bệch.
Ứng chiến Chân vũ trụ!
Có một thanh niên mặc đồ trắng đứng cách chỗ Diệp Khải không xa, thanh niên nhìn chằm chằm Diệp Khải, vẻ mặt hết sức bình tĩnh.
Diệp Khải bỗng nhếch môi: “Lại nào!”
Vừa dứt lời, y bỗng biến thành lôi quang lao đến.
Vèo!
Lôi quang mạnh mẽ cuồn cuộn lao đến, thời không hoàn toàn không chịu đựng nổi sức mạnh lập tức vỡ tan.
Thanh niên đồ trắng híp mắt lại, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng.
Thanh niên đồ trắng bỗng biến thành tia sáng màu trắng rồi biến mất.
Ầm!
Lôi quang và tia sáng màu trắng bỗng chốc bùng lên như sóng biển, sức mạnh cường đại khiến hai người liên tục lùi về sau.
Trong lúc đó vô số lôi quang bắn ra từ quanh người Diệp Khải, thời không xung quanh bị vỡ nát từng chút.
Nhưng đúng lúc này, thanh niên đồ trắng bỗng nhiên dừng lại, tay phải đột nhiên xòe ra, một lá cờ bay ra từ trong lòng bàn tay gã, lá cờ ngược gió bay vút, thoáng chốc biến thành lá cờ cả vạn trượng, lá cờ có màu đen sẫm, vô số phù văn bí ẩn được vẽ ở trên đó.
Hai tay thanh niên đồ trắng bỗng kết ấn, thầm niệm chú, lá cờ cả vạn trượng đó bỗng toát ra từng khí tức tà ác đáng sợ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...