Hậu Duệ Kiếm Thần
Trên đường đi, Diệp Quân thầm nói: “Tháp gia, chắc chắn đại đế Bất Khuất rất lợi hại nhưng vẫn chưa từng đánh bại được Chân Thần, mà cha ta lại có thể một mình khiêu khích Chân Thần, nói cách khác cha ta mạnh hơn đại đế Bất Khuất, đúng không?”
Tiểu Tháp nói: “Ngươi muốn nói gì?”
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Có thể tìm cha ta để lấy xương cốt không? Ta không cần nhiều, chỉ lấy hai cái xương sườn thôi”.
Tiểu Tháp run giọng nói: “Chết tiệt, ngươi đừng nói là ta dạy ngươi… ngươi quá đáng sợ”.
Diệp Quân: “…”
Tiểu Tháp toát mồ hôi lạnh.
Mẹ nó chứ!
Tên khốn này đáng sợ quá!
Cảm giác còn đáng sợ hơn cả cha hắn.
Cha hắn còn chưa từng có suy nghĩ đáng sợ này đấy.
Như nghĩ đến điều gì, Tiểu Tháp bỗng nói: “Thật ra ông nội ngươi cũng rất mạnh”.
Diệp Quân nhíu mày: “Ông nội ta?”
Tiểu Tháp nói: “Đúng thế, lần tới khi ngươi gặp ông ấy thì có thể tìm ông ấy lấy hai cái xương sườn, chắc ông ấy sẽ cho ngươi thôi”.
Giọng nói bí ẩn: “Ngươi muốn bẫy hắn sao?”
Tiểu Tháp nói: “Tên khốn này muốn ăn đòn”.
Giọng nói bí ẩn: “Ta khuyên ngươi đừng bẫy hắn, vì ngươi không mưu mẹo bằng hắn đâu, đến lúc đó người bị thiệt chỉ có ngươi thôi”.
Tiểu Tháp: “…”
Xương của ông nội!
Diệp Quân ngẫm nghĩ một lát.
Trong lúc suy nghĩ hắn đã đi đến trước vùng biển máu, mùi máu tanh nồng nặc ập đến nhưng hắn lại không cảm thấy khó chịu, ngược lại nhìn biển máu trước mặt, hắn cảm thấy hơi phấn khích.
Cảm nhận được thế, Diệp Quân cũng giật mình.
Hắn biết trong người mình có huyết mạch phong ma đặc biệt, huyết mạch này hơi biến thái, một khi giết người thì sẽ cảm thấy phấn khích, hơn nữa càng giết càng phấn khích.
Hắn vẫn luôn nghi ngờ.
Nghi ngờ ông nội trước kia không phải là người tốt.
Dĩ nhiên chuyện này vẫn nên giấu trong lòng là tốt nhất, không thể nói ra ngoài, người của ông nội đều giỏi đánh đấm.
Thu lại suy nghĩ, Diệp Quân nhìn vùng biển máu trước mặt, người hắn khẽ run lên, một Kinh Lôi trồi lên từ dưới chân, sau đó cả người xuất hiện ở dưới chân núi đằng xa.
Trước mắt là một bãi thi thể, xương cốt.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn đỉnh núi, trên đỉnh núi loáng thoáng có thể nhìn thấy có vài người đang chậm rãi đi đến kiếp sau.
Tất nhiên hắn không ngự kiếm bay lên núi, người ta đang đi rất chậm chắc chắn có nguyên nhân cả.
Diệp Quân tìm được một lối đi nhỏ, sau đó đi lên núi, lúc này hắn hết sức phòng bị.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...