Hậu Duệ Kiếm Thần
Lúc này, Tần Quan bỗng nói: “Từ bây giờ, Tần Phong là Đại trưởng lão nội các, Mạc Nhã cô nương, ba người các cô cũng được thăng lên làm trưởng lão trong hội trưởng lão!”
Trưởng lão nội các?
Nghe lời Tần Quan nói, ba người Mạc Nhã như bị sét đánh, ngây ra như phỗng.
Trở thành trưởng lão nội các sao?
Ba người đều tỏ vẻ khó tin!
Bọn họ vốn chỉ là quản sự nho nhỏ ở tiểu thế giới bên dưới thôi!
Mà bây giờ đã trở thành trưởng lão của tổng các sao?
Đúng là một bước lên trời!
Ông lão canh tháp kia là người đầu tiên hoàn hồn lại, lập tức quỳ xuống, run giọng nói: “Vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Mọi người: “…”
Mạc Nhã và ông Phó hoàn hồn lại thì cũng quỳ xuống!
Đúng là một bước lên trời!
Trưởng lão của hội trưởng lão, quyền thế lớn đến cỡ nào?
Có thể nói, theo lẽ thường thì bọn họ có dốc sức cả vạn năm cũng không thể vào được hội trưởng lão, không đúng, còn không vào được tổng các nữa.
Mà bây giờ, nhoáng một cái họ đã trở thành trưởng lão của hội trưởng lão, trở thành những người có quyền lực nhất trong Tiên Bảo Các rồi!
Đây chính là một bước lên trời!
Diệp Quân cũng hơi bất ngờ, nhưng hắn cảm thấy đây là chuyện tốt! . Chương mới nhấ𝘁 𝘁ại { TRUM TRU𝙔Ệ𝑁.vn }
Mấy người này đều rất tốt, nếu bọn họ quản lý Tiên Bảo Các thì hắn sẽ không phản cảm với Tiên Bảo Các như trước đây nữa.
Như biết được hắn đang nghĩ gì, Tần Quan nhìn hắn một cái rồi nhoẻn miệng cười.
Diệp Quân nhìn Tần Quan, khẽ nói: “Con cảm ơn!”
Nụ cười của Tần Quan rực rỡ hơn hẳn: “Cảm ơn cái gì? Bọn họ là ân nhân của con thì chính là ân nhân của mẹ, chúng ta là người một nhà, phải không?”
Diệp Quân khẽ gật đầu.
Thấy Diệp Quân gật đầu, nụ cười trên mặt Tần Quan càng lúc càng xán lạn.
Diệp Quân đang định nói gì đó thì bỗng quay đầu nhìn phía bên phải, bấy giờ, thân xác của Nạp Lan Ca đã hoàn toàn khôi phục.
Chẳng mấy chốc, Nạp Lan Ca đã chầm chậm mở mắt ra.
Diệp Quân vội vã bước tới trước mặt Nạp Lan Ca, hắn giơ tay nắm lấy tay Nạp Lan Ca, run giọng gọi: “Tiểu Ca!”
Ánh mắt Nạp Lan Ca hơi mờ mịt, lúc nghe thấy Diệp Quân gọi, cô hoàn hồn, nhìn Diệp Quân, khẽ đáp: “Tiểu Quan…”
Nghe tiếng Nạp Lan Ca, mắt Diệp Quân mờ sương, hắn ôm chầm lấy cô. Hắn của bây giờ vui như một đứa trẻ.
Nạp Lan Ca cũng đã phục hồi tinh thần, cô nhìn chàng trai trước mặt, nước mắt không kìm được rơi lã chã.
Được sống lại như đã trải qua mấy kiếp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...