Ấu đế đang lâm triều.
Vị Thái hậu mới góa không lâu ngồi ngay sau lưng hắn, chấp chính cách một bức mành che bằng ngọc phỉ thúy.
Quan văn võ cả triều chia thành 2 hàng rạch ròi, tông thân đứng ở hàng trên cùng, quan văn đứng bên trái, quan võ trấn thủ bên phải.
Hôm nay lâm triều không có gì mới mẻ, ai cũng có thể đoán trước được là sẽ chỉ thảo luận về vụ ám sát trên Thiên Bộ Lang ngày hôm qua.
Người bị ám sát chính là Thái Tư Thái đại nhân, là lão quan Đại Lý Tự Khanh trung trinh kiên định với phái Thanh Lưu.
May lúc ấy có không ít cao thủ của Đông Xưởng và Cẩm Y Vệ đều ở đó, vậy nên tuy Thái đại nhân có bị thương nhưng không tới mức nguy hiểm tới tính mạng.
Hôm nay lão cáo bệnh ở nhà để tiếp nhận sự “phục vụ thân thiết trong mọi thời tiết” của Thái y viện.
Ngay khi phái Thanh Lưu dâng tấu xin Hoàng thượng phái thêm người để điều tra cho kỹ vụ án này, cuộc nội chiến trong triều mới chính thức mở màn.
Các võ tướng không liên quan mấy, họ và mấy tông thân ít khi tham gia vào chuyện triều chính đều lựa chọn ở yên hóng chuyện xem kịch vui.
Bởi vì đây chỉ là chuyện của mấy vị quan văn, còn ai
không biết di sản văn hóa phi vật thể mà tiên đế để lại tới tận ngày hôm nay chính là những cuộc nội đấu bất tận giữa các đảng phái?
Cho dù là một vụ án ám sát rõ rành rành ra đấy cũng bị bọn họ phân tích, suy đoán từ nhiều góc độ ra một đống khả năng mới.
Ngay cả mấy tin đồn không đáng tin như Thái Tư cậy già mà vô lễ, thích móc mỉa đào xới nhiều nên mới bị người ta thuê thích khách ám sát mà cũng nghĩ ra được.
Thái lão gia cũng sắp 80 tuổi, nếu nghe thấy có kẻ
dựng chuyện như thế ở sau lưng thì chỉ sợ khỏi cần
gặp thích khách cũng có thể tức chết ngay tại chỗ.
Trong những vị quan đã dâng tấu, có người thật lòng thật dạ muốn truy tìm thích khách giúp Thái đại nhân, cũng có kẻ đục nước béo cò, nhưng nhiều nhất là những kẻ chỉ muốn thông qua đó để đạt được mục đích của mình.
Liên Đình chỉ cảm thấy mấy vị đại nhân này gõ nhịp tung hứng với nhau rất thú vị, không có một động tác hay ánh mắt nào là dư thừa.
Bản thân hắn cũng không tham dự thảo luận mà chỉ ghi nhớ từng câu nói, hành động của các vị triều thần, lại ngầm tiến hành phân tích và chải chuốt lại vấn đề.
Bởi vì sau khi hạ triều, hẳn phải đi tóm tắt lại cho Thái hậu.
Dương Thái hậu tuy đã trở thành Thái hậu nhưng thực tế tuổi vẫn còn rất trẻ, chỉ vừa mới qua 30, đương lúc tuổi xuân nở rộ.
Xuất thân của nàng không cao, là một người đẹp ngốc nghếch tiêu chuẩn, bởi vì tổ huấn của Đại Khải là “hậu phi phải chọn từ dân gian” nên mới may mắn được phong làm kế hậu.
Mà từ dòng họ là có thể nhìn ra nàng và Dương Tẫn Trung cũng có chút ít quan hệ, nếu không phải nàng là kế hậu thì thậm chí nàng còn chẳng biết mình lại có họ hàng xa là một Thủ phụ.
Trước mắt, thoạt nhìn Thái hậu và Thủ phụ là cùng hội cùng thuyền, nhưng chỉ có Liên Đình thân là tâm phúc của Thái hậu mới biết bọn họ rốt cuộc là phe nào.
Dương Thái hậu chưa từng đi học, trước khi đại hôn
còn thuộc diện mù chữ, Liên Đình có thể được chọn
vào cung Trường Xuân ngay từ lúc ban đầu là nhờ lén dạy kế Hoàng hậu biết chữ.
Tiên để đột ngột qua đời, Dương Thái hậu hoàn toàn không biết chút gì về
chuyện triều chính, thậm chí nàng còn chẳng phân
được phẩm cấp lớn nhỏ của các chức quan.
May mà
nàng còn chịu khó học hỏi để biết đường suy tính,
không bao giờ tùy ý múa rìu qua mắt thợ mà chỉ đạo
khi chưa nắm rõ vấn đề nên trưởng thành rất nhanh
chóng.
Trừ việc kiên quyết giữ lại Đông Xưởng thì thanh danh của Thái hậu trong triều cũng không tệ lắm, nàng và tiểu Hoàng đế đều được coi là linh vật may mắn.
Để tránh khiến phe cánh Dương thủ phụ sinh ra cảnh giác không đáng có, Liên Đình sẽ không mấy khi vừa hạ triều đã đi gặp Thái hậu mà chỉ thỉnh thoảng mới “thỉnh an”, ví dụ như ngày hôm nay chẳng hạn.
Trong cung Từ Ninh cũng có một tấm rèm mờ mờ ảo ảo, chẳng qua lần này là Thái hậu mặc thường phục màu xanh ngọc ngồi ở trước nhất, còn tiểu Hoàng đế ngồi đằng sau rèm.
Chức vị thái giám của Đại Khải đặc biệt hơn so với các triều đại khác, hàng năm triều đình đều sẽ tuyển một nhóm tiểu thái giám vào đi học ở Thư đường.
Trong một số tình huống đặc thù, 12 vị Ti Lễ Giám của 12 Ti còn có đặc quyền ra mặt thay đế vương.
Chẳng qua bây giờ Chưởng ấn của Ti Lễ Giám cấu kết với phe cánh Dương Tẫn Trung, Nội các và triều thần cùng một giuộc, hận Thái hậu và tiểu Hoàng đế mãi mãi dốt nát, như vậy mới có thể khiến Liên Đình có không gian phát huy.
Liên Đình chưa bao giờ tự cho mình là thầy dạy của Thái hậu, hắn chỉ cảm thấy bản thân là một người giỏi kể chuyện.
Sinh động hài hước, mạch lạc rõ ràng, chỉ cần vài câu là đã có thể chải chuốt sự việc đâu vào đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...