Edit: Puta Ng
Beta: RineAnh
Quản sự ma ma kia vừa nghe Tô chiêu nghi nói, trong lòng chợt động. Những lời lúc trước Tần thứ nhân kia nói thật khó lường, bà biết nên làm sao cho tốt đây? Trong cung này chuyện dơ bẩn quá nhiều, các bà biết, tuyệt đối sẽ bị diệt khẩu.
Chỉ là nếu như vậy, trong lãnh cung chết một người cũng không có gì ngạc nhiên. Ai sẽ để ý chuyện ở Yêu Nguyệt cung này? Đại bộ phận đều chẳng thèm quan tâm đến.
"Nương nương, Tần thứ nhân trong Yêu Nguyệt cung bị bệnh đã qua đời, quản sự ma ma Yêu Nguyệt cung lại đây chuyển lời." Xuân Oanh nói với Triệu Hoàng Hậu. Trong cung có người chết, vẫn là tần phi, dù sao cũng nên đến chỗ Hoàng Hậu báo một tiếng.
"Người đã chết, dựa theo quy củ phát tang là được." Triệu Hoàng Hậu không quá nhớ rõ Tần thứ nhân này. Yêu Nguyệt cung là lãnh cung, hàng năm cũng đều có thể chết vài người.
Huống chi, cũng đã là thứ nhân, chẳng qua chỉ là dùng ít bạc phát tang mà thôi.
Trong cung sự tình nhiều như vậy, Triệu Hoàng Hậu nào sẽ để ý đến cái chuyện nho nhỏ này?
Thái Y viện bên kia đưa đến kết luận chẩn mạch. Bệnh tình Vương chiêu nghi càng ngày càng nghiêm trọng, chỉ sợ không qua nổi mùa xuân này.
Đối với Triệu Hoàng Hậu mà nói, vài năm nay ân ân oán oán với Vương chiêu nghi, thật sự là nhiều đến không đếm được. Nay thấy Vương chiêu nghi rơi vào tình trạng như thế, Triệu Hoàng Hậu tuyệt đối là vui sướng.
Chỉ là nàng có chút không rõ, tại sao đột nhiên Vương thái hậu lại mặc kệ sống chết của Vương chiêu nghi? Nhớ năm đó, dù là Vương chiêu nghi làm cho tần phi khác sinh non, Vương Thái Hậu cũng đứng về phía Vương chiêu nghi.
"Chẳng lẽ Vương gia có người mới?" Triệu Hoàng Hậu thấp giọng nói. Rất có thể là khả năng này. Dựa vào tính cách người Vương gia, tuyệt đối là muốn một hoàng tử sinh ra từ bụng cô nương Vương gia.
Như vậy Thái Hậu đã không còn muốn nâng đỡ Vương chiêu nghi nữa?
Triệu Hoàng Hậu lắc đầu. Nếu Thái Hậu bên kia đã quyết định nhẫn tâm, nàng kể cả muốn giúp một tay cũng không giúp được, dù sao cũng là ý Thái Hậu. Huống chi, thật sự bảo nàng giúp Vương chiêu nghi, trong lòng Triệu Hoàng Hậu cũng không thoải mái.
Ngày mười lăm tháng giêng, lúc Hoàng Thượng và Hoàng Hậu đi lên Chính Dương môn, cũng là lúc Vương chiêu nghi ở Vĩnh Hòa cung tận mạng.
Từ Ninh Cung bên này nhận được tin tức, phật châu trong tay Vương Thái Hậu lần chuyển nhanh hơn.
Bà thở dài một hơi, nói với ma ma bên dưới: "Tốt xấu gì cũng làm cho nàng ra đi có thể diện một chút."
Tiêu Cảnh từ Chính Dương môn trở về, biết tin Vương chiêu nghi qua đời, hắn đi tới Từ Ninh Cung. Thần sắc Vương Thái Hậu rất ảm đạm.
"Mẫu hậu." Tiêu Cảnh nói.
"Hoàng Thượng, ai gia nghĩ, người chết như đèn tắt, nhưng ai gia đã nhìn Nhàn Nhã lớn lên. Cho nàng ra đi trong thể diện đi." Vương Thái Hậu thương cảm nói.
"Mẫu hậu yên tâm, trẫm tìm mẫu hậu cũng là đang có ý này."
Nay Vương Nhàn Nhã bị giáng xuống chiêu nghi, muốn ra đi trong thể diện thì phải thăng phân vị. Về sau tổ chức tang lễ cũng có thể dựa theo quy cách của phi vị để làm.
Chỉ là Vương thái hậu cũng biết chuyện Vương Nhàn Nhã làm ra, dù là ban chết cũng là không có gì quá phận.
Vì thể diện Vương gia, Vương Thái Hậu chỉ có thể mở miệng khẩn cầu Hoàng Thượng.
Mà cuối cùng, Vương Nhàn Nhã khôi phục phong hào Hiền phi, lấy thân phận Hiền phi, cử hành lễ tang.
Lễ bộ, phủ nội vụ công việc đều bận rộn hẳn lên. Quy cách lễ tang của tứ phi có quy định nghiêm chỉnh. Trừ bỏ Hoàng Hậu và Hoàng quý phi, các tần phi khác phải đi túc trực bên linh cữu Vương Hiền phi.
Mà Triệu Hoàng Hậu lại hạ ý chỉ, cho phép mấy người Lý Già La, chính là ba phi tử đang mang thai, vào lúc bắt đầu tang lễ qua tế bái một phen, những cái khác đều được miễn.
Những người còn lại thay nhau túc trực bên linh cữu, lại thêm ngoại mệnh phụ, nhìn lại thật sự là rất nhiều người.
Thời điểm Lý Già La lại đây tế bái, thần sắc rất bình tĩnh. Mặc dù cũng có người nhìn nàng, muốn xem xem Vương Hiền phi chết nàng có đặc biệt vui sướng không. Chỉ là làm cho các nàng thất vọng rồi.
Mẫu thân Vương Hiền phi, Vương nhị thái thái, ruột gan như đứt từng khúc. Tuy rằng con gái lại được khôi phục phân vị Hiền phi, nhưng cũng đã không còn ở đây. Tuy rằng Thái Hậu đã nói Vương Hiền phi bởi vì sinh bệnh nên qua đời. Nhưng ai biết có phải do nữ nhân trong cung này làm con bé bị bệnh không?
Vương nhị thái thái cố nén bi thương trong lòng. Lúc trước, vào thời gian Hiền phi sinh bệnh, bà cũng đã tiến cung gặp qua con gái. Con gái đã nói cho bà biết, chính người chị chồng đương kim Thái Hậu kia của bà, vì muốn nâng đỡ Minh Nhã ở đại phòng, cho nên đã bỏ qua con gái mình. Nếu không phải bà ta bỏ qua con gái mình, tại sao con gái mình có thể có kết cục này?
Về phần Võ thị tranh sủng với nữ nhi mình, trong lòng Vương nhị thái thái tràn ngập thù hận. Nhưng cũng không bằng nỗi hận dành cho Vương Minh Nhã và Thái Hậu.
Bởi vì Võ thị là người ngoài, tranh sủng trong cung, cái này coi như cho qua. Nhưng người nhà thân thích, thế nhưng có thể làm ra chuyện như vậy. Trong lòng Vương nhị thái thái, trước tiên tuyệt đối là đặt cừu hận lên người trong nhà.
Bởi vì tang sự Vương Hiền phi là vào mùa xuân, cho nên không thể để xác ở lâu trong cung.
Mùa xuân, Hoàng Thượng phải đi xuân canh, khuyến khích canh nông. Hoàng Hậu phải đích thân làm mẫu nuôi tằm. Còn có, năm nay lại tổ chức kỳ thi mùa xuân ba năm một lần. Chuyện cần làm thật sự quá nhiều.
Cho nên mới qua tám ngày, quan tài Vương Hiền phi đã được đưa đến từ đường của Hoàng gia ở vùng ngoại thành cách đó một trăm dặm, chờ đến giờ lành, táng nhập lăng tẩm hoàng thất dành cho tần phi.
Nàng ta chỉ là Hiền phi, đương nhiên về sau không thể hợp táng cùng Hoàng Thượng. Có thể hợp táng cùng Hoàng Thượng cũng chỉ có Hoàng Hậu, hoặc là còn có Thái Hậu tương lai.
Mùng hai tháng hai, ngày rồng ngẩng đầu, Hoàng Thượng đang ở chỗ Lý Già La chơi cờ với nàng, đột nhiên có nội thị lại đây, bẩm báo Tả tiệp dư đã bắt đầu muốn sinh.
"Chuyện gì xảy ra, không phải nói là cuối tháng tư sao? Sao lại sinh trước nhiều ngày như vậy?" Hoàng Thượng nhíu mày, rốt cuộc chỉ là quan tâm đứa nhỏ trong bụng Tả tiệp dư.
Lý Già La vội vàng cầm áo choàng, tự mình mặc áo cho Hoàng Thượng, nói với hắn: "Hoàng Thượng, người nhanh chóng đi xem đi, thần thiếp qua cũng chỉ thêm phiền."
"Ừ, ngoan ngoãn ở trong phòng mình, trẫm qua xem xem."
Tả tiệp dư hẳn là phải đến tháng tư tháng năm mới sinh, sao đột nhiên lại sinh trước nhiều ngày như vậy đây?
Chỉ là, mùng hai tháng hai là ngày rồng ngẩng đầu. Rồng ngẩng đầu, xem ra ngay từ đầu Tả gia đã nghĩ trước cho tương lai.
Nhưng mà chuyện sinh con này có quá nhiều biến hóa, nhất là thai đầu tiên, có khi vào phòng sinh rồi vài ngày sau mới sinh xong.
Nếu Tiêu Cảnh bảo Lý Già La ngoan ngoãn ở trong phòng, nàng cũng sẽ không đi qua đó.
Đợi đến lúc Tiêu Cảnh đến Trọng Hoa cung, Triệu Hoàng Hậu đã sớm tới, còn có vài phi tần nghe được tin tức chạy tới. Nhìn thấy Hoàng Thượng, mọi người đều bày tỏ một bụng quan tâm tới Tả tiệp dư.
Triệu Hoàng Hậu quát lớn: "Còn ra thể thống gì nữa? Đều quay trở về cho bản cung, các ngươi ở đây chỉ có gây thêm rắc rối thôi."
Nhóm tần phi đều nhìn Hoàng Thượng. Tiêu Cảnh nói: "Có nghe thấy lời Hoàng Hậu nói không? Đều trở về cho trẫm!"
Bị Hoàng Thượng quát lớn, trừ bỏ Hoàng Hậu, tất cả đều nhanh chóng rời đi.
"Tình huống bên trong thế nào? Sao đột nhiên lại sinh non?" Hoàng Thượng hỏi Triệu Hoàng Hậu.
Triệu Hoàng Hậu nói: "Bà đỡ đã vào trong. Nhưng bởi vì là thai đầu, cho nên thời gian sinh không chuẩn. Tả tiệp dư đột nhiên sinh sớm, thần thiếp cũng đã hỏi bà đỡ và Thái y. Tả tiệp dư tuổi còn trẻ, lại là thai đầu, tình huống sinh non cũng không tính là kì lạ. Hoàng Thượng yên tâm, thần thiếp sẽ canh chừng ở đây."
Hoàng Thượng gật đầu, nói: "Trẫm còn có chút tấu sớ phải xử lý nên đi về trước, có tin tức thì lập tức phái người đến báo cho trẫm."
Làm Hoàng Thượng, hắn không thể ở mãi một nơi chờ phi tần sinh con.
Mà Tả tiệp dư đang ở bên trong chờ sinh, nghe nói Hoàng Thượng tới, lòng tràn đầy vui vẻ, cả người cũng tràn đầy phấn chấn. Nhưng Hoàng Thượng chỉ hỏi một chút sự tình rồi lại rời đi. Trong lòng nàng nói không thất vọng là không thể nào.
Chỉ là sau đó cơn đau kéo tới, khiến Tả tiệp dư không có hơi sức đâu mà nghĩ đến những thứ này.
Ông trời phù hộ, cái thai này của nàng nhất định phải là hoàng tử.
Tả tiệp dư bắt đầu muốn sinh từ mùng hai tháng hai, trải qua một ngày một đêm cũng chưa sinh ra. Tả tiệp dư đã quên mất lúc này là giờ nào. Nàng có muốn sinh nhanh cũng không được.
Cho đến tối mùng ba tháng hai, đứa nhỏ mới sinh ra. Nhưng tốt xấu gì cũng là một hoàng tử, điều này khiến trên dưới Trọng Hoa cung đều vui mừng.
Mà sau khi Hoàng Thượng biết Tả tiệp dư sinh ra một hoàng tử, vô cùng vui sướng, lập tức sắc phong Tả tiệp dư làm Tĩnh phi, chỉ còn chờ thời điểm trăng tròn, lại cử hành đại lễ sắc phong.
Chỉ là Nhị hoàng tử này vừa sinh ra mới hai ngày đã bị bệnh. Thái y chẩn đoán là bởi vì sinh non, cho nên thể trạng yếu ớt.
Vốn sinh ra đã kém cỏi, chỉ có thể từ từ điều dưỡng. Nghe được chuyện này, tâm tình Hoàng Thượng đang vui vẻ cũng trùng xuống.
Hiện tại hắn cần một hoàng tử khỏe mạnh, chứ không cần một cái ấm sắc thuốc.
Đại hoàng tử bệnh tật. Hiện tại từ khi Nhị hoàng tử từ sinh ra đến bây giờ, không có lúc nào ngừng uống thuốc.
Thân mình xương cốt Tả Tĩnh phi vẫn luôn rất tốt, sao đột nhiên lại sinh non?
Hoàng Hậu nói chuyện này là bình thường, nhưng Hoàng Thượng vẫn có chút hoài nghi.
Vốn tần phi sinh con, Hoàng Hậu có thể vào phòng sinh nhìn. Nhưng lần này Hoàng Hậu lại không vào, quả thực hơi có chút đáng ngờ ở đây.
"Đi Thái Y viện, mời Thái y bình thường chịu trách nhiệm chẩn mạch cho Tả tiệp dư đến đây." Hoàng Thượng phân phó xuống.
"Lưu Vĩnh Toàn, bí mật nghe ngóng điều tra cung nhân Trọng Hoa cung cho trẫm."
Trong cung này, nếu Hoàng Thượng thực sự muốn điều tra chuyện gì thì tuyệt đối có thể điều tra ra. Chỉ là kết quả điều tra làm cho người ta rất khó chấp nhận.
Rất nhiều chứng cớ đều cho thấy Tả tiệp dư sinh non có quan hệ đến Triệu Hoàng Hậu.
Sau đó Hoàng Thượng liền đi Khôn Ninh cung của Triệu Hoàng Hậu. Lúc này Triệu Hoàng Hậu thấy Hoàng Thượng lại đây, có hơi kinh ngạc. Bởi vì hôm nay không phải mùng một cũng không phải mười lăm, sao Hoàng Thượng lại tới?
"Hoàng Hậu, trẫm hỏi ngươi, chuyện Tả tiệp dư sinh non, thật sự chỉ đơn giản như vậy sao?" Là phu thê với Triệu Hoàng Hậu mười mấy năm, Hoàng Thượng biết Hoàng Hậu có thể lý giải tâm tư của mình, vậy nên hắn cũng không cần quanh co lòng vòng.
Triệu Hoàng Hậu thở dài: "Thần thiếp biết Hoàng Thượng sẽ nghi ngờ. Hoàng Thượng, đúng là thần thiếp lừa người. Chỉ là xin Hoàng Thượng cho thần thiếp giải thích."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...