“A a a… ưm..
ư… không được không được rồi… muốn tới… sắp đến rồi a a a a a.”
“Chát”
Tiêu Phi Ngôn vỗ một cái thành tiếng chát trên mông Ninh Lạc, rõ ràng không dùng quá nhiều lực nhưng cái đánh này đã làm trên mông Ninh Lạc xuấthiện một cái dấu tay đỏ hỏn.
“A A A đau quá, đừng đánh, không cần đánh, đừng đánh nữa, hu hu…”
Tiêu Phi Ngôn nhìn mà không nói nên lời, hắn không phải chỉ là nhẹ nhàng vỗ một cái thôi sao? Làm sao đến mức kêu la như vậy được? Có điều nghĩ vậy nhưng vẫn đưa tay lệ nhẹ nhàng vuốt ve bờ mông ửng đỏ mới bị hắn tát để trấn an nàng.
Quai hàm Tiểu Tước Tử công công bất ngờ đến mức không khép lại được, vị Vương gia dịu dàng ở đây rốt cuộc là ai vậy, Vương gia cũ của ta đâu mau trả lại cho ta đi.
“Ưm..
vẫn còn ngứa… còn muốn nữa… ư ưm…”
Dương vật phình lớn vẫn còn kẹt lại tɾong hậu môn không hề di chuyển, Ninh Lạc co rút cửa hậu, có thể cảm nhận được những đường gân dày đặc trên cây gậy thô tráng đang nhấp nhô gập ghềnh, cực khoái chỉ vừa mới hoãn lại một chút bây giờ lại thổi bùng lên.
Dương vật Tiêu Phi Ngôn bị lỗ nhỏ cắn đến gần như tê dại, cái miệng nhỏ nhắn phía sau quả thật mút quá giỏi, lần này hoàn toàn không có gì ngăn cản điên cuồng thọc vào rút ra, mãnh liệt muốn phá bung chiếc ghế phía dưới.
“A a a quá nhanh rồi… Lục gia người chậm chút… a a a a a…”
Tốc độ nhanh chóng tiến vào kì nước rút, dập nhanh liên tục năm phút đồng hồ, Tiêu Phi Ngôn dùng sức bóp ma͙nh mông Ninh Lạc, đẩy vào càng ma͙nh mẽ hơn, dường như gốc rễ đều như muốn nhét hết vào tɾong, sau vài cú đẩy nặng̝ nề, tinh dich đặc quánh được rót hết vào ruột nàng.
“A… thật tuyệt… ưm.”
“Cô nương, ngài còn không mau đa tạ Vương gia ban thưởng tinh đi.” Tiểu Tước Tử công công ở bên cạn nhắc nhở nàng.
“Vâng...!tạ Lục gia thưởng tinh cho cúc huyệt của tiện tì.” Ninh Lạc vẫn chưa điều tiết hơi thở, càng nói giọng nàng càng nhỏ đi, thật sự quá xấu hổ.
Dương vật to lớn của Tiêu Phi Ngôn dường như không mềm đi chút nào, dù cho hắn vừa mới bắn ra, nhìn dáng vẻ ngại ngùng của nàng còn cảm thấy nàng rấtđáng yêu, dương vật vẫn còn đang cương cứng nên chỉ chậm rãi đưa dương vật ra ngoài.
Banh hai cánh mông của nàng ra, nhìn cúc huyệt còn chưa có khép lại, ở giữa còn có một cái lỗ nhỏ, tinh dich đều bị nàng dùng sức giữ lại tɾong bụng, một giọt cũng không tràn ra ngoài.
công cầm một cái nút to gần bằng quყ đầu Lục gia nhét vào mông nàng, cúc huyệt Ninh Lạc hoàn toàn bị lấp kín.
“Ưm ưm ưm.” Ninh Lạc có trốn như thế nào cũng không thể thoát khỏi phải cắm cái nút đó tɾong mông mình.
“Vương gia, ngài còn muốn tiếp tục sao?”
“Được, đổi một chút.”
“Vâng.”
Màn đêm vẫn còn kéo dài…
Ninh Lạc vừa bị Tiêu Phi Ngôn thao cúc huyệt xong, ͼhân nàng vẫn còn mềm nhũn, Tiểu Tước Tử thấy vậy liền ra lệnh người hầu đi vào cởi trói ͼhân cho nàng.
Người hầu thay đổi cơ quan trên ghế nằm, tɾong nháy mắt chiếc ghế bình thường liền biến thành một thứ tương tự ghế phụ khoa hiện đại.
Điểm khác biệt duy nhất đó chính là tay vịn hai bên được nâng lên rấtcao, sau khi ngồi lên đầu gối Ninh Lạc đã sắp chạm bả vai rồi.
Vú nàng bị ép ở giữa đùi, đôi tay vẫn bị trói sau lưng như cũ.
Bởi vì thay đổi dáng ngồi nên nút lọ bên tɾong cúc huyệt Ninh Lạc bị chèn ép chui vào sâu hơn, hai ͼhân nàng tách ra để lộ tiểu huyệt trước mắt Tiêu Phi Ngôn.
Môi âm hộ của nàng vẫn bị kẹp bạc giữ lấy, nhưng bởi vì khi nãy thao cúc huyệt nên hai ͼhân là bị trói lại với nhau, chiếc kẹp cũng bị giấu vào tɾong, chỉ có thể phát ra âm thanh va chạm "Đinh đang" mỏng manh.
Bây giờ hai ͼhân nàng mở ra khiến cho chiếc kẹp tinh xảo một lần nữa lộ ra ngoài không khí.
Sau khi chỉnh lại tư thế cho Ninh Lạc xong thì người hầu liền lui đi ra ngoài.
Tiêu Phi Ngôn bước nhanh về phía trước, khuỷu tay hắn đặt trên đầu gối, chắp tay trước ngực rồi nâng cằm nhìn nàng.
Dáng vẻ hắn khí phách tựa như bậc vương giả ngồi trên giường, ung dung thưởng thức cảnh đẹp trước mắt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...