Trong căn phòng lớn bây giờ chỉ còn lại tiếng khóc rống, tiếng gậy va chạm vào mông, còn có tiếng lắp bắp tạ thưởng của các nàng “Nhất Tiện… tiện nữ….
đáng… đánh, tạ công… công thưởng hình… phạt, nhị tiện nữ đáng… đánh, tạ… công công thưởng….
hình phạt, tam tiện… nữ đáng đánh, tạ… công công… thưởng hình phạt”
Các công công thi hành hình phạt đều đã được học qua một khóa huấn luyện chuyên nghiệp, thêm vào đó kinh nghiệm còn rấtphong phú, sau một tháng luyện tập, số lần đánh người cộng lại có thể giết được cả mười tám người, có thể dễ dàng sử dụng͟͟ các loại dụng͟͟ cụ tra tấn.
Mục đích của việc này là để hủy hoại lòng tự trọng của những tú nữ mới nhập cung, khiến cho các nàng cảm thấy hổ thẹn, cho nên đều biết khống chế lực tay không đánh quá ma͙nh.
Nhưng dù sao các tú nữ cũng bị đánh mỗi bên ba mươi cái, dù đánh vào mông thịt dày nhưng vẫn rấtkhó chịu, cuối cùng hai cánh mông vẫn đỏ bừng, còn hơi chuyển tím, mông sưng hơn ban đầu cả tấc, nhưng không có máu, đó chính là sự chuyên nghiệp của những công công hành hình.
Tuy rằng các nàng là thứ nữ, nhưng từ trước tới nay đều được người nhà nuông chiều, chưa bao giờ chịu tủi nhục như bây giờ, những giọt nước vẫn từ cằm chảy xuống không ngừng, không biết đây là nước mắt hay bị đánh quá đau mà đổ mồ hôi, điểm chung là các nàng đều gào thét không màng đến hình tượng bản thân.
Trong chớp mắt, nhóm tú nữ đầu tiên đã chịu xong sáu mươi gậy phạt, các công công liền bước lên phía trước, vạch ra cặp mông to sưng vù không một kẽ hở, để lộ mông của các nàng, hai bên mông không bị sưng đỏ, các tú nữ mơ hồ đoán được bọn họ sẽ làm gì tiếp theo, bọn họ liều mạng giãy dụa, nhưng làm sao có thể thoát khỏi bàn tay của những vị công công kinh nghiệm đầy mình, công công tay phải cầm một cây roi mềm, nhổ một ngụm nước bọt vào tay trái lau lên kẽ mông các nàng, hậu huyệt cũng không thể tránh khỏi bị đụng chạm.
Ma sát qua lại khiến rãnh mông các nàng nóng lên rồi bất thình lình kéo khố vải xuống, tɾong nháy mắt đều có thể nghe được tiếng hét của các nàng, tɾong đầu đếm đến số bao nhiêu cũng đều đã quên, công công lập tức nói “Không đếm số tạ thưởng, coi như nãy giờ không tính.” Các tú nữ lập tức khóc lớn tiếng hơn, sau hai phát đánh tiếp theo đều rút ra bài học, ngoan ngoãn đếm số lần tạ thưởng.
Một roi này có thể cảm thấy đau đớn, nhưng lại không bị thươռg, đến cả trầy da cũng không có, có điều làn da vùng nhạy cảm lại mỏng manh như vậy, bị đánh vào sẽ khó tránh khỏi xuấthiện những vệt đỏ.
Ninh Lạc là người sợ đau muốn chết, chỉ nhìn mông các nàng trên kia thôi mà nàng cũng căng thẳng, âm thầm tạ ơn trời đất nàng không phải người trên đó.
Sau khi nhận hình phạt, các tú nữ được cởi trói đưa xuống dưới, cặp mông bọn họ sưng vù, phản chiếu dưới khố vải, không quên cúi người hành lễ và đọc lời chào với mọi người, các nàng ấy không dám nhìn thẳng vào sự thật xấu hổ của mình, nghĩ cũng không dám nghĩ một tiểu thư nhà quyền quý như họ lại bẽ mặt như vậy chỉ tɾong hai ngày.
Xuống dưới rồi còn không được nghỉ ngơi, Kim ma ma đã mở toàn bộ các cửa hông, còn yêu cầu bọn họ khỏa thân nằm trên ngưỡng cửa cùng với hai ͼhân và mông mở rộng hướng ra ngoài.
Kiến trúc ngưỡng cửa cổ đại có độ cao khá lớn, gần đến ngang đùi.
Kê mông trên phần cao nhất lối vào, lại đặt vai cùng với đầu gối sát trên sàn nhà tɾong hai giờ đồng hồ để hong khô.
Các thị nữ ra ra vào vào ngưỡng cửa cũng ít nhất hai ba trăm người, thời gian hai tiếng đủ để họ xem không sót thứ gì.
Các tú nữ bị trừng phạt đã bị quật ngã yếu ớt đến mức toàn thân không còn sức lực, khóc lóc phó mặc cho người ta làm gì kệ họ, mặc dù cảm thấy xấu hổ nhưng họ vẫn phải ngoan ngoãn nằm ở đó.
Cuối cùng cơn đau ở mông còn theo họ tɾong một tuần.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...