Hậu Cung Của Ta Cân Cả Thế Giới Ở Mạt Thế


Trong khi Hoàng Thiên đang ngủ ngon lành, ngoài kia những người khác đang chật vật để sống sót.5 giờ sáng, Hoàng Thiên tỉnh dậy, hôm nay hắn sẽ luyện thương pháp, Bá Vương thương, cũng chỉ là một môn thương pháp ở trên một trò chơi hắn mô phỏng lại.Thương pháp cương mãnh, khí thế hoành tảo, bá khí hiên ngang, thẳng tiến không lùi.

Rất thích hợp cho việc dọn bãi.Ngày xưa những việc làm của hắn trong mắt mọi người chỉ là thằng khùng, ai lại biết bây giờ hắn nhờ vào điều đó lại khiến hắn sống sót dễ an toàn hơn trong mạt thế.3 tiếng sau, kết thúc luyện tập, tiếp tục tẩu tán toàn bộ số đồ ăn còn lại hôm qua mang về.- Thế này không ổn rồi, càng ngày cảm giác cần nhiều đồ ăn hơn, thể chất tăng lên nhưng số đồ ăn cũng phải tăng theo, giờ mà biết lái xe ô tô có phải tiện không.Phụt … Mất điện.- Quả nhiên nhưng mà có vẻ nó nhanh hơn so với mình tưởng.May mắn là biệt thự này có cả 1 dàn năng lượng mặt trời trên sân thượng và nóc nhà kho nên chắc là nó có thể cung cấp đủ điện cho nơi này.- Không có gì ảnh hưởng cả, không biết nữ nhân ngu ngốc hôm qua thế nào rồi.Nhớ tới khuôn mặt xinh đẹp và lạnh lùng đó trong lòng hắn lại nổi lên dục vọng chinh phục nàng.- Ta đã hứa là sẽ sống thật tốt, đúng thế, ta tất nhiên sẽ sống thật tốt.Trong đầu hắn bắt đầu nổi nên những ý nghĩ đen tối.Nếu là ngày bình thường có lẽ hắn với nàng chính là cách nhau 1 trời 1 vực, nhưng bây giờ là mạt thế.Quyền thế, địa vị, danh vọng, tiền tài không còn giá trị như trước nữa thì nàng bây giờ cũng chỉ là 1 nữ nhân chân yếu tay mềm mà thôi.Đường phố có vẻ vắng vẻ hơn hôm qua nhiều lắm, chỉ thấy lác đác vài cái bóng vật vờ trên đường trên lề.- Tình huống khống đúng lắm, sao lại thế được.Sau 20 phút, hắn đã đi tới siêu thị hôm qua, hắn nghĩ rằng sẽ mang cô ta theo, chất đồ lên xe và tất nhiên là cô ta sẽ lái.Vừa mới tới cửa tầng 1 hắn nghe được âm thanh được âm thành gào thét của lũ zombie.Chạy lên tới nơi, hắn thấy căn phòng nữ nhân hôm qua đang trốn bị lũ zombie bao vây và đang cố phá cửa xông vào.- Nữ nhân ngu ngốc này có lẽ đã tạo ra tiếng động lớn thu hút chúng đến sao.Hắn đang tính chạy lại để xử lý đám zombie nhưng đột nhiên hắn thấy 1 con zombie kỳ lạ.Kỳ lạ ở chỗ nó không lao tới đập cửa cào cấu hò thét như những còn zombie khác mà chỉ đứng ở đó.

Nó đang quan sát sao.Từ lần bị zombie tập kích đầu tiên, hắn đã biết rằng sẽ có những con zombie tiến hóa, không ngờ ngắn ngủi thời gian chưa đầy 1 ngày mà hắn đã gặp 2 con zombie biến dị như thế.Hắn không lao thẳng tới nữa mà dựa sát theo kệ để đồ cúi thấp xuống che đi thân hình của mình từ từ tiến tới chỗ con zombie kia.Rút kinh nghiệm từ hôm qua, hắn lần này mang theo thanh sắt kia.Con zombie này có vẻ gầy yếu hơn những con zombie thông thường, chắc nó là loại có trí thông minh cao hơn hoặc nó tiến hóa về mặt tốc độ.Loại như này không cần lực lớn mà cần nhanh để hạ nó tránh xảy ra biến cố.Bàn long thương pháp, nhất thương đoạt mệnh, phiêu dật phong thanh, thương du như long.Nhất kích này ra, con zombie kia chưa kịp quay đầu nhìn lại, thương đã đi xuyên qua đầu nó, kết liễu sinh mạng của nó.Nhưng Hoàng Thiên còn chưa kịp thở phào 1 hơi thì trong đám zombie kia đã có 1 con hình thể khôi ngô hơn những con zombie khác quay lại nhìn hắn, nhìn là biết nó phát triển theo loại sức mạnh.

Nó cao ít nhất phải 2,5m.Nó lao tới hắn và phát ra tiếng gào thét như 1 chỉ lệnh, ngay sau đó, toàn bộ lũ zombie đang cố gắng tiến vào căn phòng giám sát quay lại xông tới hắn.Hoàng Thiên còn chưa kịp phát tục thì com zombie kia đã lao tới chỗ hắn.

Nhất thương bạt ngang, chúng vào đầu của con zombie này nhưng có vẻ nó rắn chắc hơn những con zombie kia, không là nhất thương bạo đầu rồi.Con zombie bị trúng nhất thương phẫn nộ gào thét, trở mình vồ lấy hắn.Một kích không chết, thì tới kích thứ hai, để ta xem ngươi chịu được mấy kích.Bá Vương Thương Pháp.

Nhất kích xuyên tâm.


Hoàng Thiên lui 1 bước, tay phải nắm chắc hơi lui ra sau theo bước chân, dồn lực vào tay và eo phóng ra một kích, từ dưới cằm con zombie to lớn kia lên.Hoàng Thiên chỉ cao khoảng 1,85m nên so với con zombie kia có vẻ hơi nhỏ nhắn.Quả nhiên, cổ nó cũng không thể cứng như đầu nó được.

Một kích này xuyên qua cằm lên tới não bộ của nó nghiền nát những thứ trong hộp sọ.Kết thúc nhẹ nhàng gọn gàng hơn hắn tượng.- @#*#@&$@#$.

Còn ra lệnh được cho zombie khác nữa có vẻ như … cũng không có gì khác lắm.Nếu có người ở đây thì chắc chắn sẽ phun đầy đầu Hoàng Thiên.

Cmn chứ trang bức cc á.Lũ tôm tép còn lại quá đơn giản, không đến 3 phút đã dọn dẹp sạch sẽ.Trần Mộng Dao lúc này đang sợ hãi run rẩy trốn trong gầm bàn, nàng không giám nghĩ đến nếu cánh cửa bị phá lúc này thì bản thân sẽ như thế nào.Gia cảnh nhà nàng rất tốt, thừa kế và phát triển công ty của ba để lại, ba đã mất mấy năm, một mình nàng phải trèo chống công ty của này.Năm 25 tuổi cô ta đã đưa công ty của mình tới thành công.

Hai năm tiếp theo, sự nghiệp của cô lên như diều gặp gió tuy tình hình dịch bệnh đã ảnh hưởng rất nhiều.

Sự tài giỏi của cô ta cũng làm người ta thán phục nữ nhân 27 tuổi này.


Nhưng giờ tất cả đã hóa thành hư vô.Nàng bắt đầu hối hận về việc quá kiêu ngạo hôm qua, nàng vẫn hi vọng rằng sẽ có quân đội đến giải cứu nhưng thực sự thì chẳng ai có thể đến cả.

Cô ta cố gọi để tìm sự giúp đỡ từ hôm qua tới giờ nhưng chẳng có ai nghe cả, hôm nay đến cả cột sóng cũng không còn tăm hơi.Lũ zombie có trí tuệ này là đám ở tầng trên của tòa nhà chúng sau khi có trí thông minh cơ bản thì không vật vờ nữa mà tìm đường đi xuống để đi săn thỏa mãn dục vọng khát máu bản năng của chúng.Không may cho nàng, chúng đánh hơi được mùi cơ thể sống nên phát hiện chỗ cô ta đang trốn.Nhưng cũng may mắn thay, chúng chưa đứng đập cửa được bao lâu thì Hoàng Thiên xuất hiện, nếu hắn xuất hiện chậm hơn 5 phút nữa thôi có lẽ cô ta đã trở thành đồ trong bụng đám zombie rồi.Hoàng Thiên bước tới và gõ cửa.- Còn ai trong đó không.Từ lúc âm thanh kêu gào của zombie dừng lại Mộng Dao đã bắt đầu thấy được hi vọng sống sót, có lẽ có người tới cứu.Mở cửa ra Mộng Dao lại thấy khuôn mặt hôm qua làm nàng không khỏi sững sờ, nàng còn tưởng rằng là quân đội tới giải cứu đây.- Anh có thể đưa tôi…- Xem ra tôi không cần phải đến lần nữa rồi.

Hoàng Thiên ngắt luôn lời không để cho nữ nhân ngu ngốc này nói tiếp.Nói nhảm, hắn không cần loại nữ nhân ngực to mà không não này.- Chờ chút, tôi chỉ là hơi bối rối một chút.

Anh có thể nói sơ qua cho tôi về tình hình bên ngoài bây giờ được không.- Tiểu tỷ tỷ à, tôi không có rảnh rỗi như vậy đâu.Hoàng Thiên đang tính nói thế nhưng khi nhìn vào cặp mắt làm rung động lòng người của nàng, hắn cảm thấy vẫn nên nói cho nàng một chút.

Dù sao cũng không mất thời gian lắm.- Ở bên ngoài đa phần đều là zombie, cho dù còn người sống thì họ cũng không giám ra ngoài.

Chưa kể đến còn có những loại biến dị thông minh hơn bình thường.


Chúng khỏe hơn và nhanh hơn người bình thường nhiều.

Còn cô, đừng mong chờ đến ai cứu mình nữa.

Bệnh dịch này không chừa 1 ai cả chỉ có những người may mắn mới không bị biến thành zombie, quân đội giờ chắc cũng loạn thành 1 bầy rồi.- Vậy, vậy tôi có thể đi cùng anh không.- Có thể nhưng với 1 điều kiện.

Những suy nghĩ đen tối của Hoàng Thiên bắt đầu nổi lên.- Anh cứ nói, nếu có thể đáp ứng được tôi sẽ đồng ý.Không hổ là nữ nhân thương trường, giọng nói của cô ta giờ này không còn hốt hoảng nữa mà rất bình tĩnh.

Cô ta nghĩ rằng cô ta rất giỏi đàm phán, dường như mọi thứ có thể dễ dàng khống chế trong tay cô ta.

Nhưng mà cmn cô ta đã nhầm, đây méo phải thương trường.- Làm nữ nhân của tôi.Trong mắt Hoàng Thiên nổi lên dục vọng làm Mộng Dao sợ hãi lùi ra sau vài bước.- Anh … nghĩ mình là ai, người cục cằn thô lỗ như anh mà xứng với tôi sao.- Thế thì cô ở đây chờ người tới cứu đi, ngoài kia cũng nhiều đồ ăn lắm, cứ ở đây mà chờ.Nói xong hắn quay ngay đi, cái gì cơ, hắn không phải loại tinh trùng lên não, đừng tưởng rằng xinh đẹp là có quyền.- Đồ khốn, anh có phải là đàn ông không vậy.

Mộng Dao tức giận, nàng chưa từng gặp kẻ nào không thèm giảng đạo lý như này.Cmn chứ, lão hổ không phát uy để cho ngươ tưởng là hello kitty à.- Để tôi chứng minh cho xem tôi có phải đàn ông không nhé.Quản cmn cái gì đạo đức luân lý giờ này, quan tòa đi tong lâu rồi.


Hoàng Thiên đi vào đóng cửa lại, lao tới vồ lấy tấm thân ấy, rồi xé toạc bộ áo người trên người và tham lam vục đầu vào hai con đại bạch thỏ phốp pháp trắng mịn vừa nhảy ra ngoài của Mộng Dao, hắn đẩy nàng đi về phía chiếc bàn.Mồm vẫn ngậm lấy bầu vú nhay, mút, cắn, một tay vần vò bầu vú bên kia, một tay lần xuống âm đạo.Ngọa tào!!! Là bạch hổ.Ngón tay hắn miết dọc theo khe thịt, cong ngón tay lên gãi vào cái thành lỗ có những nếp thịt, liên tục kích thích nàng.Mộng Dao giờ này vẫn còn đang mộng bức, có kẻ lại giám đè nàng ra làm những chuyện này.Khi nàng kịp phản ứng lại thì hắn đã ép lên đôi môi anh đào ngọt lịm của nàng.

Nàng cố giãy dụa nhưng có vẻ như chẳng có tác dụng nào cả.- Ta cứ như vậy mất đi nụ hôn đầu sao.

Nàng thầm nghĩ.Phía dưới của Hoàng Thiên đã căng cứng, dục hỏa lúc này đã khiến hắn trở thành 1 kẻ bị tinh trùng lên não thực sự.Hoàng Thiên thực sự không biết cách hôn nào cho đúng nhưng theo kinh nghiệm của những thằng bạn cùng phòng chia sẻ thì có vẻ như cũng không tệ lắm.Mộng Dao bối rối đẩy hắn ra nhưng hắn giữ rất chặt nàng giờ chỉ còn giãy dụa cho có lệ vậy.Cái lưỡi hắn như con lươn luồn lách khắp miệng nàng, cố gắng chiếm đoạt lấy cái lưỡi thơm tho của nàng.

Một tay Hoàng Thiên liên tục nắn bóp 2 con đại bạch thỏ thành lớn tới mức bàn tay hắn cầm không hết thành nhiều hình dạng, Bên dưới Mộng Dao vẫn bị kích thích bởi một tay còn lại của hắn, bây giờ đã ướt một mảnh.Một hồi lâu sau, đến khi nàng sắp ngạt thở, hắn mới buông lỏng nàng ra.

Sắc mặt lạnh lùng mang theo vẻ phiếm hồng làm cho dục hỏa của hắn đạt tới đỉnh cao, khơi dậy khao khát chinh phục trong hắn.- Tên… khốn… tôi… hi ah….tôi nhất… định sẽ không bỏ …… uhh..

qua cho anh.Hắn liên tục kích thích nàng đến khi nàng không còn chống cự nổi nữa.Mộng Dao lúc này không còn suy nghĩ được gì nữa rồi, cơ thể nàng mềm nhũn mặc cho hắn vần xéo.- Từ bây giờ cô sẽ là của tôi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui