Hạt Tương Tư


NAM THÂN THIÊN (1)
GẶP GỠ
(1): là bài, phần.
Ta có một tráp hồng đậu rực rỡ, ngập tràn mùi xạ hương nồng nặc;
Nếu ta tặng chàng, chàng phải đền bù cho ta một tráp tương tư tươi đẹp;
Nếu không, đau thấu tim can, đêm không ngon giấc.
—————–
“Nam Thân.” Tương Tư nhặt lấy nhành hoa lựu màu đỏ nhạt bên cửa, trên váy đỏ tản mát những bông hoa vỡ tung buồn tha thiết.

Nam Thân quay đầu lại, gương mặt thon dài nhìn lom lom: “Tương Tư, nàng đến muộn.”
Lúc đó, Tương Tư đứng ở nơi ánh sáng sau lưng hắn. Nam Thân nhất định là nhận được ưu ái của nhật nguyệt rồi: ánh dương quang loang lổ tạo thành màu vàng rực rỡ trên gương mặt sạch sẽ của hắn, ánh sáng lộng lẫy nhàn nhạt bồng bềnh.
“Chàng nên biết rằng, nhà chàng cách nhà ta xa như vậy.” Tương Tư nhẹ nhàng nâng vạt áo nhảy qua bậc cửa, cười thật xinh đẹp: “Thật là vướng chân. Chỉ sợ có một ngày nhất định sẽ bị té ngã.”
“Ai bảo nàng đi đường đều bay nhảy như vậy, té một lần mới tốt.” Nam Thân vỗ về cành hoa lựu mà Tương Tư ném vào ngực hắn, hàm chứa nụ cười liếc nhìn nàng : “Té một lần thì nàng phải ở lại nhà ta nha~, liền, chạy không thoát nữa.”
Tương Tư làm ra vẻ không nghe thấy lời hắn nói, đi đến bên cạnh Nam Thân ngồi xuống đất, nàng lật mở quyển “Ngũ Đại Từ” mà Nam Thần thích nhất, chỉ vào bài “Sinh Tra Tử” của Chu Hi Tể: (2)
Tân nguyệt khúc như mi, vị hữu đoàn viên ý
Hồng đậu bất kham khán, mãn nhãn tương tư lệ
Chung nhật phách đào nhương, nhân tại tâm nhi lý
Lưỡng đóa cách tường hoa, tảo vãn thành liên lý
(2): Mình nghĩ tác giả viết sai tên, nhà thơ trong Ngũ Đại Từ này tên là Ngưu Hi Tể mới đúng, năm sinh năm mất chưa rõ, sống tại Lũng Tây (nay là Cam Túc).
Ai muốn biết thêm thì baike nha, tiếng việt nó không có:
baike.baidu /view/201501.htm
“Hay cho nỗi thương cảm si mê của một nữ tử, chỉ sợ đến cuối cùng cũng không đợi được người nàng tương tư.”
“Tương Tư, vậy nàng đã đợi được chưa?” Nam Thân như cười như không nhìn nàng.
Tương Tư cúi đầu cười, từ phía sau lấy ra một tráp gấm, từ từ đưa cho hắn: “Chàng cầm đi, nếu lần sau ta đến có thể nhìn thấy hồng đậu đầy tráp, vậy thì xem như là đã đợi được rồi.”

Nam Thân cầm lấy hộp gấm để sát vào mặt ngửi một cái: “Xạ hương?”
“Nhìn thấy nó như nhìn thấy ta, những ngày này có thể ta sẽ không thường xuyên đến được.” Tương Tư vịn lấy khung cửa quay đầu nhìn hắn, cười rạng rỡ sau đó liền biến mất.
————————————–
Không ai có thể không yêu, không tương tư.
Năm đó vào đầu hạ, đêm còn hơi lạnh, tiếng ve kêu rất ít.
Tương Tư mặc một lớp áo lót mỏng màu đỏ tươi, cười yếu ớt ngồi ở đầu tường, làm người ta cảm thấy sợ hãi.
Đình viện của nhà ta là của đương kim thừa tướng hiện nay, không biết có bao nhiêu trọng binh canh gác.
“Ngươi làm sao mà vào được?” Ta thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào ánh trăng trải khắp người nàng, chỉ cúi đầu hỏi.
Nàng cười khanh khách: “Vì nhà ngươi có cây tương tư đó.”
Váy lụa mỏng theo gió nhẹ bay, đẹp đến mức khiến người ta ngây ngẩn.

Ta nắm chặt tay, lúc nhìn lên lại thấy một quả hồng đậu ngọt ngào như ngọc, ta cả kinh: “Đây….đây không phải là nhà ta…..”
“Ngươi trồng xuống là được.”
Nàng cười duyên nhảy xuống tường, không phát ra một tia thanh âm nào. Dựa vào cánh tay, nàng nghiêng nghiêng cái đầu xinh đẹp, bước đi lảo đảo, bộ dáng rất xảo quyệt. Ta nhìn nàng đến ngây dại: mày liễu nhẹ giương, mắt phượng trong làn tóc mai, làn môi bóng mượt mê người như hồng đậu trong tay.
“Ê, tên ngốc.” Nàng dùng tay áo che miệng, hai vai run run, giống như cười đến không chịu nổi, “Mang nó trồng dưới cửa sổ.”
Ta làm theo, nhưng vẫn không ngừng quay đầu nhìn nàng, rất sợ nàng sẽ bị thị vệ bắt được. Đến lúc ta vốc đất che phủ lên trên rồi quay đầu thì đã không còn nhìn thấy nàng nữa. Ta cảm thấy mất mát vạn phần, nhưng trong lòng vẫn tràn đầy nghi ngờ: Nàng là người hay ma? Làm sao vào đây mà không kinh động một người? Hơn nữa, cũng không biết phương danh của nàng là gì…..
Ta mỗi ngày đều ngồi dưới cửa sổ nhìn gốc hồng đậu, nó lớn lên không nhanh cũng không chậm, cành lá tươi đẹp, trong giống như bộ dáng thanh tú của nàng vậy.
Tương tư của ta với nàng cũng giống như gốc hồng đậu này, càng lúc càng sâu, càng lúc càng dày…
Ngay lúc cây hồng đậu kết quả, nàng cuối cùng cũng xuất hiện rồi….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận