“Thực ra mà nói thì kỹ năng phân thân của ngươi rất mạnh …” Đức lấy một chai thuốc từ vòng giao dịch trên tay, đổ ra sau lưng, dược lực mát lạnh khiến vết thương khép miệng, máu cũng ngừng chảy
“Nó có thể giúp ngươi tấn công kẻ khác ở nhiều góc độ, có thể phân có thể hợp, linh hoạt, biến ảo khôn lường”
“Nhưng mà, nó có hai điểm yếu chí mạng” Đức mỉm cười nhìn Huyết Ma nói ra
“Đó là gì” Huyết Ma gằn giọng hỏi lại
“Trong lần ta tấn công phân thân của ngươi lần đầu tiên, ngươi dễ dàng thu hồi phân thân lại để né rồi phản kích, nhưng trong đợt đánh tiếp theo ta lại có thể gây thương tích cho phân thân của ngươi trước khi bị ngươi thu hồi về”
“Khác biệt giữa hai lần đó chính là …. Khoảng cách”
“Ngươi chỉ có thể thu hồi phân thân khi ở gần, còn nếu đủ xa ngươi sẽ không thu hồi được, đúng chứ?” Đức chậm rãi hỏi lại khiến gã Huyết Ma sắc mặt xám ngoét. Thời gian chiến đấu như điện quang hỏa thạch, đao quang kiếm ảnh qua lại không ngừng, vậy mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi đó, chỉ là một chút sự khác biệt nho nhỏ lại để bị Đức lần ra điểm yếu khiến hắn vừa tức giận vừa kinh ngạc.
“Còn điểm yếu thứ hai?” Huyết Ma cất giọng hỏi
“Cái này thì dễ hơn, phân thân của ngươi tuy là biến ảo khôn lường nhưng phân ra làm ba không có nghĩa là mạnh lên gấp ba, mà chính là yếu đi một phần ba, uy lực đòn đánh của ngươi lúc phân thân yếu hơn của ngươi lúc bình thường nhiều, nên ta có thể dễ dàng đỡ được, nếu ngươi cứ giữ nguyên bản thể cường công đột kích thì có thể là ta đã không chịu được rồi” Đức bình thản nhìn Huyết Ma trả lời một câu khiến hắn muốn hộc máu.
Gã Huyết Ma nhìn chằm chằm vào Đức, ánh mắt như phún hỏa, rồi đột ngột, gã quay đầu, đôi cánh dơi đập mạnh bay vút lên không, nói vọng lại, giọng đầy oán độc:
“Ta sẽ còn quay lại” Tiêu hao hết cả hai phân thân, thực lực của Huyết Ma đã giảm đi gần một nửa, đánh nhau với Đức đã không nắm chắc thắng lợi nữa, nên hắn không muốn ham chiến mà muốn chạy trốn giữ mạng để khi hồi phục thì quay lại báo thù.
“Đừng có mơ, nằm lại ở đây đi” Đức huýt sáo một tiếng, “tiểu Dương” đã từ xa phóng tới, hắn leo lên lưng nó phóng vút đi đuổi theo.
Đối với dạng quỷ hút máu thế này, bọn chúng có khả năng hồi phục siêu cường, tinh huyết mất đi có thể hút máu sinh vật khác để hồi phục, huyết năng mất đi thì chỉ cần vài ngày sẽ khôi phục toàn bộ. Lần này chạm trán Đức có lợi thế là Hân đã tiêu diệt được một phần phân thân khiếu hắn yếu đi, kế đó là hắn sử dụng sai sách lược tấn công khiến Đức nhìn ra điểm yếu để tiêu diệt từng bộ phận, bây giờ thực lực của hắn đã suy yếu đi phân nửa. Nếu để hắn khôi phục lại trạng thái toàn thịnh, chiến đấu sẽ khốc liệt và nguy hiểm hơn rất nhiều.
“Thủy mạc thần mã” tuy rằng không có năng lực công kích nhưng tốc độ của nó phải nói là nhất lưu, khoảng cách của hai bên dần dần rút ngắn lại. Đức đã hiện ra phía sau lưng gã Huyết Ma, Lạc phong kiếm trên tay nhắm đầu hắn chém tới.
Nhận ra không thể đua tốc độ trốn thoát, Huyết Ma hét lên một tiếng giận dữ, xoay người vung huyết đao lên đỡ kiếm. Trong chớp mắt đao quang kiếm ảnh đã va chạm vào nhau, âm thanh choang choang vang vọng không ngừng trên không trung.
Một mũi “thương sấm sét” phóng tới, gã Huyết Ma xoay người né tránh, đôi cánh vỗ mạnh bay lên trên, từ phía trên, hắn vận sức vào đao, huyết năng truyền vào khiến thanh đao trở nên sống động, nó trở nên to lớn và sắc bén hơn, vung đao chém xuống.
Đức nắm kiếm hai tay chém lên trên để đỡ, đòn đánh cực mạnh khiến hắn trầm xuống, lực đánh truyền xuống khiến “tiểu Dương” oằn người, hý lên một tiếng mất đà rơi xuống dưới, suýt nữa đã đẩy Đức ra ngoài, hắn phải gồng chặt hai chân vào bụng nó mới giữ vững được.
“Tiểu Dương” xoay người chao cánh một vòng mới ổn định lại thân hình, lúc này từ trên không, ba mũi huyết thương đã nhắm thẳng Đức đang ngồi trên lưng nó phóng tới.
“Thủy mạc kết giới” và “Khiên ma pháp” cùng lúc mở ra. Huyết thương xuyên phá qua được thủy mạc kết giới thì dư lực đã không còn đủ để xuyên thấu qua khiên ma pháp của Đức nữa, mũi thương bị chặn lại, bất lực rơi xuống đất.
Đức hét lớn một tiếng, điều khiển tiểu Dương lao đến một lần nữa, trên tay là một mũi “thương sấm sét” đang tỏa ra tia lửa điện rực rỡ, nhắm thẳng đầu Huyết Ma ném tới khiến hắn phải chao cánh một vòng để né tránh.
Nhân cơ hội, Đức tiếp cận lại gần, Lạc phong kiếm truyền vào năng lượng nghe ù ù, ma hỏa và phong chú chi ấn được gia trì trên thanh kiếm chém ra một đường xé gió vào người hắn.
Đúng lúc này thì thân ảnh Huyết Ma chợt tán loạn thành vô số những con dơi máu, khiến nhát chém va vào khoảng không.
Đánh hụt nhưng Đức không những không buồn mà còn vui vẻ, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh lùng, trong tay đã nhiều hơn một đồ vật ném vào chính giữa đàn dơi máu, đồng thời tâm ý tương thông ra hiệu lệnh cho “tiểu Dương” mở lên thủy mạc kết giới, chính mình cũng mở ra khiên ma pháp, năng lượng trong người hắn lúc này đã gần như chạm đáy.
Một tiếng nổ lớn giữa không trung kèm theo ánh lửa rợp trời. Vật Đức vừa ném ra là một quả lựu đạn lửa cường lực, giá mua 1000 điểm giao dịch, sức nổ gấp hẳn năm lần so với loại lựu đạn hắn thường dùng trước kia.
Lửa bùng ra thiêu cháy một mảng lớn dơi máu, kể cả Đức và “tiểu Dương” cũng bị sức nổ ép bay ra ngoài, cự ly quá gần, “tiểu Dương” phải chao cánh vài vòng mới có thể ổn định thân hình lại được, cánh của nó cũng bị vài đường cháy xém.
Ánh lửa tan đi để lộ thân hình gã Huyết Ma lúc này đã cực kỳ tàn tạ, sắc mặt trắng bệch, một vài vết cháy xém ở trước ngực, khuôn mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
Thực ra mà nói, cương huyết của gã dư sức chặn được uy lực của quả lựu đạn lửa vừa rồi, cùng lắm chỉ tổn hao thêm một chút huyết năng, nhưng trong tình trạng hóa dơi, tuy rằng gã có thể miễn dịch với sát thương vật lý nhưng lại dễ bị tổn thương bởi công kích năng lượng, hóa dơi thì gã cũng không sử dụng cương huyết được, nên lượng dơi máu bị chết đi rất nhiều, đó đều là tinh huyết của gã, lúc này gã đã rơi vào trạng thái suy yếu.
Không chần chừ, Đức thúc “tiểu Dương” lao đến, ánh mắt tỏa ra hung quang, lạc phong kiếm kéo qua một đường ngọt sớt.
Gã Huyết Ma chỉ kịp thét lên một tiếng: “Không ggg” không cam lòng, đầu của hắn văng lên không, ánh mắt trợn trừng đầy oán độc và sợ hãi, máu từ cổ hắn phun ra xối xả.
Đức nắm lấy đầu và xác của hắn, thở ra một hơi, điều khiển “tiểu Dương” phóng xuống đất bên cạnh Hân và Lan.
Đức bước xuống, chân hơi run rẩy do thoát lực, liên tục sử dụng “thương sấm sét”, khiên ma pháp, và chiến đấu cao độ, vận năng lượng vào Lạc phong kiếm khiến năng lượng trong người hắn hầu như hao hụt chẳng còn gì, các vết thương lớn nhỏ khắp người, máu chảy ướt cả áo ngoài.
Lần này chiến thắng là tập hợp của rất nhiều nhân tố. Trước hết là nhờ Hân đã tiêu diệt bớt một phân thân của Huyết Ma khiến thực lực của hắn giảm sút đi một khoảng, kế đó chính là nhờ sự nhạy bén của Đức khi phát hiện ra điểm yếu của kỹ năng huyết phân thân, để một lần nữa tiêu diệt thêm một phân thân làm giảm sức mạnh của hắn đi phân nửa.
Kế đó phải nói đến việc, tính cách của Huyết ma, hắn không có đủ huyết tính và dũng khí để trực diện đối chiến, lấy thương đổi thương để giành lấy thắng lợi mà thích dùng thủ đoạn, biến hóa quỷ dị đa biến để mê hoặc kẻ địch, dùng thế chế thắng, chính điều đó đã tạo ra cơ hội cho Đức tiêu hao từng phần thực lực của hắn rồi mới cường thế tiêu diệt.
Điều đó có lẽ là vì hắn kế thừa phần lớn ký ức và tính cách của gã Dơi Quỷ, một kẻ chỉ thích lén lút tiêu diệt kẻ khác trong bóng tối, núp sau lưng thủ hạ khi chiến đấu, thành lập nên một tính cách nhu nhược chèn ép kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh.
Bởi vậy có thể nói, trong chiến đấu thực sự, can đảm và dũng khí liều mạng đôi khi có thể san bằng cả khoảng cách về thực lực.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...