Ăn sáng xong, Đức triệu hồi Huyết Tu la ra và bắt đầu sử dụng “U hỏa linh hồn” gia trì cho nó.
Trong tay Đức hiện tại có 6.230 điểm giao dịch, 10 quyền hạn cấp C, 5 quyền hạn cấp D, 5 quyền hạn cấp E và 5 quyền hạn cấp F.
Để thực hiện việc dung hợp “U hỏa” cho Huyết Tu la, trước hết hắn phải mua “Thanh tâm liên” từ cửa hàng giao dịch tốn thêm 4000 điểm và hai quyền hạn cấp C, ngoài ra để có thể sử dụng tốt, không có hậu họa về sau, hắn còn cần nhờ M.T.C cho dung hợp giữa hai vật phẩm này với nhau sau đó mới có thể cho Huyết Tu la sử dụng được, cửa hàng đòi thêm 1000 điểm giao dịch cho phí dịch vụ để thực hiện gia trì.
Mặc dù rất muốn chửi cái hắc điếm này, hướng dẫn thông tin không chi tiết đã thế đụng chuyện là đòi tiền, nhưng hắn cũng đành chấp nhận yêu cầu của nó luôn, may là vẫn đủ điểm. Đức bấm xác nhận giao dịch.
“Thanh tâm liên” đã hiện ra trên tay hắn, nhìn như sen mà không phải sen, nó có màu trắng cực kỳ tinh khiết không nhiễm bụi trần, bay lơ lửng một đoạn ngắn, mơ hồ tỏa ra hào quang ngũ sắc sáng lấp lánh. Bông hoa tỏa ra một mùi hương dịu nhẹ thanh khiết, mùi thơm cực kỳ dễ chịu thoải mái, thoải mái đến tận sâu trong tâm hồn. Chỉ nhìn hào quang và ngửi mùi hương của nó thôi cũng đủ khiến tâm thần trở nên thanh tịnh và bình lặng, quả là bảo vật Phật gia.
Đức giơ tay, “U hỏa linh hồn” đã hiện ra trên tay phải, nó không quá lớn, chỉ nhỏ bằng nắm tay, mang một màu lam nhạt âm u, toát ra mùi tử khí, bay lở lửng trên tay hắn. Ngọn lửa cháy hừng hực, không nóng không lạnh, từ nó phát ra âm thanh như cám dỗ rằng nó sẽ ban cho người sử dụng sức mạnh vô biên, âm thanh không phải truyền qua tai mà như thẩm thấu trực tiếp vào linh hồn, khiến người ta trầm mê. Đức vận chuyển năng lượng qua lõi Trance một vòng mới hoàn toàn ổn định.
Giơ hai vật đó lên trên không, từ chiếc vòng giao dịch trên tay hắn, bắn ra một luồng ánh sáng trắng, hai bảo vật một âm một dương, một chính một tà như hòa chung làm một trong luồng ánh sáng trắng chói mắt ấy.
Ánh sáng chiếu rọi một hồi lâu rồi chợt tắt hẳn, phía trước mặt hắn lúc này xuất hiện một ngọn lửa màu xanh nhạt, nhỏ hơn cả “U hỏa” lúc trước, chỉ tầm như ngón cái, nó đang cháy lơ lửng cách một đài sen trắng nhỏ bằng nắm tay.
Đức cầm lấy đài sen cẩn thận đặt nó trước mặt Huyết Tu la, đài sen mang theo ngọn lửa bay thẳng vào mi tâm của nó. Huyết Tu la trợn trừng mắt ra trong thoáng chốc, cả Đức cũng cảm thấy tâm thần một hồi nhộn nhạo.
Trên mi tâm của Huyết Tu la lúc này là một dấu hiệu như hình xăm nhỏ có hình ngọn lửa hình hoa sen. Hình xăm ấy sáng lên một hồi rồi tắt hẳn, chìm dần vào làn da của nó biến mất vào bên trong. Huyết Tu la nhắm mắt lại một hồi rồi mở mắt ra, hình ảnh một ngọn lửa nhỏ màu xanh nhạt như ẩn như hiện hiện ra trong tròng mắt đen láy của nó, rồi chợt biến mất không thấy gì nữa.
Huyết Tu La ngay từ lúc thôn thệ xong Huyết châu từ tên Huyết Ma đã đạt đến cấp độ C, đến nay cũng đã trải qua rất nhiều trận chiến hấp thu khá nhiều tinh huyết của các xác sống và sinh vật biến dị, cộng thêm lần này cắn nuốt thêm U hỏa, giống như nước chảy thành sông, nó đã lột xác tiến lên cấp 2C ngang cấp với Đức, chiến lực của nó lúc này chắc chắn gia tăng hơn trước rất nhiều.
Thu hồi lại Huyết Tu la vào Huyết ấn trên tay, Đức nhắm mắt lại cảm thụ thay đổi trong cơ thể, giống như có một luồng khí thanh mát bao phủ từ đầu đến chân khiến hắn cảm thấy cực kỳ thoải mái. Đó có lẽ là tác dụng phụ trợ mang lại khi để Huyết Tu la nuốt U hỏa mà vòng giao dịch trên tay đã nhắc đến.
Cảm giác khá tốt, Đức nở nụ cười, kêu gọi mọi người chuẩn bị tiếp tục lên đường.
Qua thị trấn này, cả nhóm tiến vào đoạn đường rừng. Khu này trước đây là một rừng thông, bị lâm tặc đốn khá nhiều chỉ còn được lác đác vài cây, nhưng lúc này trở nên rậm rạp dị thường.
Cây cỏ cứ như được bón thuốc kích thích tăng trưởng cực mạnh, cây nào cây nấy cao to chọc trời, cũng có một số cây biến dị thất bại héo khô mà chết, nhưng nhìn chung thì rừng thông thưa thớt lúc trước này đã trở nên cực kỳ rậm rạp, thậm chí còn có một số cây thông đột biến, thân cây trở nên cực kỳ to lớn, đường kính có khi lên tới năm mét, cao gần bằng cả một tòa nhà sáu, bảy tầng, tán cây che tối hẳn một khu vực.
Đường nhựa khúc khuỷa quanh co, dốc lên dốc xuống, nhiều chỗ còn bị cây mọc đâm qua cả lớp nhựa đường xuyên phá lên trên chắn ngay chính giữa. U Minh chiến sĩ cả đám vẫn chưa thể triệu hồi lại nên lần này đành để Đức và Toàn đi trước phạt cây mở đường.
Lạc phong kiếm trở thành rìu bổ củi, liên tục chặt phá đám cây trước mặt, Toàn cũng bật bộ móng vuốt sắc lẻm của nó chặt bớt những cành cây che chắn, thỉnh thoảng Đức chém xong thì nó ôm cành cây to lớn quẳng qua vệ đường để lấy lối đi, đường càng lúc càng nhỏ hẹp đến nỗi cưỡi ngựa cũng không tiện nữa, mọi người đành xuống đi bộ, tiểu Dương và tiểu Quang thu hồi vào trong vòng tay chỉ còn lại con Phong Lang đi cuối hàng để cảnh giới.
Khả Nhi lúc này đang ngồi trên lưng Phong Lang, mặc dù thực sự là để Khả Nhi trong phòng thí nghiệm chung với Hiếu sẽ an toàn hơn, nhưng mà điều đó không có lợi cho chính bé Nhi về sau này.
Nguyên nhân chính là vì, bên ngoài đang tràn ngập năng lượng tiến hóa, mặc dù Nhi hiện tại chưa có thức tỉnh gì cả, nhưng càng tiếp xúc lâu dần thì khả năng thức tỉnh dị năng sẽ càng lớn, thể chất cũng sẽ được cải thiện rõ rệt. Hiếu thì chẳng qua là nó đã cường hóa theo một con đường hoàn toàn khác biệt không cần thiết dựa dẫm vào năng lượng tiến hóa bên ngoài môi trường nữa nên không cần thiết thường xuyên xuất hiện, nếu không Đức đã sớm lôi nó ra ngoài rồi.
Đang đi trước mở đường thì Đức chợt dừng lại, hai tai khẽ động. Toàn cũng phát hiện ra được điều khác thường, mũi nó khẽ hếch lên đánh hơi trong không khí.
Đức nhắm mắt lại, năng lượng được truyền vào lõi Rise, dỏng tai lên nghe ngóng. Có tiếng động, âm thanh cây khô bị đạp gãy và tiếng cành lá xào xạc như có ai đó đang gấp rút chạy trốn. Hướng chạy đến là về phía bên này, tốc độ rất nhanh.
Rất nhanh hắn đã nhìn ra đó là gì.
Một thân ảnh nhỏ bé đang chạy qua hướng bên này. Hình dáng y hệt như một cô bé con sáu bảy tuổi, chỉ có một vài điểm đặc thù khác biệt. Quần áo trên người như làm bằng lá cây, quấn xung quanh, một cái dây leo quấn quanh hông, đôi mắt tròn to, màu xanh lục, cả mái tóc trên đầu cũng màu xanh lá, nhìn qua như một cô bé con cực kỳ đáng yêu, đôi mắt còn mọng nước mắt đúng là cực kỳ có sát thương đối với phái nữ.
Phía sau, là một con rắn lớn màu xanh lục đang đuổi theo, nó to hệt như một con trăn, chiều dài phải lên đến năm mét, thân hình to lớn như một gốc cây, đang trườn trên mặt đất cực nhanh, hướng về cô bé con kỳ lạ phía trước đuổi theo, cái mỏ đôi lúc mở rộng ra khè khè trong không khí nhìn có vẻ rất dữ tợn.
Cô bé con nhìn nhỏ bé vậy nhưng lại cực kỳ linh hoạt, luồn lách qua các thân cây linh hoạt như một chú báo nhỏ. Tuy vậy con rắn càng nhanh hơn, một chạy một đuổi rất nhanh đã sắp tới phía bên này.
Đột ngột cô bé vấp phải một cọng dây leo ở giữa đường, thân ảnh mất thăng bằng lộn mấy vòng, đầu va phải một thân cây loạng choạng ngồi dậy.
Con rắn cũng chớp cơ hội lao đến, há chiếc mồm đỏ rực nhắm thẳng thân ảnh bé nhỏ phía dưới táp tới.
Đúng lúc này, một mũi tên xé gió lao đến mang theo hàn mang lấp lóe bắn thẳng vào cái mồm đang há rộng ra của nó.
Mũi tên bắn trúng nổ ra thành từng luồng sáng hủy diệt ra xung quanh, đầu con rắn nổ tung, một mảnh máu thịt rắn bắn ra tung tóe văng vào những cành cây trên đường.
Hân thở ra một hơi buông dây cung, khoảng cách hai bên không quá xa, con rắn còn chả thèm chú ý gì về phía bên này, thêm vào khả năng cung tiễn của cô, mũi tên này thực sự là không có quá nhiều áp lực.
Cô bé con quay đầu lại nhìn cả nhóm bằng ánh mắt ngơ ngác, chi chi lên mấy tiếng sợ hãi rồi vội vã quay đầu bỏ chạy, tốc độ cũng nhanh chẳng kém khi nãy là mấy.
Đức thở dài một hơi, búng tay một cái, từ Huyết Ấn trên tay, Huyết Tu la đã xuất hiện, nở một nụ cười nửa miệng với hắn rồi nhìn theo cái bóng xanh nhạt đang tăng tốc chạy trốn, đôi cánh dơi sau lưng mở ra, đập mạnh một cái hướng về phía đó bay lên đuổi theo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...