Spinner’s End
Đã hơn nửa năm không tới thăm nhà bạn tốt Lucius vừa bước ra lò sưởi đã hoài nghi mình báo sai địa chỉ, nhìn mớ gia cụ thoải mái và thảm lông xinh đẹp không thuộc về phong cách của bạn tốt kia kìa. Không biết Spinner’s End từ khi nào bị cải tạo thành vậy? Anh nhớ kỹ lần cuối cùng anh tới là cách đây 7 tháng, một tuần sau vũ hội năm mới, ngày đó ngoại trừ một phen châm chọc, anh không nhận được gì. 7 tháng kế tiếp, khẩu vị thuốc của anh quả thật… có thể nói là “đặc sắc”. Mà khi anh oán giận với Dragon nhận được đáp lại cũng là một ánh mắt không mặn không nhạt và một câu khiến anh kinh khủng——
Cha ơi, cha đỡ đầu đã rất phúc hậu, chí ít ông ấy không biến thuốc vinh quang thành thuốc rụng tóc…
Ôi, Merlin ơi! Anh nên cảm ơn “sự phúc hậu” của Severus sao. Thế nhưng, Dragon, con không thể an ủi ta tí ư?
Xem ra bọn nhỏ trưởng thành quá sớm cũng là một loại phiền não!
May mắn, anh vẫn còn một đứa con nuôi —— há, đúng vậy, Neville là một đứa bé tốt… Longbottom rất biết làm lợi cho Malfoy, đứa bé tốt như vậy dĩ nhiên trục xuất gia tộc.
“Lucius, tôi nghĩ, tôi gọi cậu tới không phải để cho cậu đứng đực mặt ra.” Giọng của Severus vẫn hằn học như thường.
“A, Severus…” Lucius thấy bạn tốt ôm cánh tay đứng đó, Dragon thì cúi đầu kề bên, “Dragon, sao vậy?”
“Ách, cha, con…” Draco cẩn thận nhìn cha đỡ đầu, so sánh lợi và hại khi nói ra chuyện cha đỡ đầu bị hủy một nồi độc dược.
“Cậu Malfoy dùng hành vi tới thăm không chào hỏi của mình hủy diệt thành quả một đêm của tôi. Vì thế, tôi nghĩ, gia giáo nhà Malfoy hẳn không kém vậy mới đúng.” Severus rất tức giận, vì độc dược bị hủy là thuốc cần đưa cho Harry, “Lễ nghi quý tộc các vị vẫn cho rằng ngạo đều bị con sên ăn rồi sao? Hay nói các vị cần ôn tập lại tiết lễ nghi? Nếu vậy, tôi nghĩ, Gryffindor các hạ sẽ nguyện ý thêm hai cái ghế ở lớp học ngài ấy dành cho các Gryffindor…”
Draco cúi đầu, mỗi lần tới cha đỡ đầu đều đáng sợ như vậy, nếu không phải “bồi thường” của Harry rất khiến người khó có thể cự tuyệt, cậu thề, mình tuyệt đối sẽ không làm. A, Harry, cậu rời đi lâu lắm, mau về đi. Tiếp tục như vậy, nhà cậu sẽ dọa hỏng cả Hogwarts đấy!
Mà Lucius nghe bạn tốt ghét bỏ lễ nghi giáo dục nhà Malfoy, cũng cực kỳ bất đắc dĩ —— Merlin biết, lễ nghi nhà Malfoy sao có thể đánh đồng với lễ nghi của sư tử chứ? Tiết lễ nghi của sư tử… Pháp thuật ơi, Severus, cậu có thể đừng dùng cái này châm chọc được không? Thế nhưng, anh không dám nói lời này trước mặt bạn mình, không thể làm gì khác hơn là bồi tội, rồi phạt Draco chép gia quy, lập tức dẫn thằng bé về trang viên Malfoy. Khi anh định bước vào lò sưởi, đã bị Severus gọi lại: “Lucius, có muốn lưu lại uống ly trà không?”Lucius nhìn bạn, ý vị không rõ nâng nửa bên mi, cười mỉa nói: “Cực kỳ vinh hạnh.”
Severus bảo gia tinh đưa lên hai ly trà và một ít điểm tâm nhỏ đơn giản, sau đó ngồi vào chủ vị, nhấp một ngụm.
Lucius nhìn anh, đột nhiên cảm thấy bậc thầy độc dược chỉ uống cafe đen trong quá khứ và gia chủ Prince nâng tay nhấc chân toát ra phong phạm trước mắt hoàn toàn là hai người, tất cả như đã mấy đời. Lại đánh giá chỗ ở của bạn mình, đúng vậy, anh vẫn gọi Spinner’s End trong mắt người ngoài hoặc bạn anh là chỗ ở. Có lẽ, từ giờ trở đi, chỗ ở này ở ý nghĩa nào đó không còn dùng được xưng hô ấy.
“Nhà cậu thay đổi rất nhiều.” Lucius thử nói.
“Ừ,” Severus buông ly trà, “Tôi phải nghĩ cho bạn lữ của mình.”
Lucius nhìn ông bạn thả lỏng tựa vào sô pha, không phản đối cách gọi của anh, cười cười. Hai người yên lặng uống trà, đĩa điểm tâm kia không ai động.
Nước trà vào đắng, hồi ngọt…
“Nếu không có chuyện gì khác, tôi nghĩ tôi nên về trước.” Lucius đứng dậy.
“Draco lo lắng cho cậu, Lucius…” Lúc này, Severus nói.
“Tôi biết, Malfoy là tín đồ của Slytherin, trước đây phải, hiện tại phải, sau này đương nhiên cũng phải.” Làn điệu hoa lệ của Lucius kéo giọng quý tộc.
“Tôi đã hiểu, 3 ngày sau, cho cậu thứ cậu muốn.” Severus nhìn bạn mình bước vào ngọn lửa lò sưởi dấy lên.
…
Ở Thế Giới Phù Thủy khuyết thiếu hoạt động giải trí, World Cup Quidditch bốn năm một lần có thể nói là thịnh hội. Cho dù chủ nhà người Anh ở một phần tư trận chung kết đã chịu khổ đấu loại, cũng không thể ngăn cản sự quan tâm các phù thủy dành cho nó. Mà hôm nay ngày 19 tháng 8 càng hầu như là cả Thế Giới Phù Thủy đóng quân ngoài sân, dù sao không ai biết trận đấu này sẽ đánh mấy ngày. Harry nhờ Schatz đặt ghế lô cho mình, làm thủ lĩnh đời thứ hai của Thánh Đồ, Schatz luôn có chút đặc quyền nhất định. Vì thế, Schatz cực kỳ đơn giản đặt ghế lô số 1 cả Bộ Pháp thuật Anh cũng đặt không được, tỏ vẻ là vì bạn tốt.
Làm ghế lô thị giác tốt nhất, tự nhiên kéo theo vị trí và lều cũng tốt nhất. Thế nên, khi các đầu sỏ và gia chủ Prince bị các đầu sỏ lôi ra từ chỗ “tiểu thư vạc”, mỹ kỳ danh viết: ra ngoài thay đổi tìm linh cảm tới lều trung tâm nơi các quý tộc đóng quân, đều thoả mãn với thủ bút của Harry —— lều này, quả thực là trang viên loại nhỏ.
Chuyện các đầu sỏ đến xem World Cup, chỉ có số ít gia tộc được biết, dù sao chuyện này, ai cũng rõ không thể loạn truyền. Vì vậy, buổi tối trước khi trận chung kết bắt đầu, mấy nhà quý tộc gửi thư bái phỏng. Sau khi nhận được cho phép mới vội vàng trình diện, thế nhưng, khi bọn họ thấy Prince dĩ nhiên xuất hiện ở đây, trong lòng không khỏi hiểu được gì.
Severus ngồi trên sô pha uống trà, thấy mấy gia chủ ngoại trừ Lucius đều bụm cánh tay trái vẻ mặt bất an nhìn Slytherin các hạ.
Mãi đến khi khán giả có thể vào hội trường, mấy gia chủ mới ra khỏi lều, biểu tình bình tĩnh về dẫn vợ con tới khán đài của mình.Men theo lối vào được đèn ***g rọi sáng bước nhanh vào rừng, có thể nghe thành trăm hơn ngàn người đi lại xung quanh, tiếng quát tháo, tiếng vui cười, còn có tiếng ca gián đoạn. Tâm tình hưng phấn cuồng nhiệt ấy rất có tính truyền nhiễm, mọi người cười toe tóe. Bên kia rừng là một sân vận động lớn chừng mười thánh đường. Ở đây có thể dung nạp mười vạn khán giả, năm trăm nhân viên công tác của Bộ Pháp thuật vì thế bận cả một năm. Ở đây mỗi tấc đất đều dùng Muggle-Repelling Charm. Một năm này, khi Muggle tiếp cận, bọn họ sẽ đột nhiên nhớ tới chuyện cấp bách, rồi vội vã rời đi. Trên cầu thang thông về phía sân vận động trải thảm màu mận chín. Mọi người theo bậc mà lên, chậm rãi phân biệt vào khán đài hai bên. Mười vạn phù thủy lần lượt ngồi xuống, chỗ ngồi quay quanh sân vận động hình trứng, vị trí xếp dần hướng lên theo hình thang. Tất cả bao phủ bởi một loại ánh vàng thần bí, ánh sáng ấy phảng phất đến từ chính sân vận động. Từ trên cao nhìn xuống, sân đấu có vẻ bằng phẳng bóng loáng như nhung thiên nga. Hai bên sân dựng ba vòng rổ để ném, cao chừng 50m Anh bên phải có một tấm bảng đen, phía trên không ngừng hiện lên chữ màu vàng, như có một bàn tay vô hình khổng lồ rồng bay phượng múa viết, rồi lại lau. Đây là một bảng quảng cáo —— The Bluebottle: chổi bay thích hợp cho cả nhà —— an toàn, tin cậy, có còi chống trộm lắp đặt bên trong… Thuốc tẩy vạn năng thần kỳ hiệu của bà Shower: dễ dàng, đi trừ vết bẩn…
Quần áo phù thủy hiệu Gladrags —— London, Paris, Hogsmeade…
Ghế lô số một là ghế lô đơn độc kiểu cách ly, ở đây có thể thấy toàn cảnh, phạm vi nhìn trống trải. Thậm chí có thể thấy cả tình huống bên đài chủ tịch. Ludo • Bagman làm quan viên cục thể dục vận động rất vinh hạnh trở thành MC cho trận đấu này, có một quá khứ làm tấn thủ cấp quốc tế, ông cao to cường tráng, đôi mắt lam tròn trịa, mái tóc vàng kim ngắn ngủn, cùng sắc mặt đỏ bừng, những thứ ấy, đều khiến ông thoạt nhìn như một cậu bé khổ người quá lớn.
Cho mình một câu thần chú, giọng ông như sấm, vang vọng cả sân vận động kín hết chỗ ngồi. Nó quanh quẩn trên đỉnh đầu, vang dội truyền vào từng góc. “Thưa các quý ông, các quý bà… Hoan nghênh các vị! Hoan nghênh các vị tới xem trận chung kết World Cup Quidditch lần thứ 422!” Khán giả phát ra những tiếng hoan hô và vỗ tay. Mấy nghìn mặt cờ song song vung vẫy, nương theo tiếng quốc ca không đâu ra đâu, cảnh tượng quả thật náo nhiệt phi phàm. Trên bảng đen cạnh rổ, quảng cáo cuối cùng biến mất, giờ biểu hiện là: Bulgaria: 0, Ireland: 0.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...