Là người làm vườn của nhà Riddle, Frank • Bryce xưa nay luôn bị cư dân Little Hangleton ngộ giải và thương tổn, nhưng ông là một người có trách nhiệm. Ông không rời đi, ở lại đó, chăm sóc khu vườn cũ này.
Frank cần đối phó không chỉ là cỏ dại. Các cậu bé trong làng cũng thích quăng đá vào cửa sổ nhà Riddle. Frank tốn rất nhiều tâm huyết mới giữ được bãi cỏ bằng phẳng, bọn họ lại cưỡi xe đạp tùy ý nghiền qua. Có một hai lần, bọn họ vì đánh đố nhau, còn xông vào nhà cũ. Bọn họ biết lão Frank toàn tâm toàn ý bảo hộ tòa nhà và sân, hầu như đến trình độ si mê. Vì vậy, tám tháng đêm ấy, khi Frank bật tỉnh, thấy nhà cũ có động tĩnh dị thường, còn tưởng là lũ nhóc lại tính dùng thủ đoạn mới để trừng phạt ông. Frank bị cái chân thọt đau tỉnh, nay ông đã có tuổi, chân ngày càng đau. Ông ngồi dậy, khập khiễng xuống lầu vào bếp, tính rót đầy túi chườm nóng, ấm áp đôi gối cứng đơ của mình. Ông đứng cạnh bồn, rót nước vào siêu, rồi nâng đầu lên nhìn về phía nhà Riddle, ông thấy cửa sổ trên lầu lóe ra ánh sáng. Frank lập tức biết. Hẳn là lũ nhóc lại xông vào nhà cũ, ánh sáng nhàn nhạt, sáng tối bất định, nhìn ra được bọn họ còn đốt lửa. Ông vội buông siêu xuống, kéo cái chân thọt, nhanh chóng chạy lên lầu, mặc đồ, rồi chạy về bếp. Ông gỡ xuống chiếc chìa khóa cũ kỹ loang lỗ móc trên cửa, cầm lấy gậy chống dựa bên tường, bước vào trong đêm. Frank tới căn bếp lớn u ám như huyệt động, băng qua hàng lang, sau đó cẩn thận lên lầu, tới lầu trên rồi, quẹo phải, ông lập tức thấy được chỗ của kẻ xâm nhập. Cuối hành lang, một cánh cửa mở ra cái khe, tia sáng từ đó bắn ra, sàn nhà đen ngòm trải đầy bóng ảnh màu da cam. Frank nghiêng người, cẩn thận tới gần, trong tay nắm chặt gậy chống. Khi cách cánh cửa vài bước, ông có thể thấy cảnh trong phòng qua khe chập hẹp. Frank thấy lửa đốt ở lò sưởi, điều này khiến ông ngoài ý muốn. Thế nhưng, còn không chờ ông nghĩ được gì, đã thấy một ả đàn bà tóc đen bù xù, ả có khuôn mặt tiều tụy và ánh mắt điên cuồng. Ả kiêu căng nhìn ông, rồi, ông nghe ả lẩm bẩm một câu: “Một Muggle…”
Sau đó một ánh lục hiện lên, một tiếng viu viu, Frank • Bryce tê liệt ngã xuống. Ông đã chết trước khi chạm vào đất…
…
Trang viên Potter
“Good morning, Sala. Good morning, Gody.” Sáng sớm, Salazar dẫn sư tử còn mơ màng nhà mình tới phòng ăn, thấy Helga và Peclers đứng chỉ huy bên bàn.
“Good morning, Hel, Pec.” Salazar mỉm cười đáp, sau đó dẫn sư tử ngồi xuống bàn.
“Morning…” Godric ngáp dài, nhìn thoáng các bạn mình, “Nana đâu?”
“《Nhật Báo Tiên Tri》 của hôm nay, xem đi, thân ái.” Salazar ôn nhu sờ mái tóc vàng của bạn lữ, đưa báo.
Godric cầm lấy lật xem, đây là thói quen của ông, ngàn năm trước tuy không có báo chí, nhưng dưới tay Chúa Tể White Wizard có một mạng lưới tình báo cực kỳ khổng lồ, đủ mọi tin tức luôn có thể lập tức đặt trước mặt ông. Salazar rất bội phục năng lực tìm được đôi câu vài lời mình muốn giữa một đống tin tức của Godric, đôi mắt lam của ông có thể nhận ra sự khác nhau giữa tin tức thật và lời đồn giả.《Nội quy Slytherin》 điều thứ 60 và điều thứ 73 của Salazar là vì vậy mà sinh.
“Này, Sal… Dòng họ của tiểu quỷ đầu ở Dumstrang là ‘Eva’?” Đột nhiên, Godric hỏi một câu.
Đang ăn trứng chần Salazar ưu nhã dùng khăn cơm lau khóe miệng, sau đó mềm nhẹ nói: “Godr, là ‘Evans’, không phải ‘Eva’. Evans là dòng họ của mẹ tiểu quỷ đầu. Sao vậy?”
“À… Krum này, là tầm thủ của Bulgaria, thằng bé mới 17 tuổi, nó nói giáo sư mình sùng bái nhất tôn kính nhất là giáo sư Evans, trời ạ, không phải tiểu quỷ đầu đi?” Godric đọc bài báo đưa tin Krum nói, “Chậc, nó còn nói, chổi của nó là giáo sư tặng. Ách, còn có, giáo sư này rất thần bí, đeo mặt nạ… Nhất định là tiểu quỷ đầu!”
“Bình thường, thằng bé hẳn là có thiên phú bay rất tốt, tiểu quỷ đầu thích nó, tặng chổi cho nó thế thôi. Hơn nữa, chổi của tiểu quỷ đầu cũng nên đổi. Có lẽ tôi phải cùng Rowe nghiên cứu một cái chổi nhanh hơn tốt hơn.” Peclers nói.
“A, đúng vậy, mấy ngày nay chỉ toàn nghe con dơi kia tru lên, còn có, thuốc mọc xương trong nhà tiêu hao rất nhanh… Gody, tốt nhất hôm nay nấu chút thuốc mọc xương đi, bằng không ngày mai chúng ta đại khái sẽ phải gặp một con dơi không xương.” Helga nói.
“Này, tôi nói, các cậu dùng nhiều xương Huyết Tộc vậy làm chi?” Godric hỏi.
“Huyết Tộc không phải là chủng tộc có tốc độ nhanh nhất sao? Vì thế, em đưa ra ý tưởng dùng xương của con dơi đó làm chổi cho con chơi, ra vẻ Nana nghĩ tới đồ chơi mới…” Salazar dùng nĩa xiên trứng chần trên bàn ăn.
Nhìn Salazar bâng quơ kể lại, Helga và Peclers khổ cười——
Mỗi ngày rút xương 4 lần, lại dựa vào uống độc dược bổ về, dù là Huyết Tộc cũng chịu không nổi giày vò như vậy, Cain vì Rowena, thật là hạ vốn gốc. Bất quá, Sala, bất kể Cain ngàn không nên vạn không nên, cũng không nên dưới tình huống không làm rõ chuyện đã cắn sư tử nhà cậu, nhưng cậu có cần mang thù lâu vậy không?
“A, vậy thì…” Godric kéo dài âm, “Anh cần một ít răng nanh và móng tay của Cain. Mặt khác, Severus đã hẹn trước, buổi chiều sẽ tới giúp anh xử lý tài liệu, anh cũng nên cho thằng bé chút tạ lễ gì đi?” Godric lộ ra ngữ khí khổ não.
“Không sai, nước mắt Huyết Tộc thế nào?” Salazar hỏi.
“Ôi, Sal, em tốt quá.” Godric cười xán lạn, lật tờ báo.
Mà Helga có thể thề, bà trong nháy mắt ấy thấy được đôi mắt lam của Chúa Tể White Wizard hiện lên khôn khéo và giảo hoạt —— đây là Godric • Gryffindor.
“Há, mọi người đều có mặt à?” Rowena xuống lầu, phía sau theo một người thanh niên anh tuấn.
“Rowe, hôm nay dậy muộn đấy, bất quá có thể tha thứ…” Peclers ái muội nhìn thoáng Rowena và Cain, khẽ trêu, “Hehe có làm bánh ga-tô huyết tinh, Cain sẽ thích.”
“A, rất cảm ơn Hel.” Cain trước một bước kéo ghế cho Rowena, sau đó rất có phong phạm khom người, nói, “Nữ vương của tôi, mời ngài ngồi.”
Rowena ngoéo khóe miệng, ngồi xuống.
“Gody, có tin gì sao?” Rowena ăn một miếng jăm-bông.”Ngoại trừ đưa tin World Cup, còn lại đều là nhảm nhí. A, được rồi, vừa thấy một cái.” Godric uống một ngụm sữa, “Có một lão Muggle, bị giết ở Little Hangleton. Chết vì pháp thuật, Auror đã điều tra.”
“A, chắc là kẻ Harry nói.” Rowena đáp.
“Hẳn là vậy, chậc, vậy có cần đổi mấy giáo sư không?” Peclers hỏi.
“Không cần, tôi thấy bọn họ cũng được.” Rowena nói.
“Có lẽ tiết chăm sóc sinh vật huyền bí cần một vị, trong thời gian này tôi và Hel không phải phỏng vấn không ít giáo sư sao?” Godric nói.
“Đúng vậy, nhìn trúng một người.” Helga nói, “Cô Granolap. Cô ấy hầu như trả lời được tất cả bài thi của Rowena.”
“A?” Rowena cực kỳ kinh ngạc, độ khó bài thi bà ra chính bà biết.
“Cô ấy là một Hufflepuff, sau khi tốt nghiệp từng làm công việc nuôi trồng sinh vật huyền bí, thành tích ở trường không sai. Quan trọng nhất là, vị nữ sĩ này thích trẻ con.” Peclers nói.
“Đã vậy, thuê đi. Dù sao cậu là hiệu trưởng.” Salazar gật đầu.
Không sai, thay Dumbledore đảm nhận chức hiệu trưởng là Peclers • Estifan. Đây là kết quả năm người nhất trí thảo luận, sang năm trường có khách quý, vì thế các người sáng lập không tính thường trú Hogwarts như năm học vừa rồi. Salazar và Godric không thích làm hiệu trưởng, song song cũng không thích hợp. Về phần Rowena, mọi người nhất trí cho rằng bà nên hưởng thụ tình yêu. Do đó, Peclers nhận lấy trách nhiệm.
Khi bữa sáng sắp kết thúc, Loket mang một phong thư vào phòng ăn.
“Các hạ, thư của chủ nhân.” Loket giao cho Salazar.
“Ừ.” Salazar cầm lấy.
Ông mở thư, một cái khóa cảng duy nhất phía trên in——
Trận chung kết World Cup giới Quidditch lần thứ 422, ghế lô quý tộc số một. Thời gian khởi động: 8 giờ tối ngày 19 tháng 8.
Tốt, Salazar rất vui khi mình và các bạn sắp có một hoạt động không sai. Hơn nữa, ý đẹp của con không thể từ chối đúng không?
Vậy, đi xem đi.
Hơn nữa, theo ký ức Harry lưu lại, lần World Cup này tựa hồ có chút nhiễu loạn nhỏ, vinh quang của Slytherin, nên do các Slytherin tự tới vãn hồi.
Salazar cầm khóa cảng, kế hoạch điều gì.
…
Trang viên Malfoy
Lucius nhìn Dark Mark nhúc nhích trên cánh tay trái, có chút bất an đi tới đi lui trong thư phòng. Anh biết mình không thể trở lại bên cạnh Chúa Tể Hắc Ám, vì tất cả. Chúa Tể Hắc Ám hiển nhiên không phải Slytherin chính thống, hơn nữa Slytherin các hạ cực kỳ bất mãn vị nối nghiệp này. Gia tộc Malfoy là ủng hộ của Slytherin, mà không phải nô bộc của Chúa Tể Hắc Ám. Thế nhưng, anh phải dùng cách gì để xóa bỏ dấu hiệu không hề mỹ cảm này đây?
Tuy hơn một năm trước, Harry và Severus từng báo cho anh biết, có một loại độc dược có thể làm được. Thế nhưng tình huống hiện tại là, Harry không biết tung tích, Severus không để ý tới anh.Được rồi, cũng đều trách anh…
Đúng lúc này, lò sưởi bốc lên ánh lửa, sau đó đột ngột vang lên giọng của Severus: “Lucius! Lập tức tới đây, dẫn con của cậu về!”
A, Dragon?
Thằng bé tới Spinner’s End làm gì?
Trời ạ, hy vọng Dragon đừng làm gì khiến Severus động tay động chân trong độc dược.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...