Cơm trưa chấm dứt, mọi người tới phòng khách. Hugh ở lại thu dọn bàn ăn, Harry thấy Snape đi ra ngoài, liền đánh bạo muốn ở lại bên người Hugh, bị Draco lôi ra ngoài.
Khi Hugh thu dọn xong, lấy từ trong tủ lạnh ma pháp ra sa lad hoa quả đã sớm chuẩn bị tốt mang ra ngoài, Snape đang cùng Lucius trên lầu hai, xem ra là muốn vào thư phòng nói chuyện. Hugh tự nhiên biết bọn họ muốn nói gì, lặng im thu hồi tầm mắt, đặt hoa quả lên bàn, làm thủ thế “Mời ăn”.
Harry tuy đã no căng nhưng nhìn đến salad hoa quả tinh mỹ vẫn nhịn không được ăn mấy miếng to. Draco vỗ vỗ vai nó, “Harry, ăn ít thôi, trở về bụng lại đau mất.”
Harry đáng yêu thè lưỡi, “Sẽ không đâu. Draco, cậu có muốn ăn không?” Draco lắc đầu, cậu ta cũng không muốn vì một mâm hoa quả mà no đến nỗi mất cả hình tượng quý tộc, phụ thân sẽ bắt cậu ta chép năm mươi lần gia quy Malfoy mất!
Cuối cùng Harry xoa cái bùng tròn vo tựa vào người Draco, lười biếng nói: “Hugh, anh làm đồ ăn thật sự là quá ngon!” Hừ một tiếng, làm nũng Draco, “Draco, tớ no quá!”
Draco lấy tay xoa bụng cho nó, “Ngu ngốc! Ai bảo cậu ăn nhiều như vậy!” Harry xoay xoay, “Nhưng mà ăn ngon quá đi!” Nó kiên trì cho rằng hoa quả Hugh lấy đến tất nhiên ăn ngon hơn hoa quả mà nó đã từng ăn!
Draco bất đắc dĩ, tiếp tục xoa bụng cho nó.
Hugh nhìn về phía Narcissa, chỉ thấy bà mỉm cười nhìn Draco cùng Harry, cũng không có nửa điểm bất ngờ. Cậu thấy hơi kỳ quái, chẳng lẽ vợ chồng Malfoy đồng ý chuyện của Draco cùng Harry sao?
Không biết Draco đã sớm nói rõ tâm tư của mình với Harry với cha mẹ, tuy rằng vợ chồng Malfoy ngay từ đầu cũng không đồng ý chuyện bọn họ, nhưng Draco có một lý do mà bọn họ tuyệt đối không thể phản đối.
Harry là bạn lữ mệnh định của Draco!
Việc gia tộc Malfoy có huyết thống Veela ở giới phù thuỷ cũng không phải bí mật trong giới quý tộc, dung mạo hoàn mỹ của họ cũng tỏ rõ điểm này. Draco không lâu trước đây đã phát hiện thân thể mình xảy ra biến hoá vi diệu, tra trong sách của gia tộc, lại hỏi thêm các bức hoạ tổ tiên, xác định là điềm báo thức tỉnh huyết thống Veela. Mà người làm cho dòng máu Veela của cậu ta thức tỉnh, chính là Harry. Tới lúc cậu ta trưởng thành, huyết thống Veela sẽ hoàn toàn thức tỉnh.
Điều này khiến cho vợ chồng Malfoy hoàn toàn không có lập trường đi phản đối quan hệ của hai đứa, một Veela đã thức tỉnh là không có khả năng rời khỏi bạn lữ của mình, nếu không sẽ chậm rãi suy yếu, cho đến chết đi.
Malfoy coi ích lợi là tối thượng, nhưng người nhà càng thêm quan trọng. Vì Draco, người thừa kế duy nhất của gia tộc Malfoy, bọn họ không thể không một lần nữa suy xét hết thảy, bởi vậy mấy ngày nay Lucius cũng không thoải mái.
Thư phòng.
Snape cùng Lucius ngồi mặt đối mặt, trong nhất thời không khí có chút ngưng trệ.
Hay là Lucius phá vỡ trầm mặc, nhìn Snape sắc mặt nghiêm túc, dùng giọng điệu quý tộc ngâm nga nói: “Oh, Severus, tôi nghĩ cậu có chuyện quan trọng muốn nói cho tôi, thế nên chúng ta mới ngồi ở chỗ này.”
Snape suy nghĩ, vẫn là đi thẳng vào vấn đề, “Lucius, tôi cũng không muốn quanh co thử lòng anh nữa. Tôi chỉ hỏi anh, anh, còn định tiếp tục tùy tùng Người-kia sao?”
Nụ cười giả hoàn mỹ bên miệng Lucius nhất thời biến mất, một hồi lâu mới thấp giọng hỏi: “Severus, tôi không biết vì sao cậu lại hỏi như vậy? Có lẽ có chuyện gì, hoặc là nói, người nào thúc đẩy cậu bắt tôi phải quyết định?”
Snape dùng Bế quan bí thuật, Lucius không thể từ ánh mắt hoặc là biểu tình của hắn nhìn ra cái gì.
“Lucius, đúng vậy, anh đã đoán đúng.” Snape thong thả. Ánh mắt Lucius mang theo chút điềm nhiên, “Là vì cậu White sao? Severus.”
“Có thể nói như vậy.” Snape trả lời hơi ba phải cái nào cũng được, nhưng cũng cho Lucius đủ manh mối để phỏng đoán càng sâu hơn. “Xem ra cậu White vô cùng có mị lực, Severus, tôi còn tưởng cậu vẫn hoài niệm quý cô hoa bách hợp Gryffindor chứ.” (hoa bách hợp, hoa ly = Lily)
Snape nhíu mày, “Lucius, tôi mời anh qua đây không phải muốn cùng anh tham thảo các vấn đề riêng tư của tôi, nếu cái đầu của anh không bị thuốc mượt tóc lấp đầy đến mức không còn biết đường đình chỉ những câu hỏi vô vị thì trả lời câu hỏi vừa rồi của tôi.”
Lucius vuốt ve gậy đầu rắn, có chút bất đắc dĩ trả lời, “Được rồi, hy vọng cậu sẽ vừa lòng với đáp án của tôi. Severus, tôi nghĩ tôi phải tìm thời gian nói chuyện với Dumbledore, có lẽ gia tộc Malfoy có thể hơi bổ khuyết được lỗ hổng tài chính cho Hội phượng hoàng.”
Snape mày nhăn càng nhanh, “Lucius, ý của anh là……well, có lẽ anh nguyện ý nói cho tôi biết lí do anh làm ra lựa chọn này.” Snape không thể không kỳ quái, dù sao thì trước đó thái độ của Lucius vẫn khỗng rõ ràng, nhưng vẫn thiên hướng theo Chúa tể hắc ám. Hợp tác cùng một đám sư tử ngốc nhà Gryffindor thật sự rất không phù hợp với mỹ học của gia tộc Malfoy!
Lucius nhăn đôi lông mày mỹ nhân, “Oh, Severus, đây đều là vì Dra của chúng tôi. Với gia tộc Malfoy, truyền thừa là quan trọng nhất.”
Snape khó hiểu, “Nói thế là sao?” Lucius lắc đầu thở dài, “Severus, tôi nghĩ anh sẽ rất giật mình, ngài cứu thế chủ vĩ đại của giới phù thuỷ, Harry Potter, là bạn lữ mệnh định của Dra.”
Snape thật sự là lắp bắp kinh hãi, “Anh là nói huyết thống Veela của Draco thức tỉnh vì thằng ngốc Potter kia?” Merlin, hắn quả thực không thể tin được!
Lucius nói: “Nói đúng ra là có điềm báo thức tỉnh, chân chính thức tỉnh phải chờ tới lúc Dra trưởng thành.” “Đây không phải trọng điểm!” Snape không kiên nhẫn đánh gãy lời ông, “Bít tất Merlin ơi! Một Malfoy và một Potter ngu xuẩn! Chết tiệt! Điều này thật sự rất hoang đường!”
Lucius nhún nhún vai, “Được rồi, Severus, tôi cũng không muốn tin tưởng, nhưng Dra xác thực bởi vì Harry mà xuất hiện dấu hiệu thức tỉnh huyết thống, chúng ta không thể thay đổi.”
Snape run rẩy thái dương, mới nghĩ đến tương lai thằng ngốc Potter kia lại gọi hắn là cha đỡ đầu, hắn có xúc động muốn cho Merlin một tá Avada Kavadra.[ Sâu: Merlin: Sao mấy thứ này cũng tính lên đầu ta Arthur, bọn họ đều bắt nạt ta vua Arthur [ ôm đi ]: Ngoan, đừng khóc.]
Snape rối rắm trong chốc lát rốt cục miễn cưỡng tiếp nhận cái sự thật tàn khốc rằng tương lai sẽ có một đứa Potter kêu hắn là cha đỡ đầu, đặt lực chú ý quay lại chính sự, “Well, như vậy xem ra anh quyết định bỏ qua người kia?”
“Severus, phải biết rằng, có một cứu thế chủlàm con dâu, tôi không có lựa chọn nào khác.” Lucius cũng đã hết cách, đây không phải là bắt buộc trúng thưởng sao!
Snape đột nhiên lộ ra nụ cười giả khoái trá, “Xem ra tôi không cần tốn nhiều lời lẽ thuyết phục anh.” Lucius tao nhã nhếch mày, “Severus, chẳng lẽ hôm nay cậu định thuyết phục tôi rời khỏi trận doanh Thực từ đồ?”
“Đúng vậy.” Snape gật đầu, “Lucius, tôi nghĩ có lẽ anh có hứng thú nghe ý kiến của tôi một chút, dù sao thì cho dù anh không tùy tùng người kia thì Hội phượng hoàng cũng không phải sự lựa chọn thích hợp.”
Lucius quả nhiên biểu hiện ra hứng thú thật lớn, “Severus, xem ra cậu muốn cho tôi một kinh hỉ? Phải biết rằng, tôi vẫn luôn nghi ngờ cậu làm gián điệp cho Dumbledore.”
Ngón tay thon dài của Snape xẹt qua cạnh bàn, “Từng đúng vậy, nhưng nếu anh nguyện ý hợp tác với tôi, thì rất nhanh tôi sẽ không còn là gián điệp, mà gia tộc Malfoy cũng có thể độc lập đứng ngoài Thực tử đồ cùng Hội hượng hoàng.”
“Ah, Severus, tôirất chờ mong.” Lucius cảm thán nói, đôi mắt phượng màu xám kim híp lại.
Snape dừng trong chốc lát, giống như không biết mở miệng như thế nào, mà Lucius cũng không quấy rầy hắn.
Một lát sau, Snape chậm rãi mở miệng, “Lucius, anh có biết hồn khí không?” “Hồn khí?” Lucius nhíu mày suy nghĩ, về sau nói: “Tôi từng có xem qua một chút trong điển tịch của gia tộc Malfoy, đó là loại ma pháp đen cực kỳ tà ác. Phân liệt linh hồn…… Severus, điều cậu muốn nói có liên quan gì tới nó sao?”
“Đúng vậy.” Snape nói, “Lucius, thông qua con đường nào đó, tôi biết ma pháp đen chế tác hồn khí.”
Lucius giật mạnh đứng lên, “Cái gì? Severus, cậu đang nói cái gì? Điều này rất vớ vẩn! Không có khả năng! Ai cũng biết linh hồn đối với một phù thuỷ quan trọng biết bao nhiêu, không ai sẽ ngu xuẩn đến mức đi phân liệt nó!”
Snape rất trấn định, “Di chứng phân liệt linh hồn — điên cuồng, tàn bạo, thị huyết, mất lý trí…… Lucius, đây đúng là biểu hiện hậu kỳ của Chúa tể hắc ám, anh hẳn rõ ràng hơn bất kỳ kẻ nào khác.”
Lucius suy sụp ngồi lại trên ghế, “Đúng vậy, xác thực……” Làm phụ tá đắc lực của Chúa tể hắc ám, ông rõ ràng hơn ai hết những biến hoá của Chúa tể hắc ám.
Snape đều đã dự liệu được phản ứng của bạn tốt, dây mơ rễ má giữa gia tộc Malfoy cùng Chúa tể hắc ám không phải một câu hai câu có thể nói rõ, thậm chí khi Lucius sinh ra, ngay Lúc đó tộc trưởng Malfoy – Abraxas Malfoy, làm bạn tốt của Chúa tể hắc ám, thậm chí thiếu chút nữa để cho Lucius nhận Chúa tể hắc ám làm cha đỡ đầu, chính là sau vì đủ loại nguyên nhân mà không thành.
Một lát sau, Lucius hoàn toàn bình phục, trên khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ rốt cuộc tìm không thấy vẻ biến sắc vừa rồi, nhưng cũng không quý tộc nổi, “Severus, tôi nghĩ cậu muốn nói cho tôi không chỉ có như vậy?”
“Đương nhiên.” Snape gật đầu nói, “Lucius, ta còn biết Chúa tể hắc ám đã làm vài cái hồn khí, hồn khí là những thứ gì, giấu ở nơi nào.”
Lucius lại rất không hoa lệ mà kinh ngạc, “Vài cái? Severus, oh, Merlin hỡi! Gã còn không chỉ làm một cái!” Chúa tể hắc ám động kinh sao? Gã cho linh hồn là bánh mì có thể nói cắt là cắt sao? Merlin! Gia tộc Malfoy những năm gần đây rốt cuộc đi theo một tên điên nào thế này!
Lucius lần này rất nhanh đã khôi phục lại, gắt gao nắm xà trượng trong tay, “Được rồi, điều này thật sự đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng tôi. Severus, cậu nguyện ý nói cho tôi biết từ đâu mà cậu biết được điều này hay không? Tôi nghĩ việc này vốn phải là ngoại từ chính bản thân Chúa tể hắc ám thì ai cũng không biết đi?”
“Thật có lỗi, Lucius, tôi không thể nói cho anh.” Snape nói, nhưng trong giọng nói cũng không có bao nhiêu phần xin lỗi.
Lucius tuy có nghi vấn, nhưng là không thể tiếp tục truy cứu, “Được rồi, đây là bí mật của cậu. Như vậy, hồn khí có mấy cái? Là những gì?”
“Bảy cái. Lần lượt là hộp dây chuyền Slytherin, chén vàng Hufflepuff, vương miện Ravenclaw, Đá hồi hồn, con rắn bên người Chúa tể hắc ám, cò có một quyển nhật kí, cùng…… Harry Potter.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...