Vì chú ý chặt chẽ hành động của Harry, Snape, Ron và Hermione cứ thấy hành vi dạo gần đây của cậu cứ quái thế nào.
Lúc đi học thì hồn cậu cứ như đang ở trên mây, nhưng khi giáo sư hỏi điều gì thì đều trả lời chính xác, sau khi tan học thì cũng không trò chuyện nhiều với Ron và Hermione, chỉ thấy cặm cụi viết trên tấm da dê, dường như đang chuẩn bị một điều gì đó.
- --- nếu hỏi hiện tại Harry đang chú tâm vào việc gì nhất, Hermione và Ron sẽ không ngần ngại trả lời là theo đuổi Snape.
Nên họ sẽ không hỏi về những hành vi kì lạ của cậu.
Nhưng Snape lại không như vậy.
Hắn không thể nhịn được mà lao vào phòng hiệu trưởng, mặt âm u rít gào với cụ: "Albus, ông tốt nhất là nên quản thằng nhóc đầu quỷ khổng lồ kia cho kỹ! Nó giống hệt vẻ ngạo mạn của thằng cha nó! Tự đại! Lỗ mãng lại ngu xuẩn!"
"Từ từ, Severus, có chuyện gì đã xảy ra?" Dumbledore giơ bàn tay lên rồi lại hạ xuống, ý bảo người đàn ông áo đen hãy bình tĩnh lại.
Mặt Snape lọ rõ vẻ chán ghét, cười lạnh nói: "Chắc hẳn một tuần nay ông không tuần tra lâu đài? Đêm nào Potter cũng đi soi đêm, khoác thêm một..."
Hắn dừng một lát, mặt càng thêm ghét, như vừa nghĩ tới một ký ức không vui: "Khoác lên chiếc Áo choàng Tàng hình, đi loạn cả lên.
Thư viện, tháp thiên văn, phòng học không sử dụng, không dè chừng bất kỳ điều gì, ta còn bắt gặp nó mấy lần!"
"Mỗi ngày?" Dumbledore hơi kinh ngạc một chút, không đồng tình lắc đầu, "So với hồi đó, có sự dũng cảm là rất tốt, nhưng đi soi đêm mỗi ngày sẽ không tốt, thằng bé mới mười một tuổi, đang ở trường ---"
"Albus!!"
"Được rồi, Severus." Đôi mắt sau lớp kính bán nguyệt mang hàm ý trấn an nhìn Snape, cười tủm tỉm hỏi: "Nếu con tức giận như thế, tại sao lại không bắt quả tang thằng bé?"
Mặt Snape cứng đờ, sau đó mới lãnh đạm nói: "Ta đâu có biết rằng liệu đây có phải là kế hoạch ông an bài cho nó."
- -- từ sau vụ giáo sư Quirrell và Hòn đá Phù thủy, gần đây thì lâu đài vẫn gió êm gió lặng.
Dumbledore không việc gì phải tiếp tục hành động.
Hơn nữa --- nếu Dumbledore thật sự có kế hoạch gì, chắc chắn sẽ thông báo Cho Snape để hắn quan sát.
Nên lí do này thật không mấy thuyết phục.
Snape lại dùng gương mặt âm trầm nhìn Dumbledore, mười phần khí thế.
"Kế hoạch cần phải coi lại." Dumbledore đan mười ngòn tay thon dài trước ngực, đầu ngón tay hướng về bản thân.
Đây là tư thế khi ông trầm ngâm: "Severus, thích mạo hiểm là điều bình thường, nhưng nếu vượt quá giới hạn thì con hãy nhắc nhở đứa bé."
"Ta biết rồi." Snape trầm giọng trả lời.
Hắn xoay người rời khỏi văn phòng hiệu trưởng, lướt nhanh qua các dãy hành lang, đi ngang qua một đám quỷ khổng lồ ngu ngốc thích dính họa vào thân, sau đó thì nhìn lên cầu thang.
Ở đây có một của sổ vòm đá, do không cách một lớp một lớp kính, có thể thấy rất rõ khóa tập bay của những phù thủy nhỏ, hắn biết thế nào cũng sẽ có một đứa họ Potter trong đấy.
Snape dừng bước, nhìn qua.
Trên mặt cỏ, Slytherin mặc áo choàng xanh và Gryffindor mặc áo choàng đỏ phân rõ hai nhà, nhìn từ tằng 8, ai cũng như một điểm nho nhỏ, hoàn toàn không rõ mặt.
Tầm mắt Snape tìm kiếm ở bên màu đỏ một lần, cuối cùng vẫn bỏ cuộc.
Hắn không phải gấp làm gì, chỉ cần chờ đến buổi tối khi bắt được Potter soi đêm......!Là hắn có thể trừ thật nhiều điểm.
Khóe miệng Snape gợi lên nụ cười lạnh châm chọc.
Cả tuần nay, hắn nhạy bén thấy rằng Potter muốn trốn hắn.
Đối với người chưa từng được ai thích – Snape - thì đây hẳn là chuyện không lạ --- nhỉ?
Nhưng hắn lại bắt đầu thấy bực khi Potter không biết đúng sai.
Dù vậy thì sao? Chỉ vì mình vừa thả lỏng một chút, thì liền không nể nang ai đi soi đêm mỗi ngày? Cuối cùng cũng bắt đầu lộ rõ bản tính rồi sao?
Giống y như tên Potter lớn, thích làm màu, lỗ mãng và tự đại, khiến đối phương phải ghét.
Quả nhiên nó vẫn là thằng nhóc họ Potter!
Mặt Snape hiện rõ sư chán ghét cùng tức giận, ném áo choàng ra phía sau rồi nhanh chóng rời đi.
Với ý nghĩ "phải bắt cho bằng được Potter rồi hung hăng trừ điểm để nó nhớ đời", đến lúc tuần tra đêm hôm nay, Snape không tiếp tục giả mù với thằng nhóc cứ đi dạo loạn cả lên.
Hắn ẩn mình trên tầng hai, chờ Potter đi ngang qua.
Vài lần trước hắn đã phát hiện, khi Potter đi soi đêm thì luôn có một lộ trình nhất định, cuối cùng chắc chắn sẽ đến tầng hai ở rất lâu.Hiện tại hắn muốn coi thử xem thằng nhóc kia muốn trộm cái gì ở đây.
Trong mắt Snape lóe lên tia lạng lùng, trầm mặc không lên tiếng.
Ánh trăng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, khiến cả hành lang sáng như ban ngày.
Trong không gian yên tĩnh, đột nhiên xuất hiện tiếng bước chân cùng tiếng hít thở nho nhỏ.
Snape hít thở chậm lại, lẳng lặng chờ âm thanh đằng xa ấy lại gần, sau đó lại đi vụt qua, quẹo vào chỗ nào đó cách đây không xa.
Hắn vội vàng đuổi theo, trong lòng xuất hiện suy nghĩ kinh khủng mà kì dị.
Đằng trước là nhà vệ sinh nữ, nửa đêm Potter đến nhà vệ sinh nữ làm cái gì?!
Chẳng lẽ, thằng nhóc đó có bí mật không thể cho ai biết......!Không có khả năng!
Xu hướng tính dục của Potter rõ ràng......!
Snape không biết nên tin hay không, biểu tình càng ngày càng nhiêm trọng.
Hắn ở cửa chần chừ trong chớp mắt, cuối cũng vẫn nhân chân đi vào.
- --------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Snape: Không có khả năng! Xu hướng tính dục của Potter rõ ràng là ta!!
- ---------------
Mint: đăng lên cho mọi người biết rằng tui không drop:vv.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...