Không có Snape Slytherin vẫn như trước, ngoài việc chủ nhiệm hiếm khi gặp mặt, lớp độc dược và Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám rối tinh rối mù thì không có điểm mới nào khác.
Gryffindor và Slytherin vẫn là kẻ thù, nhìn thấy mặt nhau một hai lời không hợp rồi nhắm đũa phép, nhưng khi Nhóm Đạo tặc giải tán, sức chiến đấu của Gryffindor cũng không còn mạnh mẽ, hai bên cùng lắm cũng chỉ ném mấy thần chú ác ý nho nhỏ, ngáng chân gì đó mà thôi, còn quy mô lớn “dùng binh khí đánh nhau” như mấy năm trước thì không xảy ra nữa.
Ngoài trợ lý hiệu trưởng mới tới thì Hogwarts gần như có thể nói là yên bình, nhưng dù vẻ ngoài trong trường học tương đối yên bình nhưng cũng không khiến trợ lý mới tới này cảm thấy bình tĩnh.
Gellert không thể ngờ được mình lại nhìn thấy một ngôi trường như vậy!
Hogwarts nước Anh, cùng Beauxbatons nước Pháp và Durmstrang nước Đức được gọi là ba ngôi trường tốt nhất giới phù thủy, trong đó Hogwarts lấy lịch sử lâu đời và thanh danh của bốn nhà sáng lập mà giữ vững, Durmstrang nổi danh vì pháp thuật hắc ám, dù sao thì nó là ngôi trường duy nhất công khai dạy pháp thuật hắc ám, mà Beauxbatons thì hiền hòa hơn, nghe nói từ khi thành lập trường tới nay Beauxbatons chưa có sự cố pháp thuật nào, hiển nhiên, Beauxbatons luôn nghĩ mọi cách để đảm bảo an toàn cho các phù thủy nhỏ.
Gellert cũng không sống và học tập ở Hogwarts nhưng ông biết tình cảm của Dumbledore với Hogwarts, ông còn nhớ một trong những nguyên nhân Dumbledore từ chối làm bộ trưởng Bộ Pháp thuật nước Anh sau khi “đánh bại” ông chính là cậu ấy “bằng lòng cống hiến cả đời cho Hogwarts”.
Là một học sinh vì thực nghiệm luyện kim làm nổ Durmstrang rồi bị đuổi học, Gellert rất khó hiểu với tình cảm của Dumbledore với trường học, nhưng cũng không phải không hiểu sự trân trọng của Dumbledore với ngôi trường.
Nhưng xem ông thấy gì? Xung đột, mâu thuẫn, khinh bỉ, chèn ép… mà toàn bộ nguyên nhân đều do mày là Gryffindor còn tao là Slytherin?
Merlin ơi, dù mình lãnh đạo Thánh Đồ tiến lên một “thời kỳ hắc ám” nhưng không hại Durmstrang đã là một quy luật thành văn. Thế mà Hogwarts hiện tại, xin cho phép ông nói vậy, cái tên Voldemort còn chưa gây chiến, nhưng kỳ thị và chèn ép trong trường đã trở thành thói quen, cho tới khi lần đầu tiên Gellert đi theo Dumbledore tới bệnh thất xử lý “trò đùa nhỏ” giữa các học sinh (theo Dumbledore nói), ông giật mình nhìn một học trò Slytherin năm nhất cần phải mọc lại xương tứ chi, lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt không quý tộc trước người khác.
Khiến ông không chịu được có thể chính là lời nói tiếp theo của Dumbledore, “Con trai à, trò xem trò cũng không bị sao, các sư tử nhỏ Gryffindor chỉ là quá mức lỗ mãng, thầy nhất định sẽ phạt cấm túc chúng, trò không cần phải nói cho gia đình.”
Mang theo cái mác trợ lý trên thực tế là Chúa tể Hắc ám đời trước ngài Kape cứ thế đứng một bên, nhìn Dumbledore mang tiêu ra thổi để con rắn nhỏ năm nhất kia từ bỏ quyền lợi mình nên có, lại nhìn sang bà Pomfrey bên cạnh và giáo sư McGonagall vẻ mặt không gợn sóng, Gellert đột nhiên nhận ra đây không phải là lần đầu tiên, căn bản là đã quen rồi!
Gellert vốn đã cực ngạc nhiên vì vẻ ngoài già cả của Dumbledore, được rồi, ông cảm thấy bề ngoài vẫn có thể lấy lý do “Al tăng tính thuyết phục” để giải thích, nhưng hiện tại, ông cụ có râu mỉm cười thật sự khiến ông không nhìn rõ được, đây mới thật là thanh niên tóc nâu thiện lương, trái tim tốt đẹp trong trí nhớ sao? Thật sự là thanh niên đã nói với ông rằng “Xin lỗi, tôi chỉ vì hòa bình giới phù thủy” sao? Thật sự là Albus sau khi “giam” ông lại cũng không dám tới gặp mặt một lần sao?
Gellert như là lần đầu tiên quen biết, khi mình làm nổ nửa trường học rồi bị đuổi, mà Hogwarts hiện tại còn chiến trường hơn cả chiến trường. Làm trợ lý hiệu trưởng, ông tận mắt thấy một đôi bạn tốt, chỉ vì trong lễ phân loại một được phân tới Gryffindor, một được phân tới Slytherin mà vài ngày sau trở mặt, chị em họ cũng có quan hệ huyết thống sau khi bị tách ra bị ép hận thù đối phương. Thậm chí có một lần đi ngang qua một phòng học Gellert đã nghe thấy tiếng khóc của cô bé làm chị, cô bé không muốn tấn công em trai nhưng không tấn công sẽ bị cả nhà bài xích, mà em trai cô bé thì rất cảm thông cho chị mình, vì bên kia cậu bé cũng vậy.
Chuyện như vậy, đến cuối cùng Gellert không biết nên đi trách ai? Bọn nhỏ? Không, chúng vẫn còn là trẻ con, có thể hiểu được gì chứ? Các giáo sư, a, đừng nói nở nụ cười, các giáo sư chỉ có thể xem như khoanh tay đứng nhìn; cuối cùng, Albus Dumbledore, hiệu trưởng Hogwarts, ông cụ râu bạc điên điên khùng khùng.
Gellert cứ thế mang tên Kape mỗi ngày đi theo Dumbledore, ông bắt đầu chậm rãi nhận ra tác dụng của thời gian – quá khứ vĩnh viễn sẽ không trở lại. Ông biết khung ảnh trên bàn Dumbledore, trên thực tế có thể nói đối phương cố ý đang thăm dò phản ứng của ông, Gellert tự mình cảm nhận được dục vọng khống chế của Dumbledore còn đáng sợ hơn cả mình, ít ra ông cũng là chúa tể hoàn toàn xứng đáng của Thánh Đồ, sẽ không để ý chuyện linh tinh như ai liên hôn với ai.
Đúng vậy, mình còn không có một bức ảnh để nhìn. Nhưng khi Gellert biết khung ảnh kia trống rỗng thì cảm thán, giữa ông và Al đã kết thúc ở quá khứ, nhưng ông vẫn giam mình ở đó, cho rằng Al của ông vẫn ở, kỳ thật ông không biết, Al của ông đã sớm rời đi, trở thành Albus Dumbledore hiện tại.
Nghĩ vậy, Gellert thở dài, xem ra Abra phán đoán đúng, mà mục đích chạy tới đây của mình cũng coi như đạt được rồi. Năm học này chấm dứt thì rời đi, Gellert không hề nghĩ tới vấn đề nếu như mình đi ngay giữa năm học ai sẽ tới nhận ca, vấn đề “nhỏ” như vậy không cần Chúa tể Hắc ám trước đó suy nghĩ, mà ở góc độ Dumbledore không chú ý Gellert nhìn cụ, coi như mình than thở mình thất tình vậy.
Nhưng nghĩ lại mình đã từng cố chấp với Bảo bối Tử thần, còn hơn cả Dumbledore cố chấp về “hòa bình giới phù thủy”, Gellert đặc biệt muốn thở dài, Albus, cậu có biết hay không, dù cố chấp với cái gì, khi mà quá cố chấp sẽ trở thành ma chướng, cuối cùng giam mình vào trong, không ra được mà cũng không cầu được.
— Tôi là đường ranh giới rốt cuộc Gellert suy nghĩ cẩn thận —
Đối lập với Hogwarts yên bình như mấy năm trước, giới phù thủy bắt đầu rung động, nguyên nhân rất đơn giản, Voldemort mở rộng thế lực của hắn.
Khác với con đường vài năm trước, lần này Voldemort bắt đầu tranh giành nhân tài khắp chốn – độc dược, luyện kim, cổ ngữ,… chỉ cần bạn có tài thì đều sẽ được “mời”, gia chủ Black tự kiêm hướng dẫn viên du lịch đưa tới biệt thự Voldemort một vòng.
Sau khi đi ra biệt thự kia các phù thủy chỉ có ba kết cục – trở thành Tử thần Thực tử, gia nhập vào gia tộc Malfoy, hoặc là biến mất.
Đúng vậy, biến mất, phù thủy nhạy bén đã phát hiện gần đây không ít người đột nhiên biến mất, có lẽ một hai nhà thì còn có thể nói là họ đi nơi khác, nhưng hơn mười hai mươi nhà biến mất thì không thể giải thích được. Mà họ lại biến mất đến mức khá “sạch sẽ”, khiến không ít phù thủy Hội Phượng Hoàng trong Thần Sáng đập bàn tức giận những con rắn độc Slytherin gian xảo, rõ ràng là chúng làm nhưng lại không có chứng cớ.
Phong ba nổi lên, những nơi yên bình dần ít đi.
Hogwarts được coi là một nơi, dựa vào địa vị đặc biệt của nó trong tâm trí phù thủy nước Anh thì nó khá là “sạch sẽ”, chẳng qua Dumbledore đã gây ra tác dụng gì trong đó thì tất cả mọi người không để mắt đến; rồi tới St Mungo, với địa vị trung lập vốn có của nó chỉ cần phù thủy tiến vào làm việc ở St Mungo thì sẽ không bị “gọi về”; nơi cuối cùng thì kỳ lạ hơn, là gia tộc Malfoy.
Tin tức liên hôn giữa Malfoy và Black thời gian trước vẫn còn văng vẳng bên tai, mà Lucius được Voldemort coi trọng cũng chỉ mới như ngày hôm qua, nhưng qua một đêm, lập trường vốn có của gia tộc Malfoy lại mơ hồ.
Phù thủy lần đầu tiên từ chối Voldemort gọi về ôm may mắn tìm nơi nương tựa gia tộc Malfoy, rồi thành công không bị “gọi về” lần nữa thì toàn bộ giới phù thủy ồ lên. Lucius Malfoy, một gia chủ trẻ tuổi gấp gáp phải tiếp nhận gia tộc, trước đó còn cố gắng để giữ gìn gia tộc, hiện tại đã có tư cách ngang vai Chúa tể Hắc ám bảo trì trung lập! Hơn nữa khiến người ta phải nghẹn họng chính là, y thành công!
Nhất thời, giới phù thủy lại rung chuyển lần hai, vô số phù thủy trung lập mang tâm tư khác nhau như tìm được tổ chức, chặt chẽ đoàn kết vây quanh Malfoy là thế lực thứ ba.
Một số quý tộc nhỏ đã tuyên bố trung thành với Voldemort không phải không đa nghi, nhưng là kẻ chứng kiến người đầu tiên ngang bướng bị Voldemort dùng thủ đoạn trấn áp thì họ hiểu, vị đại nhân kia chỉ dễ dàng tha thứ trong giới hạn nhất định, mà phản bội thì không nằm trong giới hạn này.
Cứ như vậy, trước một tháng lễ Giáng sinh, rung chuyển thứ hai của giới phù thủy cơ bản là ngừng lại, thế lực Hội Phượng Hoàng do phù thủy trắng cầm đầu, thế lực Tử thần Thực tử do Chúa tể Hắc ám cầm đầu, và thế lực thứ ba do người Malfoy cầm đầu hình thành. Trong đó, hai thế lực trước đều tương đối nghiêm mật, tương đối có tổ chức, mà thế lực thứ ba thì khá rời rạc, nói khó nghe thì là kém cỏi nhất.
Ngay lúc các gia tộc chuẩn bị đón người thừa kế nhà mình để giáo dục về “thế lực mới nhất của giới phù thủy” thì tin tức truyền ra từ gia tộc Malfoy lại khiến giới phù thủy bùng nổ – Lucius Malfoy sẽ cử hành hôn lễ vào Giáng sinh, mà người kết hôn với y, là gia chủ Prince, máu lai Slytherin gần như bị mọi người quên mất – Severus Snape Prince.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...