“Xin chào, bọn nhỏ!” Mặc áo choàng phù thủy màu tím có gắn sao Dumbledore đứng trong lễ đường Hogwarts, bây giờ là thời gian bữa tối, vừa mới kết thúc nghỉ hè các động vật nhỏ trở lại Hogwarts từ mọi nơi, sau khi xem một lần “phân loại” mới không thể không nói chuyện, hiện tại mỗi người đều đói bụng chờ hiệu trưởng hoàn thành lời tuyên bố. Dựa theo kinh nghiệm bình thường thì lúc này sẽ không quá dài.
Nhưng hôm nay họ tính sai, vì giữa hiệu trưởng và giáo sư McGonagall có thêm một người nữa, trên thực tế, mỗi một động vật nhỏ lúc tiến vào đều cẩn thận chú ý một chút.
Mắt lam, tóc vàng, Merlin ơi! Không thể trách có một số nữ sinh nhỏ đỏ mặt, thật sự là chất lượng giáo sư Hogwarts quá kém, nghĩ tới chùm râu của cụ Dumbledore, chiều cao của giáo sư Flitwick, cái bụng bia của giáo sư Slughorn, ừm… còn cả giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mỗi năm đổi một lần không nhớ nổi mặt nữa chứ… Thật sự, một người bình thường, diện mạo đàng hoàng, ăn mặc khéo léo như vậy đúng là không nhiều lắm.
“Lại một năm học mới, thầy thấy các trò đều rất vui nhưng cũng cần phải tuyên bố một vài chuyện đáng tiếc.” Dumbledore vẫn mỉm cười, chẳng qua những người quen cụ sẽ biết tâm trạng cụ không tốt lắm, “Bạn học Remus Lupin Gryffindor vì lý do cá nhân mà không thể không rời khỏi trường, a, còn cả bạn học Snape Slytherin nữa.” Thật ra hai học sinh rời khỏi trường cũng không đáng để Dumbledore nói vào bữa tiệc khai giảng, nhưng Lupin là một Huynh Trưởng Gryffindor được coi trọng, Snape lại là một bậc thầy độc dược nổi danh, hai người cứ thế rời đi nhất định sẽ dẫn tới không ít nghi vấn, nên Dumbledore nói công khai cũng là điều dễ hiểu.
Lupin rời đi năm trước thì không sao, nhưng còn Snape… trong đôi mắt của Dumbledore ngưng tụ lốc xoáy, cụ còn nhớ trước khai giảng, con ưng vàng nhà Malfoy kiêu ngạo bay vào phòng làm việc của cụ, khiêu khích nhìn Fawkes một cái rồi bay đi
Vì Kape tương tự với Gellert, Dumbledore sửa lại kế hoạch “hư cấu” mình đã định ra, ngược lại để Kape đi theo mình cả ngày, là một trợ lý thực sự.
“A, Leo,” Sự thật chứng minh Dumbledore cũng không phải vạn năng, ít nhất khi nhìn Kape cụ không thể gọi “con trai của tôi”. “Giúp tôi đọc thư nhà Malfoy đi.” Một trong những việc của trợ lý chính là giúp hiệu trưởng xử lý một số thư tín, a, đương nhiên phải được bản thân hiệu trưởng đồng ý.
“Vâng, hiệu trưởng Dumbledore.” Là học sinh tốt nghiệp từ Beauxbatons, hành động của Leo Kape lại giống người nước Đức hơn, nghiêm túc cẩn thận, không thích nói chuyện.
“Hiệu trưởng, gia chủ Malfoy thông báo tới ngài, từ hôm nay bạn đời của y đã tốt nghiệp.” Leo xem nhanh rồi tổng kết.
“Bịch”. Dumbledore đập rung cả khung ảnh trên bàn, cụ đi đi lại lại trong phòng, miệng nói, “A, thật sự là đáng tiếc… A, thật đúng là… Leo, anh có thể giúp tôi đi tìm Minerva chứ?”
“Đương nhiên rồi, thưa hiệu trưởng Dumbledore.” Leo gật đầu, buông thư rồi ra khỏi.
“Lucius Malfoy!” Xác nhận Leo đã rời đi, trong mắt Dumbledore ngập tràn tức giận, mình trả giá nhiều như vậy không phải là hy vọng có thể làm dịu quan hệ với Snape sao? Hiện tại thì tốt rồi, Snape được Lucius trực tiếp tuyên bố “tốt nghiệp”, sao cụ có thể đi tiếp xúc với thằng bé, không tiếp xúc sao cụ giải thích được, không giải thích về ấn tượng của Snape với Hội Phượng Hoàng không phải sẽ vĩnh viễn không được chứ?
Dumbledore hít sâu vài cái mới không để mình phát hỏa ngay tại đương trường, hiện tại nơi này không chỉ có một mình cụ mà còn có một trợ lý, trước khi làm rõ lập trường của Leo cụ không thể để lộ nhược điểm của mình ra được.
Nhìn khung ảnh trống, sau khi tức giận qua đi Dumbledore lại đánh giá thế lực hai bên, kỳ nghỉ này không phải cụ không thấy được thay đổi của Lucius, tuy Snape không tới trường nhưng vì Snape, gia tộc Malfoy đã đắc tội với gia tộc Black, và đang tham khảo thái độ của Lucius chống lại Tom. Có lẽ… gia tộc Malfoy cũng không kiên định bên kia nữa?
Đến lúc đi hỏi gián điệp của cụ rồi, Dumbledore nghĩ, ngón tay vuốt khung ảnh trống. “Hiệu trưởng Dumbledore, tôi và giáo sư McGonagall đã tới.” Tay cụ dừng lại, nhìn về phía cửa không hiểu: Gel, thật là cậu sao?
— Tôi là đường ranh giới Dumbledore chấm dứt nhớ lại —
“Ngoài ra thì chúng ta hoan nghênh hai vị giáo sư mới đã đến.” Dumbledore làm tiếp nghĩa vụ hiệu trưởng của cụ, “Vị này chính là giáo sư Cese giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám năm nay.” Một giáo sư còn trẻ ngồi ở cuối cùng đứng dậy cúi đầu, phía dưới vỗ tay thưa thớt, ai mà không biết mỗi năm đều thay một vị giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám chứ, “Và giáo sư Fresh dạy độc dược học.” Một ông già gầy còm ở cạnh giáo sư Cese đứng lên. Giọng cụ Dumbledore lại tiếp tục, “Giáo sư Fresh năm nay tạm thời làm chủ nhiệm Slytherin, giáo sư Slughorn đã xin nghỉ dài hạn, a,… bọn nhỏ các trò cũng biết, thầy ấy đã bồi dưỡng ra một bậc thầy độc dược, Hiệp hội Nhà bào chế thuốc càng cần thầy ấy hơn.”
Các động vật nhỏ vẫn vui vẻ, vì người chúng cảm thấy hứng thú nhất vẫn còn chưa được giới thiệu, còn các Slytherin tương đối thất vọng, tuy họ không quá vừa lòng với giáo sư Slughorn nhưng một ông già gầy còm như vậy làm chủ nhiệm… Merlin ơi! Cụ phái ông ta đến để khảo nghiệm thẩm mỹ quý tộc à?
“Vì ban giám đốc quan tâm tới mọi người nên hôm nay chúng ta có thêm một chức vị, trợ lý hiệu trưởng, chính là ngài Leo Kape bên cạnh thầy.”
Người được kêu là trợ lý hiệu trưởng đứng dậy, lễ tiết xuất thân quý tộc khiến Slytherin và một số ít Ravenclaw hai mắt sáng ngời, “Rất vui khi được cùng mọi người trải qua một năm học tuyệt vời.” Giọng anh ta khá nhẹ, mang theo giai điệu không hiểu nào đó.
“Rào rào” Phía dưới vỗ tay nhiệt liệt chưa từng có, nghĩ mà xem, có lẽ ngài trợ lý này đứng một mình thì thật sự không phải là đẹp trai, nhưng đứng cạnh hiệu trưởng Dumbledore thì phải là một trời một vực đó!
“Ngài Kape là trợ lý của thầy, văn phòng của thầy ấy cũng ở ngay cạnh văn phòng hiệu trưởng, nếu các trò có việc gì mà không tìm thấy thầy thì có thể trực tiếp đi tìm thầy ấy.” Dumbledore vẫn mỉm cười, hoàn toàn không quan tâm gương mặt suy ngẫm của các động vật nhỏ phía dưới nghe lời cụ nói. “Được rồi, đã nói nhiều, tất cả mọi người đều đói bụng, vậy chúng ta bắt đầu thôi.”
Dumbledore vung tay lên, trong chén đĩa bắt đầu xuất hiện các loại đồ ăn, các động vật nhỏ tốp năm tốp ba quây lại vừa nói chuyện phiếm vừa ăn tối, không ít người còn trộm ngắm trợ lý hiệu trưởng.
“Kịch”, ở nơi không ai chú ý Narcissa đánh gãy móng tay của mình, cô biết rõ quan hệ giữa Snape và Lucius hơn mọi người trong Slytherin, máu lai kia lại rời khỏi, thế mà nó dám rời khỏi!
Đừng nói với cô “lý do cá nhân” gì cả, Narcissa biết rõ quý tộc, hơn nữa Snape lại là một máu lai Slytherin không có thế lực, phía sau căn bản không có lý do rời khỏi Hogwarts, trừ khi… trừ khi nó đã trung thành một gia tộc nào đó.
Nhưng một bậc thầy độc dược gia nhập liên minh là một chuyện rất lớn trong giới quý tộc, mà gia tộc Black cũng không nhận được bất cứ thiệp mời nào từ phương diện này thì có thể thấy được Snape cũng không trung thành với nhà ai, vậy nơi duy nhất nó có thể đi tới… là biệt thự Malfoy, Lucius.
“Tiểu thư Narcissa, cô khỏe chứ?” Như là phát hiện ra cái gì, Mina Prince khẽ hỏi, nghỉ hè này, tiểu thư Bella lập gia đình, theo lý thì liên hệ giữa mình và gia tộc Black phải lạnh dần nhưng sau khi thương lượng với cha, Mina quyết định ôm chặt đùi Narcissa, tiếp tục đi theo phía sau gia tộc Black, dù sao thì vị đại nhân kia thiên vị gia tộc Black đã là chuyện rõ mười mươi.
“Không có gì.” Narcissa nhỏ giọng trả lời, rũ mắt xuống, không phải cô không đoán được suy nghĩ của Mina chẳng qua cô không quan tâm. Từ vài câu nơi Orion cô đã biết người thừa kế gia chủ Prince đã xuất hiện, như vậy dù người thừa kế kia vô dụng đến bao nhiêu thì chi thứ Prince cũng chỉ có thể đứng nhìn, không cần nói vì gia chủ chi thứ Prince muốn cứu vãn danh dự mà tuyên dương khắp nơi tiêu chuẩn mở ra biệt thự gia chủ Prince nữa.
Đương nhiên ý tưởng của gia chủ chi thứ Prince là tốt, bạn xem tiêu chuẩn khó khăn đến vậy chúng tôi không làm được thì cũng có thể tha thứ mà, đáng tiếc, Narcissa hơi hơi cười lạnh, lại xuất hiện một người thành công kế thừa gia chủ, danh dự của chi thứ Prince tuyệt đối sẽ bị lung lay một lần nữa trong giới quý tộc. Mà lúc này, chỉ sợ họ khó đứng lên.
Một là gia chủ quý tộc máu trong lâu đời, một là chi thứ Prince nhiều lần phá hỏng danh dự, tên ngốc cũng biết nên lựa chọn bên nào!
Mina… Prince sao, tôi chờ kết cục của cô.
Có đôi khi con người lại kỳ quái như vậy, khi họ ở nghịch cảnh, gặp người đáng thương hơn họ họ lại cảm thấy tốt hơn nhiều, còn đào rỗng tâm tư đi nhục nhã những kẻ đáng thương hơn họ.
Cissy… cách Narcissa không xa, Regulus nhìn chị gái của mình, thở dài trong lòng.
Ở biệt thự Voldemort hiển nhiên cậu được phép biết nhiều chuyện hơn, Snape kế thừa biệt thự Prince chính là một trong số đó. Nhưng tin tức này khi được báo cho Voldemort, ngoài dự đoán của cậu, Voldemort cũng không trực tiếp phái người tới mượn sức như thường lệ mà chỉ một câu “đã biết” đơn giản rồi bỏ qua.
Đi theo Voldemort học tập Regulus biết thực lực của vị đại nhân kia hơn tất cả mọi người, nghĩ lại mình có thể được đại nhân tự mình chỉ đạo, hơn nữa đại nhân còn hứa hẹn sau khi mình tốt nghiệp sẽ ấn dấu hiệu đại diện cho vinh dự kia, Regulus đã cảm thấy tốc độ máu chảy nhanh hơn, trái tim đập “bang bang” liên hồi.
Cũng vì vậy, thái độ Voldemort đối xử với Snape cũng khiến Regulus ghi vào lòng.
Nhìn chị gái khẽ cúi đầu, sao Regulus lại không biết cô nghĩ gì chứ? Thôi, tìm thời gian nhắc cô đừng tìm Snape gây chuyện, thái độ vị đại nhân kia không rõ ràng, họ không có thực lực đấu với một gia chủ độc dược thế gia đâu!
Còn Lucius… Regulus không phải không thừa nhận, mình ghen tị y, cũng là người thừa kế nhưng cậu không theo kịp Lucius. Tình huống hiện tại rõ ràng là gia tộc Malfoy bội ước nhưng nghĩ tới thái độ không thèm để ý của vị đại nhân kia… Regulus lại thầm thở dài, họ không đến lượt không phải sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...