Được Harry đồng ý, Tom bắt đầu xử lý chuyện hôn lễ.
Harry từ chối hôn lễ họ bị lợi dụng, biến thành cuộc tranh đấu giữa phù thủy máu trong, Tom cũng hiểu điều đó.
Theo lý mà nói, hôn lễ của Chúa tể Hắc ám, chắc chắn số người được mời sẽ nhiều, nhưng được Harry sàng lọc thì họ… đều bị giảm đi nhanh chóng.
Ấn tượng không tốt, loại, nghe nói hành vi không chính trực, loại, mình không vừa mắt, loại!
Dù sao đây là hôn lễ của anh, dù người Tom mời nhưng là một nhân vật chính, hừ hừ!
Khi Harry không ngừng cắt bỏ danh sách thuộc hạ đưa lên, Tom biết điều đứng một bên không nói gì. Harry đang vui vẻ, đừng làm phiền anh. Giống như một sư tử đang chơi vui, bỗng nhiên bị người khác quấy rầy vậy. Hậu quả có thể nghĩ rồi.
Lúc này họ đã đến Ai Cập.
Harry cực kỳ có hứng thú với kim tự tháp Ai cập, chúng luôn khiến người ta cảm thấy thần bí mà kỳ lạ. Thậm chí ở nơi phù thủy cho phép Harry đã đi vào vài kim tự tháp trong đó. Bên trong có rất nhiều pháp thuật hắc ám và trận pháp. Thật sự không chăm chú thì sẽ dễ dàng bị trúng lời nguyền.
Nhưng cũng vì kim tự tháp thần bí đó, rốt cuộc Harry đã tìm được phương pháp kết nối hai không gian. Có thể nói, chuyến đi này cực kỳ quan trọng.
“Winter, cám ơn ông.” Nhìn trận pháp được nghiên cứu thành công, Harry cười nói.
Dù sao Harry cũng là phù thủy hắc ám gà mờ, kể cả khi nguyên tố pháp thuật trong cơ thể đã cân bằng, nhưng anh vẫn không bằng Winter và Tom về mảng pháp thuật hắc ám, những năm gần đây anh vẫn tránh xa pháp thuật hắc ám theo bản năng. Vì thế, trong quá trình, công lao của Winter không nhỏ.
Winter gật đầu, không nói gì. Phù thủy hắc ám này xưa nay đều vậy, trầm mặc ít lời lại khiến người ta yên tâm hơn cả.
Giữa tháng chín, Harry về nước Anh.
Một tháng du lịch khiến tâm trạng anh cực kỳ tốt, cơ thể hơi cứng ngắc vì ngủ say bốn năm đã khôi phục bình thường, nguyên tố pháp thuật trong cơ thể cân bằng, lúc này pháp lực anh đã khôi phục thời kỳ mạnh nhất.
Đũa phép mới rất thích hợp, thật giống như ông bạn theo mình lâu năm, đũa phép mới Harry dùng không khác gì với đũa phép cũ.
Lúc này còn chưa qua mùa hè, Harry luôn làm biếng, trở về vào cuối tuần, anh cũng không đi ra ngoài, cùng lắm vào chập tối đi xung quanh một chút, hàn gắn tình cảm với vợ chồng Potter.
Vợ chồng Potter cực kỳ có cảm tình với người hàng xóm đã biến mất bốn năm, lúc này họ còn chưa có con, nhưng tình cảm của họ vẫn khiến Harry cực kỳ hâm mộ. Nhiều năm Harry chưa trở về, Tom cũng vậy. Nhưng không có nghĩa là họ không biết thân phận của Tom.
Đối với thiếu niên vừa mới tốt nghiệp còn ít ngây ngô lúc trước hiện giờ đã trở thành phù thủy hắc ám oai phong toàn bộ giới phù thủy, vợ chồng Potter chỉ có thể cảm thấy thế sự vô thường.
Gia tộc Potter đã con một mấy đời, cũng giữ vị trí trung lập, ai cũng không thể coi thường gia tộc Potter, dù họ lực mỏng.
Ở thung lũng Godric nhiều năm không có nghĩa là Charlus hoàn toàn không biết gì về thế giới bên ngoài. Ngược lại anh cực kỳ rõ về tình thế giới phù thủy hiện giờ. Nhưng so với lời đồn đãi, anh tin vào mắt mình hơn. Anh không nhìn thấy một phù thủy hắc ám lạnh lùng, mà là một người bình thường. Người này sẽ thay đổi cảm xúc vì tâm trạng bạn đời, dù chỉ rất nhỏ nhưng đủ để người ta tin rằng y yêu bạn đời của mình. Chỉ cần là người, cõi lòng sẽ luôn có một chỗ mềm mại. Chúa tể Hắc ám cũng không ngoại lệ.
Người biết Harry và Tom ở thung lũng Godric cũng không nhiều, nhiều năm rồi Tom chưa trở lại nơi này, y có trở về nước Anh nhưng không về thung lũng Godric, vì thế không bao nhiêu người biết sau khi về nước Chúa tể Hắc ám đang ở đâu. Điều này làm cho đám phù thủy muốn tìm lại không thể ra tay.
Một số phù thủy thậm chí còn cố gắng một lần trước khi y kết hôn, chỉ cần được Chúa tể Hắc ám coi trọng, có lẽ gần đến giờ hôn lễ bắt đầu thì nhân vật chính sẽ thay đổi người cũng không biết chừng. Nhưng đáng tiếc họ không biết Tom ở đâu.
Đương nhiên những người tìm hiểu tin tức Chúa tể Hắc ám đều bị điều ra sau đó tư liệu đưa tới trước mặt Tom, Harry nhìn rồi cười như không cười nhìn anh.
Tom cảm thấy mồ hôi lạnh đã toát ra rồi.
Thật ra giữa họ ngay từ đầu đã có một vách ngăn, đó là sự không tin tưởng vào nhau, Harry không tin Tom sẽ từ bỏ Trường Sinh Linh Giá, mà Tom lo sợ Harry sẽ biến mất. Bốn năm trước có lẽ là một sự cố, nhưng ai biết bốn năm sau, sự cố đó có còn xuất hiện không chứ? Giữa hai người, luôn có sự nghi ngờ.
Chỉ là, giữa họ, vừa mâu thuẫn lại tồn tại sự tin tưởng người khác không hiểu được.
Như lúc này, Harry nhìn tài liệu trong tay Tom, chỉ cười không nói. Anh biết rõ Tom không phải người có mới nới cũ chỉ vì sắc đẹp, trái tim Tom rất lạnh lùng, có lẽ người khác theo đuổi Tom thành công, tuy e ngại Tom lạnh lùng, nhưng lại tin Tom giống với phần lớn quý tộc, sẽ từ bỏ rất nhiều thứ vì ích lợi, rất nhiều người đều không với tới.
Họ đánh giá sai về Tom.
Từ đầu tới cuối, người hiểu Tom, chỉ có Abraxas Malfoy.
Mà nhìn thấu Tom, chỉ có Harry Potter.
Với Tom, bằng chỉ số cảm xúc kia của Harry, có người ở cạnh anh “xum xoe” lâu như vậy mà không phát hiện ra ý của đối phương, y còn cần lo người khác sao? Được rồi, đó là vì người “xum xoe” không có động tác gì, nếu ông ấy thật sự có động tác, Tom à cậu cảm thấy cậu có thể vô tư như vậy ư? Ai mà biết.
Cuối tháng chín, Harry hoàn thành trận pháp, mà bên Hermione cũng có trận pháp tương tự. Họ nên may mắn khi Ron bị mang đi có mang theo không ít khoáng vật không gian này, vậy họ mới có thể lợi dụng trận pháp kết nối hai không gian, nói cách khác, không gian này được mở ra, nối tới chỗ nào thì họ cũng không thể cam đoan được.
“Chỉ mong nó không bị đè nén như độn thổ.” Hermione nhìn trận pháp trước mắt, nuốt nước miếng.
“Mẹ.” Scorpio không đến bốn tuổi kéo tóc cô.
Gia tộc Malfoy huấn luyện người thừa kế rất nghiêm khắc, nhưng chưa đến bốn tuổi, là giai đoạn trẻ con khờ dại hồn nhiên nhất, ngoài cảm giác tự hào gia tộc, kiêu ngạo vì Malfoy, kiêu ngạo vì quý tộc dẫn đường chúng thì không có huấn luyện nào khác. Nếu là trẻ con, vậy lên để thời thơ ấu của chúng tràn ngập niềm vui. Vì thế lúc này, Scorpio, được ông nội bà nội cưng chiều vẫn là một đứa bé thích làm nũng.
“Ngoan.” Hermione ôm lấy cậu bé, hôn hôn lên gò má, “Ngoan ở nhà chờ mẹ trở về.” Scorpio còn quá nhỏ, không thể thừa nhận áp lực do truyền tống không gian, năm đó khi Ron được truyền tống trở về hôn mê khoảng một ngày, dựa theo pháp lực của Ron, dù khi anh bị truyền tống trở lại một cách bất ngờ nhưng có thể khiến Ron hôn mê cả ngày đã coi là nghiêm trọng rồi.
Vì thế dù Scorpio rất ngạc nhiên về “chú Harry” trong miệng cha mẹ, nhưng suy nghĩ nhiều lần, Hermione và Draco vẫn quyết định không cần đưa Scorpio đi cùng.
“Chúng con có thể sẽ ở đó một thời gian.” Hermione nhìn về phía Narcissa, “Mẹ, nhờ mẹ chăm sóc Scorpio.”
Bộ trưởng và phó bộ trưởng Bộ Pháp thuật cùng nghỉ ngơi là chuyện chưa từng xảy ra trong lịch sử, nhưng chỉ cần kéo Kẻ Được Chọn ra là mọi vấn đề sẽ không còn là vấn đề nữa.
Harry biến mất mấy năm nay, họ tuyên bố với bên ngoài là Kẻ Được Chọn đi du lịch thế giới, vì lúc trước khi Harry nhận phỏng vấn đã nói như vậy nên lúc Harry thật sự biến mất thì mọi người cũng không ngạc nhiên. Trong hôn lễ của Hermione, để dân chúng không nghi ngờ, họ còn đặc biệt để Neville giả làm Harry xuất hiện. Bộ Pháp thuật nước Anh đương nhiên cực kỳ vui mừng khi Kẻ Được Chọn không thích quyền lực ra đi.
Mấy năm gần đây, tin tức trên báo về Kẻ Được Chọn chỉ rất ít ỏi, sau khi Hermione biết Harry có ý ở lại một thế giới khác cũng bắt đầu để mặc người dưới can thiệp, có vài vị để dân chúng chú ý tới Bộ Pháp thuật, mà Hermione lại để mọi người không chú ý Harry đi đâu vào mỗi ngày nữa. Dù mục đích có mâu thuẫn nhưng họ vẫn nhất trí.
Trước mắt Hermione chỉ cần nói Kẻ Được Chọn đi du lịch ở đâu đó gặp sự cố cần cô đi trợ giúp, mọi người không hy vọng Kẻ Được Chọn trở về thu hút tầm mắt dân chúng đương nhiên bằng lòng với xin phép của hai người. Hermione không sợ quyền lực của mình chỉ là cái danh, mấy năm nay không phải cô chỉ ngồi không ở Bộ Pháp thuật.
“Thay mẹ gửi lời hỏi thăm tới Harry.” Narcissa đón Scorpio, khẽ nói.
Hermione gật đầu.
Lúc này gương hai mặt được kết nối, Harry gật đầu với Hermione, tỏ vẻ bên anh đã chuẩn bị xong.
Sau khi cắt đứt liên lạc, Hermione, Draco và Ron cùng đứng trong trận pháp.
Vẻ mặt Ron còn hơi hoảng hốt, Hermione biết chắc Harry đã nói gì với Ron, từ ngày hôm qua tới giờ, Ron đều có trạng thái này. Nhưng cô không vội. Chuyện Hermione Granger muốn biết, không ai có thể giấu diếm.
Hai thời không khác nhau, vì pháp lực dẫn đường, vì trận pháp vận chuyển, cách bốn năm, rốt cuộc lại kết nối.
Năm phút sau, Harry nở nụ cười, nhìn ba người xuất hiện trong trận pháp.
Con ngươi xanh biếc thoáng có hơi nước.
Bạn của anh…
Người nhà của anh…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...