Lễ phân loại rối loạn cũng đã xong, Dumbledore đứng lên nói chuyện, sau đó yến tiệc bắt đầu. Lúc ăn cơm, mấy con ma còn hay đi ra quấy rồi. Nhà Slytherin là con ma Nam tước Đẫm Máu, âm trầm, áo choàng màu bạc đầy vết máu, hắn ngồi bên cạnh Draco.
Mặt Draco tái nhợt, hiển nhiên có chút mâu thuẫn với con ma ngồi bên cạnh mình. Harry ghé lại gần: “Hắc, Tiểu Long, chúng ta đổi vị trí đi? Nếu cậu cứ ngồi đó mình chắc không ăn được hết cơm đâu!”
Draco trừng mắt nhìn Harry vui sướng khi người khác gặp họa “Được, đổi đi!” – Cậu không tin là có ai có thể ngồi bên cạnh Nam tước Đẫm Máu còn có thể ăn cơm.
Harry cười cười, đổi vị trí cho Draco, một màn này trùng hợp bị Ron nhìn thấy, vì thế cậu oán giận với mọi người xung quanh: “Nón phân loại chết tiệt, vì sao lại phân Harry vào Slytherin? Thấy chưa, cậu ấy bị bắt nạt! Cái tên tiểu Death Eater kia bắt cậu ấy đổi vị trí, phải ngồi bên cạnh Nam tước Đẫm Máu!”
Không thể không nói…. Trí tưởng tượng của Ron thật phong phú!
Harry đổi vị trí, liền lập tức cảm giác được không khí bên người mình ngưng trệ lại, độ ấm cũng giảm đi rất nhiều. Nhưng Harry không thèm để ý đến, tự cho mình một bùa Giữ ấm, sau đó bắt đầu thưởng thức bữa tối.
Nhìn Harry không bị ảnh hưởng tí nào, khóe miệng Draco run rẩy, cảm thấy thần kinh của Harry quả là tốt!
Sau khi ăn tối, là bài trường ca vớ vẩn, sau đó các huynh trưởng của các nhà dẫn các học sinh nhà mình rời đi.
Bọn họ đi xuyên qua đường hầm âm u, dừng lại trước một bức tranh.
“Mật khẩu là cao quý.” – Huynh trưởng nói với các học sinh năm nhất – “Nhớ kĩ mật khẩu, Slytherin không cho phép người nào quên mật khẩu có thể bước vào phòng nghỉ cao quý.” – Nói xong, lại nhìn một loạt học sinh năm nhất.
Phòng sinh hoạt chung của Slytherin hoa lệ cao quý, trang trí đều dùng màu bạc và xanh lục nên lại càng thêm cảm giác âm lãnh.
“Tiếp theo là tranh đoạt vị trí thủ tịch. Đây là truyền thống của Slytherin, mỗi năm đều có một thủ tịch, đây là người đứng đầu. Được rồi, hiện tại là năm nhất tiến hành tranh đoạt vị trí thủ tịch, các năm khác có thể về nghỉ ngơi!” – Huynh trưởng lên tiếng, các học sinh lớn hơn đều rời đi, chỉ để lại học sinh mới.
Sau đó, chính là quyết đấu một chọi một. Draco là người đầu tiên lên ứng chiến, Malfoy tự nhiên là rất muốn vị trí này.
Người đầu tiên lên khiêu khích, Draco chỉ cần dùng một cái Expelliarmus đã đánh văng cậu ta. Những người về sau càng lúc càng mạnh, nhưng cũng không cần Draco phải cố hết sức, đều đánh ngã họ.
“Cậu không phải Cứu thế chủ sao? Ngay cả dũng khí lên đài cũng không có?” – Một tiểu xà khiêu khích Harry.
Harry không thèm để ý, chỉ ngại ngùng cười: “Nhưng mà…. Trước khi vào đây, mình ở thế giới của Muggle, cho nên không biết dùng pháp thuật….”
Mọi người nghe thấy Cứu thế chủ không biết dùng pháp thuật, một đám mắt lộ hàn quang, Draco nhìn biểu hiện của đám tiểu xà, không khỏi lộ ra thần sắc thương hại: Các ngươi không cần bị Harry lừa, tên đó là sói đội lốt cừu chính hiệu! Giả trư ăn lão hổ!
Sau đó không biết là ai, đứng sau Harry đẩy cậu một cái, Harry lảo đảo, đến đứng trước mặt Draco.
Draco nhíu mày, nhìn về phía người đã đẩy Harry, sau đó nở nụ cười. Tên nhóc kia nghĩ rằng Draco tán thưởng chuyện mình làm, cũng cười.
Harry đương nhiên là có thể tránh được, nhưng mà cậu không làm thế. Nguyên nhân rất đơn giản – Slytherin tôn trọng thực lực! Cho dù cậu có là Cứu thế chủ, chỉ cần không có thực lực, cũng chỉ là một tên gốc thôi.
“Ách…… Xin chỉ giáo nhiều…….” – Harry làm bộ bối rối nhìn thoáng qua đám tiểu xà, sau đó cảm giác không thể không tham gia tranh đấu, đành phải cúi người chào hỏi Draco, sau đó chuẩn bị……..tư thế chiến đấu.
Đúng vậy, tư thế chiến đấu.
Draco khóc thầm trong lòng, vì cậu biết tên nhóc kia đang chuẩn bị để vật lộn, không thèm thi đấu phép thuật mà chuyển sang vật lộn?! Draco nghiến răng căm thù cái tên chết tiệt nào đã đẩy Harry ra.
Đám tiểu xà nhìn Harry ngay cả đũa phép cũng không lấy ra, không hiểu được tình huống hiện tại. Mà Draco đã rút đũa phép, tung ra một bùa Colloportus, nhưng động tác của Harry rất nhanh nhẹn, tránh được bùa chú của Draco, sau đó nhanh chân chạy đến, một tay tóm lấy đũa phép của Draco, một tay tóm lấy cổ cậu. Như vậy, chỉ cần thoáng dùng sức là có thể bẻ gãy cổ Draco.
Đám tiểu xà thấy một màn trình diễn đến nghẹt thở, mãi mới có thể phản ứng lại được. Đúng lúc đó, Harry đã buông Draco ra. Huynh trưởng lúc này toàn thân mồ hôi lạnh, phải biết là khi tranh đoạt thủ tịch, đối phương có bị thương cũng không cần phải chịu trách nhiệm, may mà Harry xuống tay có chừng mực, dù sao thì kia cũng là người thừa kế của gia tộc Malfoy! Hai năm trước, Malfoy vẫn là chỉ là một trong số các quý tộc, nhưng hiện tại, có thể nói Malfoy là gia tộc đứng đầu, nếu người thừa kế của họ có vấn đề gì, chắc chắn sẽ có chuyện lớn.
Huynh trưởng vừa muốn tuyên bố Harry trở thành thủ tịch, Harry đã mở miệng trước: “Ta từ bỏ vị trí này!”
Như vậy, không ai dám khinh thường cứu thế chủ, mà Malfoy lại là thủ tịch.
Trong phòng sinh hoạt chung im lặng đến đáng sợ, đúng lúc này, cửa phòng mở ra, sau đó Xà vương áo choàng tung bay đi vào, khí thế hừng hực. Mạnh mẽ xoay người, ánh mắt lợi hại đảo qua đám Tiểu Xà, làm cho chúng nghẹt thở. Giọng nói âm trầm vang lên: “Ta nghĩ, các trò đã xong chuyện của mình, hiện tại ta sẽ nói một chút… Các trò, đều là Slytherin!” – Nói xong ánh mắt kia lại quét qua đám tiểu xà một lần, cuối cùng dừng lại trên người Harry – “Một Slytherin sẽ không làm ra những chuyện ảnh hưởng đến bộ mặt của nhà mình, các ngươi phải nỗ lực hết sức, không được để người khác bắt lấy điểm yếu của mình. Bằng không…” – Tiếng cười trầm thấp làm cho đám tiểu xà rùng mình – “Ta thề, các trò sẽ được nhận trừng phạt khắc cốt ghi tâm… Huynh trưởng sẽ cho các trò nội quy của Slytherin, mời các trò nhớ kĩ, không cần làm trái! Văn phòng của ta ở gian hầm thứ nhất, chỉ cần không phải vấn đề gì ngu xuẩn, các trò có thể đến tìm ta.” – Nói xong, tung áo choàng lên, rời đi.
Harry mê luyến nhìn giáo sư nhà mình rời đi, trong lòng cảm thán: Tiên sinh, sao ngài lại có thể soái như thế? [Sở đại thần, ngài sùng bái đã đạt đến trình độ mù quáng rồi…]
Huynh trưởng vung đũa phép lên, bên cạnh xuất hiện một chồng sách: “Giờ mỗi người nhận một quyển nội quy của Slytherin, sau đó có thể về phòng nghỉ ngơi! Hành lý của các cậu đã được đưa đến phòng ngủ, được rồi, làm đi!”
Draco và Harry lấy nội quy, sau đó cùng nhau rời đi. Phòng ngủ của Slytherin là hai người một gian, có vẻ như là đc sắp xếp theo thực lực, Draco và Harry được xếp chung một phòng.
Đẩy cửa bước vào, Harry không khỏi nhăn mặt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...