Harry Potter Đồng Nhân Chi Ngọ Hậu FULL


CHƯƠNG 117: CHIẾN ĐẤU – QUYẾT ĐẤU
 
“Crucio!” Fernir Greyback hét lớn một tiếng.
“Expecto Partonum!” Harry lười nhác huy động ma trượng, ma chú trượt qua một bên, khiến câu thần chú trúng vào chân kệ bên trái Harry, những quả cầu bên trên vỡ nát.

Hai bóng người bạch ngọc sắc giống như hai hồn ma từ trong quả cầu pha lê thoát ra lơ lửng trong không trung.

Vì đám Thực Tử đồ đồng thời tấn công, thanh âm của hai bên pha trộn lẫn nhau, Harry chỉ có thể nghe được loáng thoáng vài tiếng.
“Sectumsempra!” Harry vung ma trượng, trên người Peter Pettigrew bị cắt thêm một vết thương rất sâu, máu lập tức chảy xuống.
“A ha! Nhìn đi, nhìn đi!” Mulicber cuồng tiếu, “Tiểu cứu thế chủ của chúng ta xem ra rất tinh thông Hắc Ma pháp a! Nếu lão hiệu trưởng đáng thương Dumbledore kia của ngươi thấy được… y sẽ kinh ngạc như thế nào a!”
“Hừ! Ta cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của các ngươi!” Trong mắt Harry hiện ra một chút tinh quang, vài bùa ‘Stupefy’ vô âm vô trượng bắn ra, vài tên Thực Tử đồ đều bị hắn làm cho té xuống.
“Chết tiệt, tiểu tạp chủng!” Fernir Greyback quát, “Ta muốn xé ngươi thành ngàn mảnh”
“Nga? Vậy ngươi cứ thử xem!” Harry lại tấn công, “Crucio!”
Fernir Greyback bị đánh rất mạnh, y hét lên chói lói lăn lộn trên đất, “Nhanh… nhanh giết tên tiểu tạp chủng này! Nhanh!”
“Avadam Kedavra!” Peter Pettigrew lại muốn ra tay, Harry vung ma trượng lên, một lá chắn bạch kim sắc chặn đứng lục quang kia, lại vung ma trượng, một ngọn lửa xoắn ốc bắn tới bọn chúng.
Đám Thực Tử đồ phát ra từng trận thét, Fernir Greyback lăn lộn trên đất cùng Peter Pettigrew vừa bị Harry đánh.

Hai tên đó ngay cả hét cũng không kịp phát ra liền bị đốt thành tro.

Những Thực Tử đồ khác cũng bị ngọn lửa tấn công đến, đều chạy trốn.

“Chạy mau!” Thực lực của Harry nằm ngoài dự kiến của chúng, còn lại vài Thực Tử đồ chuẩn bị trốn.

Chúng muốn dùng Ảo ảnh di chuyển, mũi tên trên cổ tay Harry đã phóng đến bọn chúng! Một Thực Tử đồ không biết tốt xấu, vươn tay ra bắt, đầu ngón tay vừa chạm đến mũi tên đó, một trận đau đớn kịch liệt từ đầu ngón tay lan khắp toàn thân y, toàn thân y cháy đen thui, cơ thể từ từ phân hủy, hư thối… Một Thực Tử đồ đứng bên cạnh đưa tay kéo đồng bọn, nhưng vừa chạm tay vào y phục của người kia, chính y cũng bị lời nguyền làm cho phân hủy, toàn thân cháy đen.
Cả đám Thực Tử đồ bị cảnh tượng đáng sợ làm cho kinh hách, bọn chúng không dám đụng vào hai kẻ kia, ồn ào lôi kéo nhau chạy về cửa phòng.

Harry cười lạnh, đi theo phía sau bọn chúng, khi nhìn bọn chúng trốn vào căn phòng đầy đồng hồ, ma trượng trong tay linh hoạt xoay một vòng, vài quả cầu pha lê nhất thời vỡ nát.
Nếu Harry đoán không nhầm, nơi đây, đều chứa những dụng cụ ma pháp có liên quan đến thời gian – trong quá khứ khi mình tìm quả cầu pha lê kia đã phát hiện ra.

Hiện tại, Harry đánh vỡ vài quả cầu, hắn cũng không dám chắc chắn những ma thuật này đến tột cùng sẽ sinh ra hậu quả như thế nào.
Đám Thực Tử đồ bắt đầu kêu la trong tuyệt vọng.

Có vài Thực Tử đồ trong chớp mắt trở thành ông già, khuôn mặt nhất thời đầy nếp nhăn, mái tóc dài ra bạc trắng, không quá vài phút, y liền vì quá già mà chết; cũng có vài Thực Tử đồ đang co rút người lại, tóc đen rút vào đầu, hai má trở nên bóng loáng, đỉnh đầu là một nhúm tơ, y biến thành anh nhi, sau đó tiếp tục rút lại, cuối cùng… tiêu thất…
Harry thực hài lòng nhìn thấy tất cả, mười hai Thực Tử đồ toàn bộ đều chết trong tay mình.

Hắn lấy ra đồng xu, liên lạc với Tom Riddle.
“Giải quyết xong.” Harry thản nhiên nói, “Bên kia của ngươi thế nào?”
“Bọn chúng căn bản không chịu nổi một kích của chúng ta.” Tom Riddle đối với đám Thực Tử đồ vô dụng vẫn cảm thấy có chút thất vọng, dù sao bọn chúng cũng từng là thuộc hạ của mình, y đứng khuất trong bóng tối nói, “Còn lại mấy đứa chừa cho Dumbledore, Scrimgerour đã đi thông tri với y.”
“Bây giờ chờ tên thoái hóa não kia.” Hr nói, “Ngươi có thể cảm thấy nó đến không?”
“A…” Tom Riddle nghe ngóng một chút, “Nó đang đến đây, cũng chưa biết cụ thể chỗ nào.


Hiện tại muốn ta dẫn người đến không?”
“Đợi vài phút nữa đi.” Harry nói, “Chờ Dumbledore dọn sạch chiến trường, các ngươi cùng nhau qua đây.

Severus thế nào?”
“Y sao?” Tom Riddle cười cười, liếc nhìn vào giữa chiến trường một cái, “Y rất tốt, đến một tên giết một tên, đến hai tên giết hai tên.

Sức mạnh của y tiến bộ không ít a Ngươi không phát hiện ra, sắc mặt của lão ong mật kia khi thấy y cùng Thực Tử đồ quyết đấu gọn gàng linh hoạt, thật sự là giống y như điều sắc bàn (bảng màu) … Chậc chậc, phong phú đa dạng a!”
“Được rồi, chút nữa gặp, giúp ta nói với y, ta vẫn hảo.” Harry nói.
“Nhận được rồi.” Tom Riddle gật đầu.
 
***** Ta là lão ong mật đang quét dọn chiến trường phân cách tuyến *****
 
Harry ra khỏi Sở Thần bí, hắn cảm thấy cần phải giữ quả cầu tiên tri kia – đây chính là con mồi tốt nhất.

Ngay khi hắn vừa bước ra khỏi cửa…
“Crucio!” Một thanh âm trầm thấp khàn khàn bay đến.
Harry sớm có chuẩn bị: “Expecto Patronum!” Chú ngữ bị ngăn cản.

Harry quay đầu lại, trên hành lang tối im, một thân ảnh khòm khòm lui trong trường bao hắc sắc, bàn tay còn đang run run rẩy rẩy cầm ma trượng.

Nó như thế nào lui thành một đoàn như như vậy? Harry cảm khái trong lòng, nhưng vẫn hỏi lại: “Voldermort?”
“Harry Potter…” Đối phương gần như nghiến răng nghiến lợi nói, sau đó từ từ ngẩng đầu lên, Tuy rằng Harry đã sớm chuẩn bị, nhưng khi hắn thấy bộ dáng của Voldermort vẫn hơi hoảng sợ : thân hình y rõ ràng thu nhỏ lại, nhưng không biết tại sao, da của y cũng không theo thân thể co rút kia mà rút theo, ngược lại nhiều nếp da thừa rũ xuống người y, thoáng nhìn tựa như y đang khoác một tấm da người.

Khuôn mặt như rắn đã co rúm lại, đôi mắt đỏ au vì da mặt nhăn thành lớp chỉ có thể thấy một chút, nhưng Harry cũng nhìn thấy trong khóe mắt y bắn ra tia cừu hận.
“Xem ra… ngươi không được tốt lắm a…” Harry đắn đo dùng từ, “Khi sống lại đã lưu di chứng gì sao?”
Voldermort hiển nhiên bị từ ngữ của hắn chọc giận: “Là ngươi! Nhất định là ngươi động chân động tay rồi, đúng không?”
“Ta như thế nào có thể đoán được suy nghĩ của Hắc Ma vương vĩ đại của chúng ta a?” Harry cười giảo hoạt, “Có phải ma dược kia của Ngài có vấn đề a? Xem bộ dáng hiện tại của ngài… sách sách sách….” Hắn một bên đánh giá một bên lắc đầu.
“Đủ rồi, câm miệng!” Voldermort quát, “Ta muốn giết ngươi! Greyback! Jugson… Lăn ra đây… làm thịt tiểu tạp chủng này!” Nhưng vô luận y gọi như thế nào, cũng không có ai xuất hiện.
“Được rồi, đừng gọi nữa!” Harry ‘hảo tâm’ nhắc y, “Toàn bộ bọn chúng đều đi gặp Merlin rồi.”
“Như thế nào có thể!” Voldermort không thể tin quát lớn, “Ta dẫn theo vài trăm người đến, bên ngoài còn có bọn thuộc hạ của ta, ngươi trốn không thoát đi!”
“Tùy ngươi!” Harry nhún nhún vai, để cho y tiếp tục gọi, còn mình nhàn nhã đi về phía cửa chính, Voldermort sao cũng không thể tin được thủ hạ của mình đều bị tiêu diệt, y liếc mắt liền nhìn thấy Harry đang đi về phía cửa, trong tay vẫn cầm quả cầu tiên tri.

Đúng, chỉ cần biết đầy đủ lời tiên tri kia, mình sẽ không thất bại.

Y lập tức vung ma trượng, “Giao quả cầu tiên tri ra đây.”
“ξμλτ!” Harry huy huy ma trượng, một lá chắn lam sắc bao trùm hoàn toàn lấy hắn.

Những đòn tấn công sau đó của Voldermort đều bị lá chắn này ngăn cản.

Sức mạnh của Voldermort đã giảm sút chỉ còn lại không đến ba phần, bùa chú y phát ra căn bản không đủ để phá bỏ lá chắn phòng hộ bằng cổ ngữ Rune của Harry.

Lần đầu tiên Voldermort cảm thấy hoảng sợ, y không ngừng phóng ra đủ loại thần chú, nhưng hiệu quả một chút cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn Harry mở cửa chính ra.
Ở bên ngoài, Dumbledore dẫn theo nhóm tinh anh của Hội Phượng hoàng thực buồn bực phải đem hai ba tên Thực Tử đồ còn lại giải quyết dứt điểm, sau đó bắt đầu thu dọn chiến trường.


Sau đó y kinh ngạc nhìn Snape, còn có Lucius Malfoy cùng những người liên quan đứng chung một chỗ.

Có mấy thành viên Hội phượng hoàng nhận ra bọn họ: “Các ngươi đám Thực Tử đồ chết tiệt còn dám xuất hiện trong này! Snape, không thể tin được ngươi vẫn đứng cùng bọn chúng!” Lập tức cầm ma trượng chuẩn bị tiến lên, nhưng bị một người bất ngờ ngăn cản – Scrimgerour.
“Scrimgerour, ngươi đang làm gì vậy! Bọn chúng là Thực Tử đồ!” Một thành viên hội Phượng Hoàng sốt ruột rống lên.
“Bọn họ không phải.” Scrimgerour lạnh nhạt nói, “Hôm nay bọn họ đến hỗ trợ.”
“Ngươi đi mà lừa quỷ.

Thực Tử đồ mà đến hỗ trợ!” Con mắt giả của Moddy vì tức giận mà điên cuồng xoay vòng vòng.
“Thực Tử đồ? Ngươi có chứng cứ gì không?” Lucius cười lạnh, “Vị tiên sinh này, bôi nhọ người khác là một tội danh không nhỏ a…”
“Hừ, còn phải nói sao! Trên tay các ngươi còn xăm dấu hiệu tội ác kia! Các ngươi…” Người vừa rống to đột nhiên không nói được nữa.

Vì mọi người (gồm cả y) đều thấy mấy người kia nhất tề hăm hở kéo tay áo lên, cánh tay bọn họ trơn bóng như mới, căn bản là không có dấu hiệu Hắc ma nào!.
“Chuyện này… chuyện này sao có thể!” Tonks một bên tự lẩm bẩm.

Mọi người ở đó gần như bùng nổ: bọn họ không có dấu hiệu Hắc Ma! Như vậy… bọn họ không phải Thực Tử đồ?!
Dumbledore vội vàng bước ra hòa giải: “A… Severus, ta tìm khắp nơi không thấy ngươi.

Nguyên lai ngươi và Malfoy tiên sinh đã đến đây, các ngươi sao lại biết đêm nay có tập kích a?” Lần này, mối nghi ngờ lại chỉa về bọn họ.
“Là ta thông tri cho bọn họ.” Scrimgerour lập tức đem những lời kia bác bỏ, “Snape tiên sinh, Malfoy tiên sinh, còn có những vị tiên sinh này, đều là thành viên T&H, là thủ lĩnh của họ phái đến trợ giúp chúng ta.”
“Đúng vậy!” Vài người lại nhất loạt cởi áo khoác ngoài của mình, lộ ra trường bào hắc sắc hoa văn hồng sắc bên trong, trên ngực gắn huy chương T&H.
Những người từ khi nào gia nhập T&H? Dumbledore bị rối đến mức hồ đồ, bọn họ là do Tom Riddle phái đến? Đã xảy ra chuyện gì? Hay là Tom Riddle và Voldermort căn bản không phải cùng một người? Hay là… Tom Riddle cũng là một mảnh linh hồn, mảnh linh hồn này muốn tạo phản? Đăng bởi: admin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui