Editor: Waveliterature Vietnam
Ellen đem chuyện mình và Daisy phát hiện căn phòng bí mật như thế nào, chuyện làm sao để đánh bại với Công Tước bóng đêm kể lại một cách kỹ càng.
"Ellen, thật sự dì không biết cảm ơn con như thế nào, con đã giúp ta thoát được sự khống chế của Công Tước bóng đêm mãi mãi." Dì Josephine nhìn Ellen với sự cảm kích, "Lại còn tự mạo hiểm tính mạng để ta không chịu sự khống chế của đối phương để làm các ngươi chịu tổn thương…"
Owen cũng biết ơn liếc nhìn con trai mình, rồi đau khổ túm lấy em gái và vỗ lưng để an ủi.
"Trên thực tế, con còn phát hiện một phòng kho báu, gia tộc của Clark." Lời của Ellen thu hút sự chú ý của cho Owen và dì Josephine, "Bên trong kho báu đó, con đã phát hiện có rất nhiều vàng bạc, còn có rất nhiều cuốn sách cổ xưa."
Không có gì đáng ngạc nhiên, Ellen thấy một biểu cảm ngạc nhiên trên khuôn mặt của cha mình.
Dì Josephine mở to mắt nhìn về hướng Ellen, cô cảm thấy cháu của mình thật sự rất thần thông quảng đại, Công Tước bóng đêm đã ở nơi này lâu như vậy, cũng không tìm thấy kho báu của gia tộc Clark – Mà Ellen chỉ mới tới nơi này có hai lần, đã có thể ở trang viên mục nát cổ xưa dưới ánh mặt trời này, khám phá hết tất cả mọi thứ rất rõ ràng.
"Con sẽ đưa mọi người đi xem một chút." Ellen đứng dậy, hướng ra bên ngoài, anh em Harris liếc nhìn nhau, đi theo sau lưng của anh.
Bầu trời đã muộn dần, và ánh sáng ngày càng tối hơn.
Khi Ellen nhảy lên khỏi lan can của ban công, và khi nhảy ra khỏi, mặc dù biết đây là một lối đi bí mật, nhưng cũng khiến cho Owen có một chút hơi kinh hãi – đương nhiên, nỗi sợ hãi này cũng không có kéo dài lâu, ông nhìn thấy hình dáng của Ellen biến mất giữa không trung, ông lập tức hiểu ra rằng đây chính là một căn phòng bí mật vô hình.
Khi ông và Josephine cứ như vậy mà nhảy vào căn phòng bí mật, Ellen đang đứng giữa những chiếc rương hòm lớn.
Ellen đột nhiên nở một nụ cười nghịch ngợm, ông Harris và dì Josephine hơi lúng túng chưa kịp thích ứng với tình huống này, chiếc hộp lớn chứa đầy vàng bạc và ngọc đã được mở ra ngay lập tức.
Ánh sáng vàng chói lóa chiếu khắp nơi.
Owen há hốc mồm, quả thật không thể tin vào mắt của mình, trong lúc này, hai tay ông ôm lấy đầu của mình, dường như muốn ngăn chặn lối thoát tâm trí của mình.
Trong một thời gian dài, ông đã lấy lại giọng nói của mình.
"Những thứ này, điều là cửa con?" Owen cổ họng khô khan, phát ra một giọng nói khàn khàn
"Không." Ellen nói.
Owen ngạc nhiên nhìn về phía của Ellen.
"Là của chúng ta." Trên mặt Ellen nở ra một nụ cười tươi sáng.
"Đứa trẻ này, mọi người thì lo lắng còn con thì lại tinh nghịch như vậy." Dì Josephine oán trách.
Giống như Ellen, Owen không hề có sự hối tiếc khi nhìn thấy số thảo dược này không còn sử dụng được nữa, thậm chí, tinh thần của ông vẫn còn đang đắm chìm trong sự rung động.
"Cha ơi, con cần số tiền để mua một số dược liệu. Con sẽ gửi danh sách cụ thể cho cha." Ellen hướng về phía cha của mình và nói.
Owen nhìn về hướng của Ellen với sự nghi ngờ, không biết con trai có tiền đồ sáng lạng nhất, có năng khiêu nhất trước mặt mình đang định làm gì.
Ellen đi thẳng đến chiếc rương bạc bí mật lớn, anh lấy ra một chiếc hộp nhỏ, đưa cho cha của mình.
Owen thưởng thức vẻ đẹp tinh tế trên chiếc hộp bạc và mở ra nhìn nó.
"Này – chiếc hộp bạc này là cái gì? Phía trên nó có khắc chữ ma thuật rằng có thể đảm bảo đặc tính của các dược liệu không bị mất đi." Owen, ông yêu thích không nở rời.
Ellen lại đưa cho cha mình một công thức điều chế khác.
Khi ánh mắt của Owen hướng lên trên tiêu đề, mắt ông đã trì trệ lại, "Ta không nhìn lầm chứ? Đây là – đây là sự gia tăng đã thất truyền …"
"Vâng, thưa cha, Thật trùng hợp khi con có được một phương thuốc tăng thực lực, nhưng nhiều loại thảo dược ở trên cực kỳ hiếm trong thời đại của chúng ta, thật khó để có thể có. Hiện tại, cuối cùng con cũng có cơ hội thành công xây dựng các loại thuốc này." Ellen nhìn chằm chằm vào các loại thảo dược với ánh mắt nóng bỏng.
Khi anh từng làm nhiệm vụ cứu các Dịch Thân Người, thì anh đã từng sử dụng thuốc tăng trưởng ma lực, điều này làm tăng đáng kể phép thuật của anh ta và tăng khả năng phát triển của ma thuật.
Giờ đây, với các loại thảo dược này, anh có thể phối hợp loại thuốc tăng sức mạnh và loại thuốc cổ đại tương ứng để có thêm thuộc tính cá nhân.
Dưới sự giúp đỡ của hệ thống, Ellen có thể biết rõ cơ thể của mình và nhận thức được các thuộc tính của thuốc một cách rõ ràng, hốt thuốc đúng bệnh, đối với Ellen mà nói, anh anh ta có thể tinh chỉnh công thức để tùy chỉnh thuốc riêng cho các thuộc tính vật lý của mình. Trong trường hợp đó, hiệu quả của việc dùng thuốc sẽ được tăng cường rất nhiều, vượt xa các pháp sư khác, những người chỉ có thể dùng công thức chung.
Về phương thuốc tăng ma dược, bởi vì số lượng thảo dược thật sự rất ít, xác suất thành công không nắm chắc, chỉ e rằng đến khi điều chế được thành công phương thuốc, thì trọng lượng sẽ không quá nhiều.
Bất luận như thế nào, nếu muốn phục vụ cho bản thân, sau mới tận lực bảo vệ người thân của mình được an toàn, nếu như còn dư một chút – Ellen lắc đầu, không suy nghĩ về nó nữa. trước hết cần đem cách chế biến nói ra.
"Owen!" Dì Josephine đột nhiên trông lúng túng, giọng nói trì trệ.
Điều này khiến tầm nhìn của cha con Harris điều chuyển đến cô.
"Anh đã nghe thấy không? Thuốc tăng ma lực! Anh công tác nhiều năm, chắc hẳn cũng đã hiểu rõ, nếu như chuyện này lộ ra, hậu quả sẽ như thế nào!" Dì Josephine ánh mắt sắc bén nhìn vào ông Harris.
Owen dường như đã bị đổ xuống bởi một chậu nước đá, và sự hợp lý thoát ra đã trở lại trong não, như thể ông ta nghĩ về điều gì đó mà ông ta không thể chấp nhận được, khuôn mặt tái nhợt.
"Josephine, tôi nghĩ, chúng ta cần..." Ông Harris nở một nụ cười cay đắng, và ông không muốn làm điều này với gia đình mình, nhưng...
"Lời thề không thể phá vỡ!" Dì Josephine đột nhiên ngắt lời ông Harris và đưa ra lời thề này.
Owen có một cái nhìn khó tin về cô ấy. Sau một thời gian dài được kiểm soát bởi Công tước bóng đêm, cô ấy vẫn sẵn sàng chấp nhận lời thề không thể phá vỡ!
"Biểu hiện của anh là như thế nào? Anh!" Nhìn thấy sự buồn cười của anh cả, dì Josephine "phụt" cười một tiếng – Mặc dù tiếng cười này không phù hợp với độ tuổi thực tế của cô, nhưng rõ ràng những lợi ích mà ma cà rồng mang lại khiến Ellen không cảm thấy bị vi phạm.
"Mau đưa đũa phép cho Ellen, sau đó duỗi tay của anh ra. Ellen, sẽ là người làm chứng. » Dì Josephine ra lệnh.
"Cảm ơn!" Ellen hoàn toàn hiểu những nỗ lực miệt mài của hai người lớn tuổi.
Không dây dưa dài dòng, anh quyết đoán nhận lấy đũa phép của ông Harris, và đặt lên tay của hai người.
Sau khi hai người hứa rằng họ sẽ không bao giờ tiết lộ rằng Ellen có thể tạo ra lọ thuốc ma thuật, cây đũa phép đã phát ra ngọn lửa, quấn lấy tay của hai người thề, và lời thề không bị phá vỡ đã được thiết lập!
Owen cảm động khi nhìn thấy em gái Josephine của mình, anh cảm thấy có chút chua xót, và đôi mắt có chút ẩm ướt.
"Owen, vị trí của anh trong Bộ được cải thiện tăng lên. Ellen có được một công thức quý giá như vậy, cháu ấy cần có sức mạnh để được bảo vệ." Dì Josephines đề nghị, "Gia đình chúng ta sẽ khôi phục lại vinh quang của quá khứ ở vùng đất nước Anh này."
Owen trùng điệp gật đầu, Josephine nói điều đó rất hợp lý, ông hướng mắt về chiếc hộp lớn chứa đầy kho vàng bạc lúc trước - Họ không cần phải giống như những con rồng xấu xa bảo vệ những kho báu vô dụng, phải đối mặt với những viên ngọc vàng và bạc suốt cả ngày.
Phải trở về thế giới thực sự, trở lại sinh hoạt bình thường, ảnh hưởng và sức mạnh tương ứng với sự giàu có trong thế giới ma thuật. Bởi vì sự giàu có là sức mạnh chính và lớn nhất mà pháp sư có thể làm chủ ngoại trừ những cá nhân có thể đứng đầu, nắm giữ thực lực lớn nhất.
Điều này không chỉ dành cho Muggles, mà còn cho các phù thủy.
Mà Ellen có chút bối rối và tò mò về câu nói của dì, "Khôi phục vinh quang ngày xưa?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...