Editor: Waveliterature Vietnam
Mrs Norris lập tức mở to đôi mắt, và quay đi trốn thoát không một chút dấu vết.
"Nó so với con ma Peeves thì thông minh hơn nhiều." Giọng Luna Luna thậm chí còn ảo tưởng hơn trong hành lang yên tĩnh này.
"Ta nghĩ chúng ta nên đi nhanh một chút để rời khỏi nơi này." Ellen đề nghị.
Bọn họ vừa rời khỏi tầng trệt, thì chợt nghe tiếng bước chân của của Filch truyền đến, hay người chạy như điên, nhanh chóng đã rời khỏi lâu đài.
"Ta phải xem ông ấy có đuổi theo không…" Ellen nhanh chóng quay lại, nhìn thấy ở xa xa, ngay ở cửa của tòa lâu đài hình bóng lồng đèn của Filch có thể phân biệt rõ ràng. "Ờ, hắn vẫn còn ở phía sau!"
Ellen vào lúc này lại ngưỡng mộ Filch, rõ ràng là chân đi đứng không linh hoạt, chỉ là một viên pháo lép, nhưng vẫn cố gắng hết sức để truy đuổi những phù thủy nhỏ không tuân thủ quy tắc!
Ellen quay đầu nhìn lại và liếc nhìn biểu cảm của Luna, "Cô gái này đang cảm thấy vui và đang cười…" Ellen nội tâm đang hoạt động rất mạnh mẽ, cảm thấy bên kia thật sự có chút hơi điên.
Phía trước chính là căn phòng nhỏ của Hagrid, thế nhưng trong phòng vẫn chỉ có một mảng tối đen như mực, bọn họ càng ngày càng gần căn phòng nhỏ của Hagrid, nhưng trong phòng không có bất kỳ âm thanh nào.
"Hagrid có lẽ không có ở trong đó!" Ellen cảm thấy đêm nay thật sự khá may mắn.
Một hình ảnh nhanh chóng nhảy lên – đó chính là Bập Bẹ! Nó không có đeo xích, chạy đến bên cạnh của Ellen một cách vui vẻ, bổ nhào vào người Ellen một cách điên cuồng.
"Này, này! Bập bẹ, đừng có hù dọa Luna mới đến!" Ellen nói.
"Không sao đâu, Bập Bẹ thông minh hơn rất nhiều người!" Luna tiến lên, giúp Ellen kéo Bập Bẹ ra.
Bập Bẹ đột nhiên hướng ra ngoài cửa gầm nhẹ, tiếng bước chân của Filch đang từ xa bước đến!
"Thật đúng là cố chấp! » Ellen nói.
Luna chỉ theo một hướng, "Chạy bên này ~"
Họ lướt qua căn phòng nhỏ của Hagrid, chạy ra phía sau sân, Bập Bẹ cũng đi theo phía sau họ, không biết mất bao lâu, trong lúc đang xuyên qua màn sương mù dày đặc, thì không còn nghe thấy tiếng bước chân của Filch đến nữa.
"Ánh huỳnh quang lấp lánh!" Ellen và Luna cùng phát ra ánh sáng để họ có thể thấy rõ xung quanh hơn.
Họ dường như đang ở trong một thung lũng rộng lớn, trên thảm cỏ xanh đầy những bông hoa dại nhiều màu sắc, cho dù là trong bóng đêm, cũng có thể cảm nhận được sự rực rỡ, ở giữa một bãi cỏ, một ngôi nhà hình dạng kỳ lạ xuất hiện trước mặt họ.
Ngôi nhà này có rất nhiều mái tròn, trần nhà màu nâu, giống như nhiều cây nấm xếp chồng lên nhau.
"Đây là nơi nào?" Luna nhìn xung quanh rồi hỏi.
"Không biết, dường như tôi chưa bao giờ nhìn thấy một nơi nào như vậy ở trường!" Ellen cũng phát hiện ở Hogwarts chưa từng nghe một nơi như vậy, hơn nữa vừa nảy là do Luna dẫn đường sao…hóa ra cô không hề biết đường?
"Có lẽ chúng ta nên đi vào căn nhà nấm này để nhìn xem." Luna dựa vào tạo hình của căn nhà này để đặt cho nó một cái tên dễ nghe – Nhà cây nấm.
Bập Bẹ trước họ đang chạy tới lui, cúi đầu, và bắt đầu ngửi trước cửa của ngôi nhà cây nấm, Ellen đột nhiên quay đầu lại, không biết vì điều gì, mà anh luôn cảm thấy có người đang nhìn anh ta.
Luna ở bên cạnh của anh, cầm đũa phép, cảnh giác nhìn xung quanh, đôi mắt màu xám không có chút hốt hoảng nào, và cực kỳ có thần sắc trong đêm tối.
"Hình như có một một thứ gì đó vô hình đang nhìn chúng ta." Luna nói như đang ngâm một bài thơ.
Ellen rất ngạc nhiên trước sự nhạy bén của cô, "Cho dù là như thế nào, nó cũng sẽ lộ rõ chân tướng."
Ellen bí mật đề cao cảnh giác.
"Có muốn đi vào trong không?" Luna nhiều lần nhìn về phía của Ellen.
"Tất nhiên rồi!" Ellen trả lời chắc như đinh sắt – bởi vì hệ thống đã giao nhiệm vụ: « Hoàn thành tâm nguyện của người ẩn thân! Hoàn thành nhiệm vụ, nhận được một lần rút thưởng! »
Cho dù như thế nào, thì Ellen đều phải đi tìm.
Luna cố đẩy cửa, thế nhưng cánh cửa không di chuyển.
"Aloha hãy mở ra!"
Điều làm cho người khác ngạc nhiên chính là, Ellen đưa ma lực vào bên trong cây đũa phép, đột nhiên nó biến thành một sợi bạc, từ cây đũa phép phun ra, tụ họp trên cánh cửa, và biến thành một hàng chữ:
Xin hãy dùng một câu ma chú liên quan đến thực phẩm để mở cửa.
« Ma chú liên quan đến thực phẩm sao? » Ellen sững sờ một chút, anh từ trước đến nay chỉ thích nghiên cứu ma chú tấn công và phòng thủ.
"Ngọn lửa đang hừng hực, bay xung quanh, dọn dẹp và đổi mới hoàn toàn, trong vắt như nước…"
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy Ellen không thể nhớ ra.
Luna dùng đũa phép chỉ vào cánh cửa, cánh cửa đột nhiên mở ra.
Ellen kinh ngạc nhìn cô.
"Nó là một câu thần chú để khuấy nước ép." Luna chớp hai mắt.
Ellen cảm thấy cô gái này đã uống rất nhiều nước ép chắc là rất thỏa mãn, họ cuối cùng cũng bước vào phòng.
Vốn tưởng rằng, ngôi nhà hình cây nấm này sẽ có rất nhiều cầu thang, nhiều căn phòng. Thế nhưng trên thực tế, nó chỉ là một không gian cực kỳ rộng lớn. Giống như một cái siêu thị lớn, cao lắm chỉ lên đến đỉnh đầu, có rất nhiều vòng cung khổng lồ. Những vòng cung này phải là đầu nấm mà Ellen nhìn thấy bên ngoài. Mỗi một ngôi nhà hình vòng tròn được lấp đầy một loại cây, được chăm sóc rất cẩn thận, treo gọn gàng trên không trung rủ xuống, đầy màu sắc và mỗi loại có một vẻ đẹp khác nhau.
Ellen và Luna đi đến vị trí trung tâm của ngôi nhà, cúi đầu nhìn xuống cầu thang gỗ dẫn xuống đất.
"Nhìn thấy không? Phía dưới có ánh sáng!" Luna nói.
Ellen gật đầu, dọc theo cầu thang đi xuống dưới. Cầu thang gỗ dưới chân phát ra âm thanh dưới chân anh, bóng dáng của anh được kéo dài ra dưới ánh sáng của cây đũa phép.
Luna vỗ vỗ vào lưng của con Bập Bẹ, khẽ nói, "Đi thôi!"
Ngay lúc Ellen và Luna bước xuống, Bập Bẹ đang nhanh chân đ ingang qua họ, phấn khích vẫy chiếc đuôi, và những ngón chân đập vào sàn gỗ vang lên âm thanh.
Cầu thang ngoằn ngoèo, đi được một đoạn, từ từ, Ellen và Luna điều cảm thấy không khí dường như được làm nóng lên.
Cuối cùng, họ cũng đứng ở bậc thang cuối cùng, Ellen nhìn xung quanh, và không gian rộng lớn kéo dài ra hai bên, tạo thành một không gian trải dài vô cùng rộng lớn.
Ánh sáng vàng được lấp lánh lấp đầy mọi ngóc ngách của không gian, không gian này chứa đầy đồ nội thất đầy phong cách cổ điển của Anh, giường và bàn đủ kiểu và đủ loại, tất cả những dụng cụ của nhà bếp được lau sáng bóng bày trí trên một đầu kệ của căn phòng, bên cạnh nó là một bếp lò bằng đá cẩm thạch lớn, có thể để cho chủ nhân sử dụng để chuẩn bị và nấu các nguyên liệu nấu ăn.
Một chiếc bàn dài ăn cơm có thể chứa ít nhất 10 người cùng lúc được đặt ở đầu kia.
"Này!!! Có mùi vị của bùn đất." Luna nói, cô từ bên cạnh của Ellen bước đến, bước vài bước trong phòng, nhìn lên và hít thở thật sâu, "Ta thích mùi vị này."
Ellen ngẩng đầu nhìn lên, nóc nhà đầy bụi bẩn được áp dụng một ma chú, và cơn mưa lớn trút xuống mái nhà. Âm thanh vang vọng trong phòng, và dường như Ellen đang ở trong một thác nước Brie.
"Ta nghĩ rằng chúng ta đang ở dưới lòng đất." Luna hốt hoảng nói.
« Đó là một ma chú di chuyển! Nó chuyển âm thanh và thực vật vào vùng đất phía trên đầu của chúng ta. Chúng ta quả thật đang ở dưới lòng đất! » Ellen cẩn thận dò xét và đưa ra kết luận.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...