Editor: Waveliterature Vietnam
"Có lẽ Hagrid có biện pháp, anh ta luôn có những sinh vật ma thần kỳ mà không có ai có được." Penelop đề nghị.
"Ellen, tất cả mọi người đang hỏi, chúng ta khi nào bắt đầu làm?" Edward phấn khích góp vào.
""Miễn là chúng ta được sự cho phép của Giáo sư Dumbledore, chúng ta sẽ thông báo cho mọi người."
Ellen cảm thấy mình cần chế tạo ra một thiết bị liên lạc ma thuật, tránh từng người một hỏi.
Trước khi đi ngủ, Ellen nhận được lá thứ từ giáo sư Flitwick. Ngoại trừ giáo sư Flitwick cỗ vũ bọn họ, họ còn có một giấy phép có chữ ký của giáo sư Dumbledore.
Thật tuyệt vời! Ellen phấn khích vỗ tay một cái, quyết định tạo ra một công cụ liên lạc. Anh nhanh nhẹn nhảy ra khỏi giường và nhìn qua Edward đang ngủ say trên giường, Yên lặng rời khỏi ký túc xá, hiện tại bây giờ, Ellen có thể khẳng định rằng trong phòng ngủ chung của Ravenclaw sẽ không có một bóng người.
Nhưng mà anh ta đã sai…
Một tiểu phù thủy nhỏ có mái tóc vàng dài đến thắt lưng, dáng người nhỏ nhắn đang ngồi trên ghế sô pha lớn cạnh bên cửa sổ, đứng quay lưng về phía anh, dường như đã ngủ thiếp đi.
Ellen rất ngạc nhiên, như vậy rõ ràng có người ở phòng ngủ chung, chẳng lẽ không vì do học tập quá khắc khổ, nó còn tuyệt vọng hơn Hermione…
Ellen tò mò đi lên, muốn nhắc nhở nữ phù thủy Ravenclaw chăm chỉ này trở về ký túc xá nghỉ ngơi, Ellen trực tiếp đi lên, vừa mới dừng lại, một đôi mắt màu xám bạc bỗng dưng mở to, trông rất quyến rũ nhìn anh – là cô gái điên Luna Lovegood.
"Luna, tại sao em lại ở chỗ này ngủ?" Ellen nhìn bộ dạng của đối phương nên tò mò hỏi.
Luna một tay cầm trên ghế Sô pha, một tay vuốt mái tóc dài của mình, ngồi dậy: "Marietta họ không thích tôi uống sữa chua và họ đã giấu đi cốc của tôi. Ta chỉ có thể ở đây phân tán mùi, nhưng lại ngủ thiếp đi." Luna vô tình nói.
Nhìn thấy bộ dạng nhẹ nhàng quyến rũ của Luna, Ellen có chút ngạc nhiên, các nữ sinh trong đó điều kết giao với nhau như vậy sao?
"Ta sẽ đi đưa tin cho Penelop, hãy để cho người kia – Marietta trả lại chiếc cốc cho bạn!" Ellen nói rồi, muốn triệu tập con cú mèo Benny.
"Penelop không thích hợp. Dù sao đến cuối thời kỳ, họ cũng sẽ mang đến trả lại cho ta." Đôi mắt ngước lên của Luna nhìn chằm chằm vào Ellen, và ánh mắt cực kỳ nghiêm túc.
Ellen không hiểu rõ, chủ tịch hội sinh viên nữ là để giải quyết các tranh chấp, làm thế nào lại không thích hợp nhỉ? "Vậy tôi sẽ nói chuyện với cô ấy một chút vào ngày mai?" Ellen đưa ra một đề nghị.Ellen đột nhiên cười lên, Ellen phát hiện rằng, ngũ quan của cô gái đen Luna trông rất tốt, khí chất thoát tục, nụ cười với má lúm đồng tiền rất sảng khoái – thậm chí có chút thiếu lửa khói của con người.
"Ellen, bạn nói đi, ta còn sợ vào ngày mai không thể nào vào được phòng nghỉ chung." Luna hốt hoảng và từ chối lời đề nghị của Ellen.
Ellen luôn luôn thuận buồm xuôi gió, không có gì có thể làm khó anh vậy mà bây giờ anh cũng có cảm thấy chút bất lực.
"Ghen ghét này khiến con người trở nên xấu xí." Luna bỗng nhiên nói một câu không có đầu đuôi.
"AI ghen ghét? Ghen ghét ai? Cẩn thận suy nghĩ, Ellen hiểu ra tại sao Luna được gọi là cô gái điên, cô gái này như là « Người khác cười ta vì quá khùng, nhưng ta cười người vì không nhìn thấy » nếu như là cô gái này đã thực sự nhìn rõ sự việc, nhưng cô có thể làm cho hết lần này đến lần khác « khó có thể nhầm lẫn »! Nếu cô ấy được cho là một người điên, thế nhưng cô hết lần này đến lần khác lại có thể nắm bắt được vấn đề, chỉ một câu bên trong.
Nhìn thoáng qua cô như người hốt hoảng, và dường như cô xuất hiện ở bất cứ nơi nào điều là sự ngẫu nhiên, rõ ràng là phát ra một tính khí kỳ lạ, nhưng hết lần này đến lần khác có một ma lực có thể khiến người khác tin tưởng và tâm sự cùng với cô.
"Bạn muốn đi ra ngoài sao? » Luna nhìn Ellen chằm chằm, không có chớp mắt.
"Đúng vậy, tôi nghĩ nên đi làm một cái gì đó nhỏ, để thuận tiện cho sự liên lạc." Ellen thành thật nói ra mục đích của mình.
Luna gật đầu, nhưng dương như cô cũng hơi thất vọng.
Thấy được bộ dạng của Luna, Ellen không hiểu sao cảm thấy có chút xấu hổ khi để bụng đến chuyện của đối phương.
"Có lẽ, ừ, bạn có thể đi cùng với tôi." Ellen không hiểu tại sao anh muốn mở lối ra.
"Tôi chỉ gây ra những quấy rối xung quanh bạn." Luna nói không đầu không đuôi.
"Ta hiện tại nghiêm túc mời bạn, Luna." Ellen nhẹ nhàng gửi lời mời, cho dù anh ta có thật sự ảnh hưởng bởi sự quấy rối hay không, nhưng nếu anh nói ra điều này, thì Ellen không thể nào thu hồi lại được.
Luna dứt khoát đứng lên, và nhặt lại cây đũa phép rơi trên ghế sô pha khi cô ngủ thiếp đi, và đứng ở đằng sau, "Đi thôi."
Hai người đi ra khỏi phòng nghỉ chung, trong lâu đài yên lặng, không có ai. Ellen dẫn theo Luna, nhanh chóng đi qua hành lang, rất may mắn, không gặp phải Filch.
Trước đây, khi Ellen đi ra ngoài điều ẩn thân và đi một mình, vì vậy đã lâu rồi anh ta không cảm nhận được sự kích thích này – thế nhưng pháp luật của Murphy đã tấn công, con ma Peeves bất ngờ bay ra từ phía sau bộ áo giáp.
Dường như nó đã phát hiện một bí mật động trời, hưng phấn đôi chân giãy giụa và uốn lượn, rồi hét lớn lên: "Mau tới đây, mau đến xem nào! Không ai có thể nghĩ về điều đó, Harris và cô gái điên đang hẹn hò!"
"Không có gì!"
Dưới ảnh hưởng của ma chú, miệng của Peeves hợp lại làm một, thế nhưng không có bất kỳ âm thanh nào phát ra, ánh mắt hung dữ của nó nhìn chằm chằm Ellen, không cần suy đoán cẩn thận, Ellen cũng thực hiện một ma chú lên người mình.
Ellen nhìn lại Luna và thấy rằng cô gái bình tĩnh hơn anh ta.
Thấy ánh mắt của Ellen, Luna khen ngợi: "Thật lợi hại, ma chú này sinh viên cấp năm mới có thể sử dụng."
"Đúng vậy." Ellen vô tình nhìn Luna, cô có thể biết câu thần chú lớp năm, chứng tỏ Luna không hề đơn giản.
"Tuy nhiên, đối phó với Peeves chỉ cần dùng "hãy im lặng" là không đủ." Ellen lần nữa sử dụng cây đũa phép chỉ vào Peeves, Peeves cuộn tròn để thoát thân, nhưng dường như có một tấm lưới, làm cách nào cũng không thể thoát được.
"Peeves, ta nghe nói giáo sư Lupin đã từng dạy cho bạn rồi, vì sao bạn không chịu lĩnh hội giáo huấn này?" Ellen hạ giọng nói.
Luna ngạc nhiên nhìn anh ta một cái, giọng nói này bắt chước hồn ma của trường đại học Slytherin – Nam Tước Đẫm Máu, đây cũng chính là nhân vật khiến hồn ma Peeves thật sự sợ hãi.
Ellen giơ ma trượng lên cao ngang vai, chỉ vào Peeves, và nói câu "Waddiwasi". Mũi giáo trên bộ áo giáp mà Peeves ẩn nấp đột nhiên bay ra, chọc thẳng đến lỗ mũi của Peeves.
Peeves té ngã nhảy lên trời, miệng khép mở, rất muốn bay đi, nhưng không thể nào thoát khỏi mạng lưới vô hình của Ellen – nó dừng lại, vẻ mặt hoảng sợ liên tục cúi đầu với Ellen và Luna.
"Peeves, nếu như ngươi dám lan truyền tin đồn của ta và Luna, thì hậu quả ngươi sẽ không thể gánh chịu nổi." Ellen đe dọa.
Peeves liên tục gật đầu, Ellen hạ cây đũa phép xuống, Peeves lấy tay che mũi, và nhanh chóng bay đi mất.
"Ma chú của bạn tiến bộ rất nhanh." Luna khen ngợi có chút hơi lạ, giống như là một giáo sư đang tán thưởng sinh viên của mình…
"Cảm ơn bạn, Luna," Ellen có chút lúng túng về cách khen ngợi của đối phương cảm thấy mình bị chiếm mất sự tiện nghi, tuy nhiên không để ý nhiều, Ellen thu cây đũa phép vào, Ellen tiếp tục nói, "Chúng ta hãy đi lên phía trước?"
Khi gặp Peeves, dường như mọi may mắn điều dùng hết, ngay tại góc phòng học của Muggle trên tầng hai của lâu đài, họ đã đụng thẳng vào Mrs Norris
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...