Đã tới biệt thự nhà dao dao.
Căn biệt thự này vẫn không khác gì như trong trí nhớ của dao dao nguyên tác.
Vô cùng rộng lớn. Căn biệt thự màu trắng to lớn, chiếc cổng như những chiếc đinh khổng lồ sừng sững giữa ánh nắng trông thật uy nghiêm, hai bên cánh cổng là đầu một con sư tử bằng đồng.
Khi lam ly lái xe đứng trước cửa nhà dao dao thì miệng một con sư tử há ra, phát ra giọng nói lễ phép, cung kính nhưng không mất uy nghiêm phát ra.
[ ngài hảo, cho hỏi ngài là ai ? Đến đây có việc gì ? ]
Dao dao không khỏi cảm thán.
Phải công nhận, trong thế giới tiểu thuyết này đều là những phát minh tiên tiến không a.
Lam ly cũng không phát hiện vật nhỏ của anh đang cảm thán, tay anh thuần phục bấm vào một cái nút xanh trên xe, lập tức, cái nắp xe gọn nhỏ dần dần mở ra, trong cái nắp xe đó, chứa hơn trăm nút nhỏ lớn có sắc màu khác nhau, lam ly ấn vào một nút nào trong đó thì 1 chiếc micro nhỏ gọn xuất hiện trước mặt anh, lam ly nói:
[ ngào hảo, tôi là lam ly, từ giờ là bác sĩ riêng của lý tiểu thư theo yêu cầu của lý phu nhân, hiện tại, tôi đang đưa lý tiểu thư về ]
[ cô chủ có trên xe anh chứ ?]
[ tất nhiên là có ]
[ vậy anh không phiền cho tôi kiểm tra dấu vân tay, giọng nói của anh và cô chủ ]
[ tất nhiên ]
Khi lam ly vừa dứt lời thì miệng của con sư tử còn lại cũng mở ra, một cái bảng nhỏ và một cái micro cũng theo sự điều khiển lại xe của lam ly.
Lam ly mở cửa kính xe ra, cái bảng nhỏ và micro lập tức vào.
Lam ly cười ôn nhu nhìn dao dao.
" dao dao, em mau nói gì đó vào micro và để tay em lên bảng thử vân tay đi "
Dao dao cười, nháy mắt tinh nghịch nhìn lam ly.
" anh không ngại để tôi hát bài cháu lên ba sao ? "
Lam ly ngẩn nga một lúc, sau đó bất đắc dĩ cười sủng nịch nhìn dao dao.
" anh nghĩ em hát bào cháu lên mười bốn sẽ hợp hơn cơ "
Đang lúc dao dao định phản bác lại thì một giọng mói máy móc vang lên.
[ đã thành công kiểm tra giọng nói, đang đưa qua bộ phận kiểm kê xử lí ]
[ bíp, thành công, 100% là giọng của cô chủ và bác sĩ lam ly, xin hai vị đặt tay lên để kiểm tra vân tay ]
Lam ly và dao dao rất ăn ý cùng để tay lên bảng kiểm tra vân tay.
[ ok, đã xong phần kiểm tra vân tay, mời hai vị đợi 5 phút để có kết quả ]
[ tích tắc, tích tắc....]
Tiếng tích tắc của chiếc máy cứ vang lên mãi làm dao dao hơi nhức đầu, nói :
" nè, ngươi không thể im được một lúc hay sao ? "
[ nếu người thấy khó chịu thì tôi bật nhạc cho người nghe nhé. Trước khi nghe, xin giới thiệu tôi là RB 07284 đẹp trai ngời ngời sẽ là người dẫn chương trình hôm nay. Và sau đây là bài hát 'Thiên đường cánh bướm' do ca sĩ angela phương trình bày, mời thưởng thức ]
' tình yêu trong em là một giấc mộng.
Tình yêu trong em là một cánh bướm.
Cứ bay mãi chẳng thể lại dừng.
Tình yêu trong em là một trò đùa.
Tình yêu trong em là một trò chơi.
Ai biết đâu trò chơi ấy lại hóa em và anh thành một chú bướm.
Bay mãi...bay mãi ..
....
Còn thời gian đâu để cánh bướm dừng lại...
Thời gian đã không thể trở lại.
Vì xem tình yêu là trò chơi...
Em...đã mất anh...
Cánh bướm ơi hãy bay ngược trở lại.
Trở lại thiên đường cánh bướm.
Trở lại của bắt đầu...thời gian mà em vừa biết tới hai từ...tình yêu ...'
Nhạc vừa dứt cũng là lúc kiểm tra đã hoàn thành.
[ bíp, nhạc hẳn rất hay và cảm động nhỉ ! Và bây giờ chúng ta đã có kết quả kiểm tra. Bên trong xe hai người, 100% là cô chủ và bác sĩ lam không thể nghi ngờ, nếu nghi ngờ thì tiếp tục kiểm tra ADN hoặc virut dòng máu ]
[ thôi đủ rồi, cô chủ, mừng cô trở về và cả bác sĩ lam nữa, chào mừng anh đến với lý gia, anh đến thật là một niềm vinh hạnh, nào, mau vào nhà ]
Cánh cổng khổng lồ bỗng mở ra, lam ly chạy xe thẳng vào.
Nơi này quả thược rất đẹp, hai bên đường đi trông rất nhiều hoa cỏ và có rất nhiề bức tượng của các vị thần hy lạp, chính giữa còn có đài phun nước.
Chạy được nữa đường thì lam ly dừng xe lại. Sau đó mở cửa xe ra và rất thân sĩ mở cửa xe ra giúp dao dao.
Dao dao bước ra xe, gật đầu coi như cám ơn lam ly.
Cánh cửa chính mở ra, một hàng mỹ nữ thanh tú mặc áo người hầu và một hàng mỹ nam anh tuấn mặt áo vet trông nghiêm trang bước ra.
Họ đứng chia hai bên, sau khi ổn định xong, các mỹ nữ và mỹ nam lần lượt cúi đầu một góc 90°, cùng cung kính hô to:
" CÔ CHỦ ! MỪNG NGƯỜI ĐÃ VỀ !!!"
Sau đó một người đàn ông trung niên có vẻ phúc hậu bước ra, trong mắt ông nặng trĩu những giọt lệ vui mừng:
" ôi! Cô chủ nhỏ đáng yêu của tôi ! Cuối cùng cô cũng đã về ! Tôi rất nhớ cô "
Dao dao nhìn ông ta, theo bản năng thốt ra:
" lâm thúc, cháu về rồi đây "
Lam thúc đi đến vỗ vỗ tay cô.
" về là tốt, về là tốt rồi "
Lâm thúc chính là bác quản gia của lý gia, vì không con nên từ nhỏ đã xem dao dao như con gái của mình sủng cô như cục bông gòn trắng tinh hễ rớt xuống đất là bị vấy bẩn. Bình thường dao dao chỉ đi chân trần trên đất thôi mà bác ấy đã đau lòng không thôi và cứ lãi nhãi bên tai dao dao tới chừng nào dao dao chịu mang giầy vào bác ấy mới vừa lòng.
Sau khi qua màn gặp lại ướt đẫn nước mắt, lâm thúc cúi cùng cũng chịu dắt mọi người vào nhà và sai người chuẩn bị buổi tối, phòng cho lam ly và nước nóng để tắm theo yêu cầu của dao dao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...