Lam Thương và Lý Minh Hiên vẫn đang đấu khẩu nhau, ta một câu, ngươi một câu, khách khách sáo sáo nhưng thật ra trong lời nói có bao nhiêu cây đinh thì chỉ có bọn họ mới biết. Dao Dao nhàm chán nhìn hai người đàn ông.
Haizz...khi nào thì hai người này mới kết thúc cuộc nói chuyện đầy thương tích này đây...
" xin chào quý vị, cám ơn quý vị đã đến dự buổi sinh thần này của tôi " một giọng nói êm ấm vang lên thu hút sự chú ý của mọi người. Ai ai cũng không hẹn mà cùng ngước lên nhìn chủ nhân của giọng nói.
Chàng trai tuấn mĩ ôn nhu, đôi mắt tràn đầy ý cười, cái mũi cao, tinh xảo, bạc môi mỏng khẽ cười. Cả người anh toát ra khí chất trầm ấm, thân thiện. Anh cũng mặc áo vet đen đắt tiền, chân đi dày da như bao người khác.
Dao Dao nhìn Cảnh Triệt một hồi rồi thu lại tầm mắt.
Ấn tượng đầu tiên người con trai này cho cô là giả dối. Anh ta cũng đen tối không khác gì Cảnh Dương. Anh em họ giống nhau một điều là tâm cơ thâm trầm như đáy đại dương, nhưng họ luôn biết cách che dấu. Phải...che dấu chính bản thân mình...con người thật của mình...
Các vị cổ đông cùng các tổng giám đốc công ty nhỏ đương nhiên không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này. Dẫn phu nhân cùng con gái của mình lại chỗ Cảnh Triệt giới thiệu, mong mĩ mạo của nữ nhi nhà mình sẽ lọt vào mắt xanh của người đàn ông vàng này, một bước lên mây. Lúc nãy họ định giới thiệu cho Lý tổng cùng Lam tổng, nhưng cô gái đi cùng Lý tổng quá đẹp, dẫn con gái mình lại giới thiệu không khác gì tự sỉ nhục mình. Còn Lam tổng thì tà mị như ma quỷ, đứng gần thôi họ cũng muốn sợ đến tè dầm chứ đừng nói chi là giới thiệu.
Còn Cảnh tổng trông có vẻ là người ôn hòa nên họ mới bạo gan đem nữ nhi mình lại giới thiệu.
Cảnh Triệt từ lúc bước vào đã chú ý tới Dao Dao. Cô không như những cô gái khác nhìn hắn mê đắm, mà chỉ nhàn nhạt liếc hắn một cái rồi thu hồi lại tầm mắt.
Thật là một cô gái đặc biệt a...
Mà hình như đứng kế cô là Lam tổng của Lam thị tập đoàn và Lý tổng của Lý thị tập đoàn thì phải...
Như nghĩ tới điều gì đó, Cảnh Triệt khẽ nhếch mép cười, bước chân chập rãi đi về phía Dao Dao, Lý Minh Hiên và Lam Thương.
" thật vinh hạnh khi được Lam tổng cùng Lý tổng đến dự sinh thần của tôi..." Cảnh Triệt khẽ cười nâng lên ly rượu vang, sau đó khẽ nhìn qua Dao Dao, nở nụ cười đầm ấm như gió xuân "...vị tiểu thư này là...?"
Cảnh Triệt cứ ngỡ cô có tỉ lệ mê trai thấp hơn các cô gái khác nên lúc nãy mới không ' đỗ ' vì hắn. Nhưng lần này hắn sử dụng tuyệt chiêu của mình, hắn không tin cô không ' đỗ ' .
Nhưng Dao Dao chỉ khẽ cười lại, nâng lên ly rượu vang " xin chào Cảnh tổng, tôi là Lý Dao Dao, em gái của Lý tổng Lý thị tập đoàn "
Định dùng mỹ nam kế với cô à ? Sorry baby, nó vô hiệu quả~
Tính tình của Cảnh Triệt thật sự rất giống một người bạn trai trong số những bạn trai cũ cô quen lúc lớp 10, cô đã từng rất thích hắn, nhưng vì hắn là gián điệp của Hào Quang - công ty đối thủ của ba cô, được cử đến bên cạnh của cô để thu thập thông tin, trộm tài liệu bất động sản của ông ta, khi biết được điều đó thì cô cùng hắn chia tay. Kết thúc tại đó. Ngày chia tay cô bỏ lại hắn mà bước đi trong cơn mưa tầm tả, lúc đó trong lòng cô khống rỗng. Về nhà cô đã khóc, khóc rất nhiều....đó cũng là lần đầu tiên, lần đầu tiên sau khi mẹ cô mất mà cô rơi lệ.
Người đầu tiên cô thích....
Người đầu tiên cô thật sự quan tâm...
Lại là kẻ phản bội...
Thật nực cười...
Hóa ra tất cả đều là giả...ấm áp...ánh sáng...sẽ không tồn tại trong cuộc đời của cô...
....
Cảnh Triệt cảm thấy hơi thất bại nhìn Dao Dao.
Lần đầu tiên anh cảm thấy nghi ngờ về mị lực của mình...
" Cảnh tổng, công ty anh dạo này thế nào ? Nghe nói hiện tại công ty đang dần dần đi lên theo từng ngày, có xu thế tăng lên no.3 đi ?" Lý Minh Hiên còn chưa kịp lên tiếng thì Lam Thương đã nói trước.
Không hiểu sao khi thấy vật nhỏ đó nhìn vào người đàn ông khác thì hắn lại cảm thấy khó chịu khác thường.
Cảnh Triệt hoàn hồn lại, nghe câu hỏi của Lam Thương thì cũng chỉ cười khẽ nói.
" Lam tổng quá khen rồi, đó chỉ là những lời đồn nhảm của xã hội, làm sao có thể tin được chứ ? "
" vậy sao~" Lam Thương khẽ nhếch môi nhấp một ngụm rượu, không nói nữa.
Không khí đang dần trở nên xấu hổ. Dao Dao nhàm chán đứng kế bên Lý Minh Hiên nghịch nghịch loạn tóc. Điều đó khiến ba người đàn ông ở đây không khỏi nở nụ cười. Không khí xấu hổ dần dịu lại.
" Không biết Dao Dao tiểu thư hôm nay đã có bạn nhảy chưa ? Nếu không thì tôi có vinh hạnh được nhảy với cô một bài không ? " Cảnh Triệt cười nhẹ nhìn Dao Dao.
Lý Minh Hiên khẽ nhíu nhíu mày, nhưng bị Dao Dao đè lại tay nên nuốt lời vừa định nói vào trong bụng.
" cám ơn Cảnh tổng để ý, thật là vinh hạnh cho tôi. Nhưng thật xin lỗi, tôi cảm thấy thân thể của mình không được khỏe cho lắm.." Dao Dao cười, khách khí từ chối.
" không sao " Cảnh Triệt ánh mắt ấm áp nhìn Dao Dao, người không biết còn tưởng là hắn yêu cô ấy chứ.
Mẫn Mẫn đứng từ xa trong bóng tối đã tức đến nghiến răng, nghiến lợi. Từ lúc đi vào cô đã để ý đến Lam Thương rồi, anh ta có vẻ đẹp trai, mọi người xung quanh đều kính nể, nhìn là đã biết là con rùa vàng quý. Vốn định dùng dáng vẻ thánh khiết của mình để câu hắn ta, nhưng có ai mà biết đâu hắn lại lướt qua cô đi lại chỗ con tiện nhân Dao Dao ! Định đi lại để bắt chuyện, nhưng lúc đó ánh mắt của anh hai lại liếc qua cô, ánh mắt sắc lạnh tràn đầy cảnh cáo cùng chán ghét nhằm vào cô, khiến cô cũng không dám tiến lên một bước nào nữa. Nỗi oán hận cùng uất ức đương nhiên đều đổ hết lên đầu Dao Dao.
Lúc Cảnh Triệt bước vào, cô đã hạ quyết tâm câu được hắn ta, nhưng ai dè đâu kết quả cũng y như lần trước, cô bị lơ hoàn toàn. Cô hận...hận lắm...Lý Dao Dao..tao sẽ không tha cho mày !
Mẫn Mẫn khẽ liếc nhìn cô phục vụ không mấy gì nỗi bật đang đứng trong góc tối, gật gật đầu như một ám hiệu.
Cô phục vụ sau đó đi mất tại chỗ vừa đứng....
.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...