Chương có nội dung bằng hình ảnh
14.
Tôi tắt điện thoại, bắt đầu ăn từng miếng lớn.
Mấy ngày nay không có thời gian ăn uống đàng hoàng, đi cân thể lượng thế mà lại sụt mất 10 cân.
Sau khi mọi việc đã được giải quyết.
Đạo diễn của "Tôi và trang trại của tôi" gọi cho tôi, hỏi tôi có muốn tiếp tục ghi hình chương trình không.
Tôi nói đùa trên điện thoại: “Ghi, tất nhiên phải ghi lại, tôi không có tiền bồi thường thiệt hại đâu”.
"Hahahaha." Đạo diễn cười sảng khoái, "Tiểu Tống à, tôi đã xem hết những gì cô làm trên bản tin rồi."
"Đúng là tre già măng mọc, thế hệ sau mạnh hơn thế hệ trước, giới trẻ ngày nay thật tốt!"
Tôi rất xấu hổ, kêu đạo diễn đừng khen tôi nữa.
"Tiểu Tống, nếu cô thực sự không muốn ghi hình, tôi có thể nộp đơn lên công ty loại bỏ số tiền bồi thường cho cô, không cần quá ép buộc mình."
“Ông chủ của chúng tôi nhất định sẽ đồng ý, quê anh ấy cũng ở thành phố H. Lần mưa bão này anh ấy cũng quyên góp hàng trăm triệu.”
Tôi tuỳ tiện hỏi: “Sếp của các ông là…?”
"Hạ Sở Niên."
Khi nghe cái tên quen thuộc này, lòng tôi hơi dao động.
"Đúng rồi, gameshow của chúng ta cũng đã đổi nhà đầu tư rồi, đổi thành Trình tổng của Strawberry Pictures.”
Đạo diễn thấy tôi không nói lời nào, nhiệt tình phổ cập: “Trình tuổi trẻ tài cao, dưới trướng không chỉ có nông trại dâu tây, cỏ?棺⒉葺谱褂胁葺笆拥榷讣掖蠊荆唤霰黄牢蠼艹銮嗄辏苟啻紊瞎2妓垢缓腊瘢獯嗡闶怯龅焦笕肆耍颐抢习搴芾忠夂退献鳌!?"
*xin phép đc để nguyên đoạn này ạ
, tui dịch hết nổi
Đúng là tuổi trẻ tài cao ha, là tấm gương cho thế hệ chúng ta noi theo!
Hai tuần sau, "Tôi và trang trại của tôi" tiếp tục ghi hình.
Tôi là người đầu tiên đến trường quay.
Gameshow này phảng phất như dòng chảy nhỏ bé trong nhịp sống hối hả.
Rất có ý nghĩa, cũng rất mới lạ, điều quan trọng nhất là tôi rất thích nó.
Đạo diễn cũng là một người thực tế.
Ăn cơm xong, tôi ngồi trên ghế sofa ngắm sao ngoài cửa sổ.
Tôi nhớ lại lúc nhỏ sống ở nông thôn với bà ngoại.
Ban đêm chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể thấy bầu trời đầy sao, tiếng ve sầu ríu rít bên tai.
Thời điểm đó tôi cùng bà ngoại ngày ngày trồng rau, tôi cảm nhận được niềm vui của việc trồng rau, rồi yêu thích nó.
Nếu không tự mình thử thì bạn sẽ vĩnh viễn không biết được mình sẽ hạnh phúc thế nào khi nhìn những cây rau nhỏ bé lớn lên.